Trái Đụng Hồ Ly Phải Đụng Chó Sói

Chương 121: Khờ nữ cầu hôn (hạ)

Trước Sau

break
“Haha, hóa ra là chuyện này, nếu Nha Nha đã chân thành thỉnh cầu ta như vậy mà không tuân theo chẳng phải đã phụ khổ tâm của nàng sao? Nàng nói xem có đúng không? Hử?” Hắn cúi đầu nhìn khuôn mặt đã đỏ lựng vì tức giận nhưng không hôn nàng, chỉ mím môi nghiền ngẫm nhìn đôi mắt to tròn hơi thẫn thờ của nàng, bàn tay to không ngừng lục lọi sờ mó, sau đó lần xuống xoa nhẹ vùng bụng mềm mại, trong mắt càng thêm diu dàng nhu hòa: “Cục cưng, con là nhân chứng nha, là mẫu thân của con chủ động cầu hôn với phụ thân có đúng không?”

Cái miệng nhỏ nhắn hết há to lại mím chặt, vốn định chửi ầm lên vì sự đê tiện của hắn thế nhưng vì hôn lễ của mình, ta đành cố nuốt hết vào trong lòng, không vì cục cưng, ta sẽ không hạ mình đến cầu ngươi đâu. Nhìn đôi mắt xanh tràn đầy gió xuân hây hây, khóe miệng cong cớn phiếm cười mê hoặc, ta hận a, hừ, hồ ly khốn kiếp, ngươi cứ đắc ý đi, nhưng nhớ cho kĩ vui quá hóa buồn, đến lúc đó hậu quả sẽ vô cùng thống khổ đó.

“Làm sao vậy, có phải nghe được lời ta đồng ý nên rất vui lòng không?” Hắn tươi cười quyến rũ sau có cúi đầu mạnh mẽ hôn lên làn môi đỏ mọng khiến hắn động lòng từ lâu, đầu lưỡi càng tiến quâ thần tốc, khiêu khích chiếc lưỡi đinh hương của nàng.

“Ưm…” Ta trừng mắt không cam lòng lườm hắn, sắc hồ ly, ta đến để cầu thân, không thể để cho ngươi đầu đôc như vậy được, ta cố sức giãy giụa nhưng thật đáng tiếc, đóa hoa nhỏ mềm yếu như ta sao có thể địch nổi tên hái hoa tặc đang lên cơn thú tính như hắn.

“Tiểu Nha Nha, đã ba tháng không được chạm vào nàng, vi sư nhịn vô cùng khổ sở.” Liên tiếp mút mát đôi môi đỏ mọng cho đến khi làn môi anh đào sưng đỏ cũng không chịu dứt, nhẹ nhàng ôm nàng búp bê tròn trịa đặt lên giường, thân thể cũng theo đà đè ép lên.

“Hồ ly xấu xa, ngươi muốn làm gì vậy?” Đột nhiên cảm thấy trên người mát lạnh, áo ngoài đã bị hắn cởi sạch, trên người còn lại chiếc yếm mỏng manh, máu nóng xộc thẳng lên não, thân thể càng trở nên cứng ngắc, tên hồ ly này sẽ không cho rằng lời cầu hôn của ta cũng đồng nghĩa với việc động phòng hoa chúc chứ, lập tức muốn ăn tươi nuốt sống ta chắc! Ta khéo léo vươn tay ngăn cản đôi tay to lớn sục sạo của hắn: “Ha ha, sư phụ, tay người lúc nào cũng thích sờ loạn a!”

“Tiểu Nha Nha, hiếm có khi nàng chủ động quyến rũ ta, vi sư đương nhiên sẽ không để nàng phải thất vọng đâu.” Bàn tay to cố sức mở hai chân nhỏ trắng nõn, ngón tay tà ác tìm kiếm khắp nơi bên dưới, không ngừng vuốt ve trêu trọc nơi thảo nguyên mềm mại: “Ta là người rất biết lễ nghĩa tri ân, có mỹ nhân chủ động bày tỏ yêu thương nhung nhớ với mình như này ta sao có thể dễ dàng buông ta chứ?”

Cắn chặt răng mở to đôi mắt đã mơ màng, ta không ngừng tự nhắc nhở mình phải giữ vững lập trường kiên định, tuyệt đối không để tên hồ ly xinh đẹp này dụ dỗ, nhưng đôi tay to làm loạn trên người mình như muốn chống đối ta, khiến lửa giận cũng dần xuôi xuống: “Sư phụ, mẹ mỹ nhân của ta không phải đã nói ba tháng đầu tuyệt đối không được làm chuyện đó mà.”

“Đừng lo lắng, nhạc phụ đại nhân cũng nói qua rồi, chỉ cần cẩn thận nhẹ nhàng thôi, thỉnh thoảng làm một chút cũng không sao hết.” Giọng nói thô khàn thở nhẹ bên tai nàng: “Cho dù nàng muốn ngăn cản, đêm nay vi sư nhất định không buông tay, ta muốn ăn tươi nàng….đương nhiên vì cục cưng vi sư sẽ rất nhẹ nhàng!” Nói xong chiếc lưỡi gian xảo liếm nhẹ lên đôi tai trắng noãn, nhìn thân thể nhỏ bé khẽ run rẩy, nụ cười nơi khóe môi càng thêm tà mị: “Tiểu nương tử mê người của ta…mẹ đứa nhỏ, bây giờ để ta được âu yếm yêu thương nàng nha!”

Bất lực để mặc tên hồ ly đê tiện tùy ý trêu chọc quấy rối khắp người, ta thật vô cùng hối hận a, tuy rằng biết rõ tên hồ ly áo trắng này nhất định sẽ không bỏ qua cho mình nhưng cũng không cần phải chịu hậu quả như này chứ. Hừ, Vương Nha Nha ta lần này không chỉ chủ động cầu hôn là đã xuống nước lắm rồi nay lại dâng thịt béo lên miệng cọp, tổn thất không sao kể xiết!!! Ta không nhịn được thầm chửi bới trong lòng, hồ ly chết tiệt, ngày nào đó Vương Nha Nha ta đắc thủ nhất định sẽ biến ngươi thành nô lệ, mỗi ngày bị ta hành hạ ngược đãi sống không bằng chết.

“Đồ nhi Nha NHa, có phải trong lòng đang chửi mắng sư phụ đúng không?” Nhìn biểu tình phong phú trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt xinh đẹp đầy phẫn nộ vô cùng đáng yêu khiến mỗ hồ phải bật cười, thân thể càng động mạnh phủ lên đôi môi sưng đỏ, quần áo xộc xệch càng thêm quyến rũ phong tình khiến ánh sáng xanh trong mắt hắn càng thêm nồng đậm: “Lần này cầu hôn là do nàng tự nguyện, chiếc giường này cũng là nàng chủ động leo lên, vi sư đâu hề ép buộc nàng đúng không?”

“Ngươi nói dối, cầu hôn là thật nhưng là do ngươi ném ta lên giường,” ngón tay nhỏ nhắn chỉ chỉ vào khuôn mặt tuấn tú của hắn: “Còn nữa, ta nói lại lần nữa, ta không hề quyến rũ ngươi.”

“Được rồi, đừng tức giận nữa.” Mắt thấy mỗ Nha tức giận đến đỏ mặt tía tai, cái miệng nhỏ nhắn chu lên vô cùng đáng thương làm mỗ hồ càng cười đến sung sướng, vui vẻ, giọng nói trầm thấp mị hoặc khiến tim ta càng thêm gia tốc, làn môi lại dịu dàng mơn trớn trên vành tai: “Nàng nghĩ ta sẽ khiến nàng cùng với bảo bối bị chê cười hay sao? Thật ra nàng có không nói ta cũng đã chuẩn bị hết thảy, nếu không phải sợ thân thể nàng không chịu nổi, ngày đầu tiên nàng quay lại biệt viện ta đã muốn rước nàng vào cửa rồi!”

“Ngươi nói cái gì? Ngươi nói lại lần nữa xem!” Thân thể vì tức giận mà đột nhiên chấn động, ta cứng ngắc ngẩng đầu nhìn hắn, tên nam nhân này đã an bài mọi chuyện đâu vào đấy cũng không nỡ nói với ta một câu, ta thật quá ngốc rồi, ngu ngốc chủ động nhẩy vào móng vuốt tên hồ ly giảo hoạt này để hắn đắc ý cười nhạo.

“Được rồi, đừng trừng mắt lớn như vậy được không? Có điều, ta thực sự rất vui bởi vì trong lòng Nha Nha ta mới là người quan trọng nhất.” Hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh, khóe miệng không ngừng cười đầy tà ác: “Đến đây đi, đêm này là ngày Nha Nha đích thân cầu hôn với ta, chúng ta nên làm gì đó để kỉ niệm ngày trọng đại này chứ…” Dưới ánh mắt đầy kinh ngạc của nàng, mỗ hồ lần nữa dán chặt lên thân thể nhỏ bé dưới người mình…

“ Không được, ngươi nhất định sẽ không nhẹ nhàng chút nào hết, ngươi sẽ làm tổn thương đến bảo bối đó.” Ta vừa nói vừa muốn đẩy mạnh hắn ra nhưng một cọng cỏ non yếu ớt như ta căn bản không lung lay nổi tên hồ ly đang lên cơn động dục này.

“Không sao đâu, ta bảo đảm sẽ không hề mạnh bạo thô lỗ đâu, về chuyện thân mật này nàng yên tâm đi, ta đã hỏi nhạc phụ đại nhân rồi, ông nói chỉ cần cẩn thận một chút khi làm chuyện ấy sẽ không ảnh hưởng gì hết!”

“Cái gì? Ngươi lại vô liêm sỉ đến mức đi hỏi ông lão xấu xa kia chuyện này?” Trong mắt ta chất chứa đầy xấu hổ, chuyện tư mật như vậy hắn không biết xấu hổ mà quang minh chính đại đi hỏi người khác, mà người khác kia vừa hay lại là ông bố bất lương của ta, trời ak, mẹ mỹ nhân của ta nhất định sẽ bị dọa đến ngất mất.

Thân thể cao lớn cẩn thận cọ sát da thịt mềm mại, trong giọng nói chứa đầy mê hoặc cùng kiên định không để nàng có cơ hội phản kháng: “Ngoan nào, ta đảm bảo, một lần, là một lần, một lần là được rồi.” (Các vị hãy chú ý đến dấu phẩy)

“Chờ một chút.” Ta đẩy tên hồ ly ra: “Trong năm ngày này ngươi nhất định sẽ thành thân với ta sao?”

“Đúng vậy, ta đã để Cổ Ba đại thúc chuẩn bị hết rồi, ba ngày sau nàng cứ yên tâm ngồi trên kiệu hoa về làm nương tử của ta đi.” Khóe môi khẽ nở một nụ cười tình tứ gian tà, nhẹ nhàng ghé sát vành tai non mềm: “Thế nào? Đã hài lòng chưa? GIờ chúng ta cũng nên tiếp tục chứ, đồ nhi Nha Nha của ta?”

“Nhớ kĩ lời ngươi nói! Nếu không đến lúc đó cho dù ngươi cầu xin ta, ta cũng không thèm gả cho ngươi nữa đâu.” Khẽ thả lỏng tay ngăn cấm, tùy ý hơi thở nóng như lửa cùng đôi tay vuốt ve toàn thân… làm thì làm….. Vương Nha Nha ta lúc này dù sao cũng đã rơi vào móng vuốt hồ… bỏ đi vậy…

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc