Trị Yêu (H)

Chương 3: Chơi vơi giữa song sắt

Trước Sau

break

Ánh sáng và bóng tối giao nhau trong chiếc lồng sắt, đổ bóng lờ mờ, càng làm cho ánh mắt người đàn ông trở nên tối tăm khó hiểu.

Đột nhiên Đường Ly cảm thấy mình rất nhỏ bé, rất lạnh lẽo, sống lưng cũng lạnh toát.

Kể từ khi quen biết Tần Du, dáng vẻ lạnh lùng vô tình của anh đã khắc sâu vào trong tim cô.

Vẻ cao cao tại thượng, uy nghiêm lạnh lẽo.

Anh là cấp trên, là thủ lĩnh, là chủ nhân của cảnh Chương Đài, sở hữu thân phận hiển hách như vậy, vô tình cũng là vẻ bề ngoài thích hợp nhất của anh.

Cô thậm chí còn khó mà tưởng tượng anh có thất tình lục dục.

Trước đây, cô mới nghe nói quyền thế anh ngang trời, bóp chết một người dễ như bóp chết một con kiến, nhưng sau khi ở bên cạnh anh mấy năm cô mới biết anh biến thái đến mức nào.

So với việc xử tử dứt khoát gọn gàng, anh thích thú với quá trình hành hạ tra tấn hơn.

Anh sẽ nhốt những kẻ phản bội không nghe lời, dùng đủ mọi hình phạt riêng tư để tra tấn, trò chơi đùa giỡn trong lòng bàn tay như vậy sẽ khiến anh vô cùng phấn khích thỏa mãn...

Nghĩ đến đây Đường Ly cố nén sự run rẩy sợ hãi, cảm thấy bất lực trước kết cục của mình.

Cô chưa từng tận mắt chứng kiến hắn hành hình như thế nào, nhưng dù chỉ nghe kể lại thôi cũng đủ khiến cô nảy sinh ý định chống đối.

Hắn cao cao tại thượng, vô pháp vô thiên, tiêu dao ngoài vòng pháp luật, độc ác như một con quỷ, anh đáng phải chịu báo ứng...

Đáng tiếc là cô chỉ kịp tận chút sức lực nhỏ nhoi thì đã bị anh bắt trở về, còn bị nhốt trong lồng một cách nhục nhã, giống như một con vật nhỏ, không có chút tôn nghiêm nào...

Đường Ly đường cùng, toàn thân lạnh ngắt, trong đầu suy nghĩ rất nhiều, đột nhiên có một khoảnh khắc dũng cảm nhỏ bé, cô dùng sức cắn chặt hàm răng.

Thà chết còn hơn là rơi vào tay anh bị hành hạ nhục nhã!

Khoảnh khắc nhắm mắt lại, Đường Ly gần như đã nếm được vị tanh ngọt trong cổ họng, nhưng chớp mắt đã bị một luồng hơi lạnh lẽo hơn bao trùm…

"A..."!

Thân thể trắng nõn của giai nhân run lên trong lồng sắt, bắt đầu kêu đau giãy dụa vô ích làm rung chuyển cả chiếc lồng.

Chỉ thấy cánh tay cường tráng hữu lực của người đàn ông đưa vào lồng, chuẩn xác bóp chiếc cằm nhỏ nhắn yếu ớt của cô.

Dưới sự kìm kẹp của bàn tay sắt, đôi môi đỏ mọng mất máu của cô bị ép mở ra, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp, khoang họng mềm mại ẩm ướt bên trong.

"Vội vàng cắn lưỡi tự vẫn sao?" Giọng nói trầm thấp không chút biến sắc của người đàn ông lại vang lên: "Tôi không thích những kẻ câm điếc không kêu lên được."

Ý đồ của cô bị anh nói trúng tim đen, trong lúc hoảng sợ, cô nuốt nước bọt một cách bất lực trong cổ họng, phát ra tiếng động vô cùng da^ʍ đãиɠ, chiếc lưỡi nhỏ mềm mại càng run rẩy không ngừng.

Sự chống cự của con mồi dễ dàng khiến kẻ săn mồi bên ngoài lồng phấn khích.

Tần Du nhướng mày, hoàn toàn khống chế cô như đang trêu đùa một con mèo không nghe lời.

Cô vùng vẫy dùng sức, dường như vô cùng ghét anh, còn cố gắng cắn ngón tay hắn để phản kháng.

A ô, a ô.

Không kịp cắn, người đàn ông đã trực tiếp luồn ngón tay vào cổ họng cô!

Những đốt ngón tay xương xẩu nhanh chóng càm lấy chiếc lưỡi thơm mềm của cô, cô vội vàng trừng mắt nhìn anh muốn cắn anh, nhưng ngón tay anh càng luồn sâu hơn, khuất động cổ họng cô, liên tục ra vào cắm vào rút ra.

Tùy ý, biến thái.

Khi động tác mãnh liệt hơn, bóng ngón tay ra vào thoắt ẩn thoắt hiện trông giống hệt như động tác giao hợp, những vết chai mỏng thô ráp ở đầu ngón tay và sườn ngón tay liên tục nghiền nát sự nhạy cảm của cô.

Anh hung hăng giày vò đôi môi nhỏ nhắn của cô. Bên trong nhụy hoa màu hồng phấn, chất dịch trong suốt xuất hiện ngày càng nhiều, trong lồng thậm chí còn vang lên tiếng nước li ti.

"Ư... ư..."!

Đường Ly nghẹn ngào, cảm giác có thứ lạ xâm nhập vừa nhục nhã vừa khó chịu, không nhịn được ho khan vài tiếng, không dám cắn anh nữa.

"Một đôi môi nhỏ nhắn mềm mại như vậy, rút lưỡi đi có ngoan hơn không?" Anh từ từ rút ngón tay ra, lau vết nước trên ngón tay lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, giọng điệu không rõ ràng.

Cô đã khai hết rồi nhưng vẫn bị hắn bóp cằm, đôi môi đỏ mọng mở ra khép lại, hơi thở còn sót lại khó khăn, khiến bộ ngực căng đầy trước ngực liên tục lên xuống.

Cổ họng của Đường Ly bị anh khuấy động đến mức vừa khàn vừa đau, thái độ khinh thường của anh khiến cô càng bất lực hơn, cô khó chịu dùng sức cào lên mu bàn tay anh: "Buông ra... anh đừng động vào tôi... dựa vào đâu mà anh đối xử với tôi như vậy..."

Cô bị nhốt trong lồng, bị anh trêu đùa đầu lưỡi, đãi ngộ như vậy khiến cô không còn mặt mũi nào nữa, nhưng rõ ràng anh còn nhiều trò hơn.

Cần cổ ngửa cao của giai nhân mảnh mai yếu ớt trong lồng, chiếc khăn lụa buộc ở bên cổ lỏng lẻo sắp rơi, nhìn xuống dưới, đường cong bộ ngực trắng nõn đầy đặn chen chúc giữa những thanh chắn của chiếc lồng, giống như hai con thỏ trắng tròn trịa bị giam cầm.

Dung mạo và khí chất của cô thoát tục, nhưng cơ thể lại nõn nà như vậy, như tiên nữ rơi xuống trần gian.

Ánh mắt của Tần Du tối đi ba phần, không chút do dự bóp lấy bộ ngực đầy đặn của cô cách chiếc lồng, cách lớp quần áo của cô.

Sức mạnh của người đàn ông thấm đẫm sự nguy hiểm da^ʍ đãиɠ, nhiệt độ nam tính giữa những ngón tay thậm chí còn bóp đầu nhũ căng tròn...

Quả cầu giống như thỏ trắng bị làm đau, chen chúc trong khe hở của chiếc lồng, lắc lư càng thêm bắt mắt.

"Đường Ly, nếu như em đã gả cho tôi, vậy chính là người của tôi! Muốn tìm cái chết sao? Không dễ dàng như vậy đâu.” Anh lạnh lùng tuyên bố quyền sở hữu đối với cô, cứng rắn bá đạo: "Dạo này tôi bận rộn hơn, lạnh nhạt với em mới khiến em nghĩ quẩn."

Lòng bàn tay lại không hề lạnh nhạt với cô, xoa bóp bộ ngực của cô, bóp ra hình dạng da^ʍ đãиɠ.

"Em nói ra sự thật, tôi sẽ coi như chuyện gì cũng chưa xảy ra."

Kẻ nắm quyền cao cao tại thượng ban cho cô cơ hội cuối cùng.

Tuy nhiên giai nhân đang bị trêu đùa giữa song sắt căn bản không nghe lọt lời anh.

Đường Ly cố nén đau đớn, khó mà thích ứng, lộ ra sự phản kháng thà ngọc nát chứ không ngói tan: "Anh buông ta ra! Anh đừng động vào tôi!"

Sao anh có thể làm như vậy, đối xử với cô bằng những hành động da^ʍ đãиɠ như thế...

Nhìn xem,  thật sự là có khí phách.

Lời này lại làm người đàn ông tức giận, Tần Du nắm lấy phần dưới bầu ngực đầy đặn của cô, xoa bóp mạnh hơn, vô cùng hung dữ: "Còn không chịu để ông đây đụng vào?"

Xuất thân từ quân ngũ, sự hung bạo của anh bị sự phản kháng ngoan cường của cô hoàn toàn kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Anh đã đánh giá thấp cô.

Mấy năm rồi rõ ràng là nữ nhân của anh, nhưng cô lại không bao giờ để anh sờ, không để anh hôn.

Càng không chịu để anh làʍ t̠ìиɦ.

Thật nực cười, thật hoang đường.

Anh và cô đã đính hôn nhưng chưa từng có chuyện vợ chồng!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc