Trầm Quang Theo Hướng Nam

Chương 11 - Chương 11

Trước Sau

break
Lộ Nam Tâm cực kỳ sửng sốt, ngốc tại chỗ, cả linh hồn trong nháy mắt trống không.

. . . . . . Có thai? Là huyết mạch quang minh chính đại của nhà họ Lộ, cho nên…… không cần đứa con riêng như cô nữa……. phải không?

Lòng bàn tay vốn còn cầm cái chìa khóa ấm áp, trong nháy mắt lạnh thấu xương.

Trong lòng Lộ Nam Tâm giống như là bị một cái dao cùn chậm chạp cắt ra một lổ hổng lớn, gió phần phần thổi vào bên trong, không chút lưu tình, nơi đầu gió tràn đầy đau đớn không thể nào chống cự……. Nhưng cô lại cảm thấy bản thân vui vẻ. Bởi vì sự kiện này, tại thời khắc này, đáng giá được nụ cười hạnh phúc vây quanh…..

Nhưng. . . . . . Cô làm thế nào?

Mẹ đã không cần cô nữa, nếu chư cha cũng không cần cô……. Vậy cô phải đi đâu?

Một người bị toàn bộ thế giới tàn nhẫn vứt bỏ, còn có thể chạy đi đâu?

Chân trời? Hay là góc bể? Không có đường về, một mảnh mênh mông.

Cho nên về sau. . . . . . cũng sẽ không có nhà, đúng không?

Hốc mắt hung tợn phát đau, Lộ Nam Tâm cúi đầu, lại nhịn không rơi một giọt nước mắt nào.

Ninh Uyển đến gần, nhìn bé gái mười mấy tuổi cắn đôi môi trắng bệch, trong mắt thoáng qua tia vui vẻ. Chẳng qua là cuối cùng, vẫn không kềm được đau lòng.

Bà đứng trước mặt Lộ Nam Tâm, không cúi đầu, hướng về phía vách tường trắng bệch bên ngoài vài mét, nhẹ nhàng mở miệng: “Lộ Nam Tâm, chúng ta nói chuyện một chút.”

Lộ Nam Tâm còn chưa lên tiếng, Lộ Thịnh Minh ở một bên đã lên tiếng trước cố gắng ngăn cản. Uyển Uyển. . . . . .

Em sẽ không.” Ninh Uyển cắt lời ông, “Em sẽ không làm tổn thương nó, Thịnh Minh. Anh rẫt rõ ràng, sớm muộn cũng có ngày này….. Cần gì chứ?”

Anh là chồng của em, cần gì lập lại nhiều lần hoài nghi em sẽ ác độc thương tổn cốt nhục của anh.

Lòng em cũng sẽ lạnh.

Dù em biết rõ ràng anh không yêu em, nhưng mà anh biết rất rõ ràng em yêu anh rất nhiều.

Lộ Thịnh Minh dừng lại, không dám mở miệng, xoay người nhìn về phía Lộ Nam Tâm, dùng ánh mắt hỏi cô có đồng ý hay không.

Lộ Nam Tâm không nhìn thấy.

Cô đã hoàn toàn không làm chủ được tinh thần, chỉ cảm thụ được trái tim lảo đảo muốn ngã. Nghe lời Ninh Uyển nói, hai tay cô nắm chặt, chết cũng cắn răng, ép buộc bản thân tỉnh táo lại. Sau đó, chậm rãi gật đầu.

Trái phải không cách nào trốn tránh.

Ninh Uyển thấy Lộ Nam Tâm đồng ý, nhẹ vuốt cằm, đi thẳng về phía phòng sách.

Lộ Nam Tâm buông mắt xuống, dưới ánh mắt áy náy sâu nặng của Lộ Thịnh Minh, chậm rãi đi theo vào.

Vào phòng sách, đóng cửa.

Thật lâu trầm mặc.

Ninh Uyển vốn đưa lưng về phía cô, hồi lâu, xoay người lại. Bà nhìn gương mặt tám phần tương tự chồng mình trước mặt, vẻ đau khổ giữa chân mày rất rõ ràng. Cuối cùng lại khàn giọng mở miệng: “Dì không hận con.”

Ngón tay Lộ Nam Tâm có chút dừng lại, ánh mắt khẽ nâng lên, yên lặng nhìn về phía bà.

Ninh Uyển lại vòng vo ánh măt, tránh khỏi nhìn thẳng vào ánhmắt kia, thở sâu một hơi, tiếp tục nói: “Đối với con, dì là không cách nào tiếp nhận.” Bà nói xong, thế nhưng hơi nhếch khóe miệng, cười, khổ sở lại chứa tia tự giễu phức tạp, mặt mày bi thương. “Bởi vì sự tồn tại của con, luôn nhắc nhở dì, bản thân là một người phụ nữ thất bại cỡ nào….. Không sợ lao lực tâm cơ, cũng không cách nào chân chính lấy được trái tim của chồng mình. Đến cuối cùng, liều lĩnh lấy được người, lại không sinh được đứa nhỏ. Ngay cả cốt nhục cũng không thể kéo dài cho chồng……”

Dì hiểu rõ, những chuyện này đều không phải là lỗi của con. Con cũng là người bị hại….. Con có tin không, dì đã từng, rất cố gắng muốn tiếp cận con. Nhưng mà lại không làm được.”

Lộ Nam Tâm nắm chặt nắm tay, mở miệng, giọng nói hoàn toàn khàn đặc. . . . . . . Thật xin lỗi.

Nước mắt Ninh Uyển rốt cuộc rơi xuống, trợt xuống dọc theo đường cong gò má hoàn mỹ, lưu lại một đường nước mắt rõ ràng. “Không trách con.”

Trái tim Lộ Nam Tâm rất đau, càng ngày càng nghiêm trọng, không cách nào kềm chế. Cả người cũng bởi vì đau đớn mà run rẩy. Vì vậy không thể nào không đổi đề tài để hòa hoãn phần đau đớn bén nhọn này. “Trong bụng dì…….Em bé, như thế nào?”

Ninh Uyển nghe vậy, lẳng lặng cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng chưa lộ của mình: Hai tháng, rất khỏe mạnh.

Tại thời khắc khổ sở như vậy, Ninh Uyển nhìn cái bụng bình thản của mình,
break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc