Trái Cấm Thơ Ngây

Chương 4

Trước Sau

break
Thứ bảy, Vân Yên tìm Lý Sĩ kỳ, muốn hủy cuộc hẹn tuần này, nhưng Lý Sĩ Kỳ không cho phép cô từ chối, nói với cô: “Vân Yên, không phải cậu đã đồng ý đi với mình sao?”

“Nhưng...” Cô không quên khi Diêm Thiên Phạm phát hiện ra tờ giấy hắn đã tăng thêm sự trừng phạt trên người cô, nghĩ đến đây, nội tâm của cô liền nóng giống như lửa đốt.

“Đi đi! Mình bảo đảm chiều nay sẽ không làm cậu thất vọng.”

Vân Yên luôn luôn không biết làm sao từ chối người khác, không thể làm gì khác hơn là ngồi lên xe của Lý Sĩ Kỳ, trong nội tâm cũng cầu nguyện mình có thể về nhà trước khi Diêm Thiên Phạm tan sở.

☆ ☆ ☆

Vậy mà, mọi chuyện không hề thuận lợi giống như Vân Yên nghĩ, xem phim xong, Lý Sĩ Kỳ lại chở cô đi dạo khắp nơi, chờ đến lúc hắn đưa cô về đến nhà đã hơn bảy giờ.

“Cậu chở mình tới đây, tự mình đi vào là được rồi.” Nếu như bị ác ma kia phát hiện cô len lén chạy đi hẹn hò, cô liền thảm.

“Được rồi! Mình vốn còn muốn hẹn cậu tham gia bữa tiệc ở nhà mình, nếu nhà cậu không cho phép cậu ra ngoài lâu, đành thôi vậy.”

Hắn bất ngờ đặt một nụ hôn lên mặt cô, sau đó thoải mái vẫy tay nói tạm biệt cô.

☆ ☆ ☆

“Em đi đâu?” Vân Yên vừa tiến vào trong biệt thự đã nhìn thấy Diêm Thiên Phạm ngồi ở trên ghế, ánh mắt sắc bén nhìn cô.

“Tôi... Cùng bạn bè đi dạo phố.” Không biết lần này cô nói dối có thể lừa hắn hay không.

“Vậy sao? Tôi không muốn biết em ra ngoài cùng ai, hiện tại em mau thay quần áo, tôi muốn đưa em đi tham gia một bữa tiệc.” Hắn quyết định không so đo việc cô không nghe lời.

“Được!” Nguy hiểm thật! Nếu hắn tiếp tục hỏi, bí mật của cô chẳng phải sẽ bị lộ sao.

Nhìn bóng lưng cô vội vàng rời đi, Diêm Thiên Phạm không khỏi lộ ra biểu tình suy nghĩ sâu xa.

☆ ☆ ☆

Diêm Thiên Phạm mở xe thể ȶᏂασ ra mang theo Vân Yên đi tham gia bữa tiệc, vừa đến hội trường, sự cao lớn anh tuấn của hắn lập tức trở thành mục tiêu vây quanh của nhiều mỹ nữ.

Từ trên người hắn tản mát ra khí chất vương giả, làm cho hắn trở thành người được chú ý nhất bên trong hội trường.

Vân Yên không muốn gây trở ngại cho hắn, lui sang một bên, lại ngẫu nhiên gặp Lý Sĩ Kỳ.

“Vân Yên, cậu theo cha tới tham gia bữa tiệc này sao? Mình có thể gặp gỡ bác trai một chút không?” Thật tốt, Lý Sĩ Kỳ nghĩ, buổi chiều cùng cô một chỗ, hiện tại lại có thể gặp cô.

“Mình không đi cùng cha.” Cô ngập ngừng nói, không muốn phơi bày quan hệ của cô cùng Diêm Thiên Phạm cho người khác biết.

“Vậy...”

“Nơi này có chút không thoải mái, chúng ta đi ra ngoài một chút được không?” Hiện tại ác ma kia hẳn là sẽ không có thời gian để ý đến cô đi.

Hai người đến trong hoa viên, ngồi xuống ghế đá, Lý Sĩ Kỳ nhìn cô nói: “Vân Yên, mình thấy cậu dường như có tâm sự, gần đây cậu làm sao vậy?” Hắn không hiểu người luôn luôn hoạt bát còn có chút lơ mơ như cô, chân mày làm sao giống như nhíu lại.

“Mình không có tâm sự, chỉ là mình phát hiện thích một người thật sự là một chuyện không dễ dàng.” Cô thích Diêm Thiên Phạm, ánh mắt của hắn, nụ cười tà khí đều có thể làm cho trái tim cô nhảy nhót không thôi, nhưng mà hắn không thích cô.

“Cậu có đối tượng rồi à?” Vân Yên thích hắn sao? Lý Sĩ Kỳ thật mong đợi.

“Ừ! Trước đây thật lâu mình đã thích hắn, chỉ là hắn dường như không có cảm giác đặc biệt nào đối với mình.” Thời điểm duy nhất hắn có cảm giác với cô, dường như chính là thời điểm hắn làm chuyện đó với cô.

“Cậu thích hắn đã lâu rồi?” Vân Yên thích hắn đã lâu rồi, hắn làm sao lại không phát hiện ra? Lý Sĩ Kỳ không nhịn được để tay lên ngực tự hỏi.

“Đúng nha! Bất quá, trong mắt hắn dường như không có mình.” Kiểu đàn ông giống như hắn chán ghét cô, cho nên hắn để cho cô ở bên cạnh hắn, chỉ bởi vì hận.

“Làm sao lại như vậy? Vân Yên, mình...”

Lý Sĩ Kỳ đang muốn thổ lộ với cô, nhưng Vân Yên dường như đang đắm chìm trong thế giới của chính mình, “Hắn hơn mình tám tuổi.”

“Cái gì? Vân Yên, đối tượng cậu thích không phải...” Thế nhưng không phải là hắn!

“Thiên Phạm!” Cô nói với Lý Sĩ Kỳ, giống như thổ lộ với một người bạn tốt.

“Cậu thích hắn? Hắn có cái gì tốt?”

Trong đầu Vân Yên cẩn thận suy nghĩ một lần, phát giác bản thân mình thật sự không nghĩ ra Diêm Thiên Phạm có điểm nào tốt, đành phải lắc đầu một cái.

Lúc này, Lý Sĩ Kỳ kích động nắm lấy tay của cô nói: “Vân Yên, mình thích cậu đã lâu rồi, cậu chấp nhận mình được không?”

“Cậu...” Cho tới bây giờ, cô đối với Lý Sĩ Kỳ chỉ có tình bạn, không có tình yêu nam nữ, làm sao sẽ...

Vào lúc này, Lý Sĩ Kỳ thừa cơ đặt môi lên môi cô, hắn dịu dàng hôn cô, tựa như đối xử với người yêu.

Nội tâm Vân Yên muốn so sánh nụ hôn của hắn cùng nụ hôn của Diêm Thiên Phạm có cái gì khác nhau, cho nên không lập tức cự tuyệt hắn.

So với nụ hôn của Diêm Thiên Phạm, nụ hôn của Lý Sĩ Kỳ có vẻ ôn nhu hơn, Diêm Thiên Phạm có vẻ thô bạo.

Nhưng quanh quẩn trong lòng cô đều là thân ảnh của Diêm Thiên Phạm, cô dường như trúng cổ của hắn.

Nội tâm của cô dâng lên một cảm giác tội lỗi, Vân Yên đang muốn đẩy Lý Sĩ Kỳ ra, bất chợt Lý sĩ kỳ cảm thấy thân thể hắn bị kéo lên, bị đánh một quyền đau đớn vào mặt.

Diêm Thiên Phạm giận không kềm được chất vấn: “Em để cho hắn hôn em?” Phụ nữ chính là sẽ hành động khi người ta không đề phòng.

Kẻ phản bội, hắn tuyệt không cho phép vật sở hữu của mình bị người khác đụng vào, cô quả thật đáng chết!

“Tôi... Thật xin lỗi.”

Biểu tình chột dạ của cô càng làm cho lửa giận trong lòng hắn dâng cao, hắn oán hận giơ tay cho cô một cái tát.

“Bốp!”

Mặt của Vân Yên lưu lại năm dấu tay đỏ rõ ràng.

Lý Sĩ Kỳ bất chấp đau đớn trên người mình, từ trên mặt đất giãy giụa đứng lên, chạy đến bên cạnh Vân Yên nói: “Anh dựa vào cái gì đánh cô ấy?”

“Tôi có tư cách gì, trong lòng cô ta hiểu rõ nhất, cô ta không thể ở chung một chỗ cùng người đàn ông khác.” Nếu hiện tại trong tay hắn có roi, hắn sẽ không chút nào dung tình đánh lên người của cô. (Bun: %#%!*&^$# thằng cha vũ phu!!!! Edit đoạn này mà máu dồn hết lên não)

Ánh mắt Lý Sĩ Kỳ cuồng nhiệt nói với hắn: “Tại sao? Tôi yêu Vân Yên, tôi tin tưởng có một ngày cô ấy cũng sẽ yêu tôi.”

Diêm Thiên Phạm khinh bỉ nhìn hai người, khinh thường mở miệng nói: “Cô ta là tình nhân của tôi, cô ta còn chưa thỏa mãn khách hàng trước là tôi đây, không thể tùy tiện nhận người khách khác.”

“Mình không tin cậu là tình nhân của hắn, mình đưa cậu đi.” Lý Sĩ Kỳ nhanh nhanh chóng lôi kéo Vân Yên đi, muốn cô ngồi lên xe thể ȶᏂασ của hắn.

Diêm Thiên Phạm yên lặng nhìn cô, tựa hồ nghĩ rằng cô không dám rời khỏi hắn cùng đi với người đàn ông khác.

Vân Yên như con đà điểu sợ hãi đối mặt với ánh mắt của hắn, vết thương trên mặt truyền đến nóng rạt cũng làm cho cô không dám trở lại bên cạnh hắn, dưới cái nhìn hung hăng của Diêm Thiên Phạm, cô liều lĩnh ngồi lên xe thể ȶᏂασ của Lý Sĩ Kỳ.

Diêm Thiên Phạm nhìn bóng lưng của cô, hàn quang trong mắt lóe lên.

Những thứ thuộc về hắn, người khác đừng nghĩ cướp đi từ trong tay hắn, hắn sẽ đánh dấu quyền sở hữu trên người cô.

Sau khi hai người rời khỏi biệt thự, Lý Sĩ Kỳ vừa lái xe vừa hỏi Vân Yên: “Vân Yên, điều người đàn ông kia nói là sự thật sao?”

“Sĩ Kỳ, nếu như là thật, cậu có xem thường mình hay không?” Cô hoang mang hỏi.

“Sẽ không! Vân Yên, mình tin tưởng cậu không phải là loại phụ nữ đó, nói ra khó khăn của cậu, mình sẽ giúp cậu.” Lý Sĩ Kỳ một lòng muốn giúp đỡ giai nhân.

“Mình... Hắn... Đến rồi!” Từ kính chiếu hậu xe, Vân Yên nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, tim cô không khỏi đập thình thịch.

Cô cho rằng lên xe của Lý Sĩ Kỳ có thể tránh né sự tức giận của Diêm Thiên Phạm, nhưng cô thật sự không ngờ Diêm Thiên Phạm lại lái xe đuổi theo.

Tốc độ xe của Lý Sĩ Kỳ rất nhanh, nhưng hiển nhiên không nhanh bằng xe của Diêm Thiên Phạm, xe của Diêm Thiên Phạm hướng sát lại gần xe của Lý Sĩ Kỳ.

“Đưa tay cho tôi!”

Mặc dù đang chạy nhanh như gió, nhưng tiếng hắn la hét giận dữ rõ ràng vẫn truyền vào trong tai của cô.

Khi đôi mắt điên cuồng của hắn nhìn cô, cô đành phải đem bàn tay nhỏ bé của minh đưa cho hắn.

Bởi vì tay cô bị Diêm Thiên Phạm cầm, vì sự an toàn của cô, Lý Sĩ Kỳ đành phải nhanh chóng dừng xe lại.

Dưới sự nắm giữ của Diêm Thiên Phạm, Vân Yên trở lại đến bên cạnh hắn.

Đôi mắt rực lửa của hắn bắn ra những tia lạnh lùng, chế giễu liếc nhìn Lý Sĩ Kỳ một cái, hắn nắm lấy cằm của Vân Yên, hung hăng cạy miệng của cô ra, dùng răng nanh cắn lên đôi môi của cô một cái.

Diêm Thiên Phạm dùng một tay đóng cửa xe, một tay khác nắm lấy ngực của cô, nghênh ngang rời đi.

☆ ☆ ☆

Hắn lái xe thật nhanh, không lâu sau xe hắn đã lái về đến biệt thự.

Vân Yên rất sợ hãi lửa giận của hắn, cô chỉ ngồi yên trong xe, cũng không hề muốn xuống xe.

Diêm Thiên Phạm cũng nhìn ra ý nghĩ của cô, vẻ mặt bình tĩnh mở cửa xe cho cô, hơn nữa còn ôm eo cô lên.

“Hiện tại em là tình nhân của tôi, tôi không cho phép em ở bên ngoài xằng bậy cùng người đàn ông khác, thân thể em chỉ có thể thuộc về một mình tôi.” Hắn lại tận mắt nhìn thấy cô hôn người đàn ông khác, nội tâm bị roi quất in lại dấu vết, giống như lại sâu hơn một cái.

“Tôi không có!” Có lẽ cô không nên để Lý sĩ kỳ hôn mình, thế nhưng chỉ là một cái chạm môi nhàn nhạt, mà cô cũng biết, ma chú hắn đang bày ra trên người mình không có bất cứ kẻ nào có thể cởi bỏ.

“Em có hay không, chờ một chút tôi dùng qua em sẽ biết.” Lần này, hắn sẽ hung hăng đoạt lấy thân thể của cô, để cho cô không có bất kỳ cơ hội nào phản bội hắn.

Hắn ôm cô đi về hướng hồ bơi, cũng ném cô xuống hồ bơi.

Vân Yên cảm giác mình chìm vào trong nước, thật may là cô biết bơi, rất nhanh liền nổi lên mặt nước.

“Anh làm sao vậy?” Trên người của cô ướt sũng, mặc dù đang cách hắn xa như vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy từ trên người hắn truyền tới lửa giận ngập trời.

“Tôi muốn tẩy đi mùi của người đàn ông khác chạm qua trên người em.” Hắn không quên được cảnh cô hôn người đàn ông khác, một màn kia dường như gợi cho hắn rất nhiều việc, kí ức tuổi thơ, cái chết của cha, mọi chuyện đều làm cho hắn tin tưởng một sự thật ── phụ nữ là động vật không thể tin.(Bun: a này ngược người ta mà cứ làm như người ta ngược mình không bằng chậc chậc…..)

“Anh không thể nói lý.” Nếu hắn không muốn nghe lời giải thích của cô, cô cũng không còn gì để nói.

Vân Yên đang muốn leo lên bờ, Diêm Thiên Phạm đã tung người một cái nhảy xuống.

“Anh muốn làm gì?” Nhìn hắn từng bước một đến gần, cô cảnh giác hỏi.

“Kiểm tra con mồi của tôi! Tôi muốn xem em có tỳ vết nào hay không.”

Vân Yên nghe vậy liền xoay người muốn trốn, nhưng một giây sau cô phát hiện tay của mình đã bị cánh tay hắn giữ lấy, hai bàn tay đặt lên hai bầu ngực cách lớp y phục ướt sũng của cô, tà nịnh di chuyển vòng quanh hai nụ hoa màu hồng nhô ra.

“Người con trai đó chỉ là bạn học cùng lớp của tôi, anh đừng tức giận...” Mặc dù biết giải thích cũng là dư thừa, cô vẫn cố gắng dập tắt lửa giận trên người hắn.

“Bất kể hắn là ai, về sau chỉ cần để cho tôi nhìn thấy có người đàn ông khác đụng chạm thân thể em, tôi liền sẽ lưu lại dấu ấn của tôi trên người em.” Tay của hắn từ cổ cô đi xuống, khẽ vuốt ve cánh tay nhỏ nhắn và bắp đùi non mềm của cô...

Hồ bơi ban đêm có chút lạnh, nhưng cô lại có thể cảm giác được sức nóng từ cánh tay của hắn đang thiêu đốt cơ thể cô.

Môi của hắn in lại trên tóc mai ướt át của cô, bàn tay ma quỷ vuốt ve bầu ngực ngọt ngào của cô, đặt trong lòng bàn tay ra sức đùa bỡn.

“Không cần! Không cần đối với tôi như vậy...” Cho dù ở trong lòng cô ngưỡng mộ hắn, nhưng hắn dùng lửa nóng như vậy đối đãi, cô cũng không cách nào chịu đựng nổi.

“Em sẽ thích, cô gái, nếm thử một chút tư vị hoan ái cùng ác ma.”

Hắn đẩy thân thể cô tới thành hồ bơi, cởi bỏ quần áo trên người cô.

Tay của hắn cũng cởi áo lót của cô ra, bộ ngực tròn trịa của cô lập tức hiện ra trước mặt của hắn.

Hắn cúi đầu ngậm đầu ngực của cô, tay hướng giữa hai chân cô tìm kiếm, bắp đùi cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô.

Tay cùng chân của cô đều không ngừng giãy giụa, nhưng cô căn bản không cách nào chống lại sự mạnh mẽ của hắn.

Môi của hắn siết chặt đầu ngực của cô, cái lưỡi linh hoạt chiếm đoạt lấy hương vị ngọt ngào, làm cho nụ hoa màu hồng càng thêm kiều diễm ướt át.

Hắn nâng cao thân thể cô, để cho cô ngồi trên thành hồ bơi, làm cho hai chân cô tách ra, bàn tay vuốt ve bắp thịt mịn màng trên bụng cô, sau đó nhẹ nhàng rời xuống, dò tìm cẩn thận nhụy hoa giữa hai chân cô.

Cô bỗng có một ham muốn muốn chạy trốn, nhưng cô biết đây là địa bàn của hắn, cô không có khả năng thoát khỏi, mà đôi môi cùng bàn tay tà ác của hắn càng làm cho cô không thể chạy trốn, dần dần, cô cảm giác thân thể mình càng lúc càng nóng, nhiệt độ trên lưỡi hắn dường như truyền đến toàn thân cô.

Bàn tay của hắn nhẹ nhàng ma sát khe suối nhỏ cùng vùng rừng rậm của cô, sau đó dùng đầu ngón tay lướt một vòng quanh ŧıểυ huyệt của cô, tiếp đó dùng lực ấn một ngón tay vào...

“Thích không?” Ngón tay hắn vuốt ve tâm hạch, ma sát lối đi trống rỗng của cô.

“Sẽ đau...” Cô không nhịn được kêu nhẹ.

“Em kiên nhẫn một chút, nếu không một chút nữa em sẽ đau hơn.”

Hắn lại cắm vào thêm một ngón tay nữa, bắt đầu chuyển động nhanh chóng trong cơ thể cô.

Thân thể cô đột nhiên run rẩy, đôi tay không kìm hãm được ôm lấy lưng hắn.

Hắn rút ngón tay lại, dùng môi chạm tới nơi tư mật của cô, dùng đầu lưỡi thăm dò bên ngoài u huyệt của cô.

Môi của hắn nán lại nơi ŧıểυ huyệt của cô, dùng hai tay mở rộng chân của cô ra, để cho nơi tư mật của cô hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn.

Lưỡi của hắn không ngừng trêu chọc, liếʍ láp, ngọ nguậy, cho đến khi u cốc của cô trở thành một mảnh ướt át, hắn mới rời đi.

Hắn kéo thân thể của cô xuống, cũng thuận thế kéo qυầи ɭóŧ cô của xuống, bắp đùi cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô.

“Chạm vào tôi!” Dưới bóng đêm, hắn trừ bỏ muốn ôm cô, càng muốn để cho cô vuốt ve hắn, giống như hi vọng dựa vào động tác này để chứng minh cái gì.

Cô sững sờ nhìn hắn, vẫn còn đang đắm chìm trong lửa nóng hắn mới vừa dẫn đốt.

Diêm Thiên Phạm không kiên nhẫn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, để cho cô vuốt ve du͙© vọиɠ dưới bụng của hắn.

Vân Yên mặc dù có kinh nghiệm qua lần trước, nhưng vẫn xấu hổ muốn tay rút về, nhưng Diêm Thiên Phạm lại không cho phép.

Tay của hắn đặt ở bên bờ, chống một cái, ngồi lên trên thành bể, nhưng hai chân to lớn vẫn đặt trong hồ nước.

Vân Yên không hiểu nhìn hắn, Diêm Thiên Phạm đưa tay về phía cô, khẽ động một cái làm cho cô rời khỏi hồ bơi, hơn nữa còn giạng chân ngang hông hắn.

“Anh...” Tư thế mập mờ như vậy, hắn muốn làm gì? Vân Yên đối với chuyện sắp phát sinh, nhịn không được có chút sợ hãi.

“Tôi muốn em!”

Hắn để cho du͙© vọиɠ bành trướng nhắm ngay chỗ nhỏ hẹp của cô, sau đó từng chút từng chút từ từ thẳng tiến.

“Sẽ đau!” Tay cô từng vuốt ve du͙© vọиɠ của hắn, cô biết mình tuyệt đối không dung nạp được du͙© vọиɠ dương cương của hắn.

“Đây là quá trình trở thành phụ nữ mà em cần phải trải qua.”

Hắn cường mãnh thẳng tiến, lại gặp phải tấm màng mỏng ngăn cản, “Thả lỏng, tôi muốn lui ra ngoài.” Hắn ở bên tai cô dụ dỗ.

Vân Yên nghe lời, chậm rãi buông lỏng cơ thể khẩn trương của mình, hai chân cũng tách ra một lần nữa.

Hắn giữ lấy vòng eo nhỏ của cô, dùng một đấy thân một cái xông phá u cốc mềm mại của cô.

“Anh không giữ lời...” Cô nức nở la lên.

“Tôi vốn không có ý định giữ lời, em nên cảm tạ tôi khoan dung đối với em mới đúng.” Hắn tuyệt không cảm thấy có lỗi nói.

“Anh... Mau đi ra, đau quá...” Cô ủy khuất nói.

Hắn không làm theo lời cô, ngược lại đưa tay phủ tới chỗ hai người kết hợp, nhiệt tình vuốt ve bắp thịt non mịn bên cạnh u huyệt của cô, để cho ŧıểυ huyệt của cô từ từ thích ứng với sự hiện hữu của hắn.

U cốc mềm mại của cô đem vật to lớn của hắn hấp thụ, khiến cho hắn không nhịn được sinh ra ham muốn muốn di chuyển, nhưng nhìn biểu hiện đau đớn trên mặt cô, chẳng biết tại sao hắn lại nhịn xuống.

“Rất đau sao?”

“Đau quá... Nếu như anh muốn mưu sát tôi, không cần dùng phương pháp này.” Cô nghe qua các bạn học miêu tả, kinh nghiệm lần đầu tiên dường như đều rất không tốt, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến sẽ đau thế này.

“Chờ một chút em sẽ không đau nữa.” Cô thật sự rất nhỏ, mỗi một lần hắn tiến vào sâu hơn một chút, cơ thể cô càng co lại lợi hại hơn, bao trùm chặt chẽ nam tính dưới thân hắn.

“Mở chân em ra một chút.” Hắn hơi nghiêng thân thể ra phía sau, để cho thân thể cô có thể kết hợp chặt chẽ với thân thể hắn hơn.

Cô không làm theo lời của hắn, ngược lại đem thân thể mình lui về phía sau, chịu đựng sự đau đớn ở đùi, muốn thoát khỏi bên cạnh hắn.

Cô biết mình căn bản không có biện pháp dung nạp du͙© vọиɠ khổng lồ kiên đĩnh của hắn, hắn nên đi tìm những người phụ nữ khác phát tiết mới đúng! Làm gì lại ép cô?

Hắn cho rằng cô sẽ làm theo lời của hắn, không ngờ cô lại muốn thừa dịp hắn còn chưa thỏa mãn liền rút người rời đi.

Hắn lập tức đứng dậy giữ chặt hông của cô, Vân Yên dùng sức giãy giụa, hai người vật lộn trên mặt đất, cuối cùng, thân thể trần truồng của cô đưa lưng về phía hắn, mà thân thể cao lớn nặng nề của hắn đè ép cô.

Nhìn những đường cong mỹ lệ của cô, thanh âm của hắn khàn đục nói: “Em muốn từ sau lưng tới đúng không? Được! Như em mong muốn.” Cô chống cự như vậy đã dẫn ra sự tà ác nhât sâu trong nội tâm của hắn.

Hắn nâng cao mông của cô lên, từ phía sau lưng chợt đâm vào trong cơ thể cô, anh dũng ở trong cơ thể cô chạy nước rút. Mỗi một lần đều giống như muốn đi đến chỗ sâu nhất trong cô, sau đó hắn mới thối lui khỏi.

“Đau...” Cô muốn rời khỏi sự đau đớn kịch liệt này, nhưng căn bản không thoát được khỏi bàn tay nắm giữ của hắn.

Hắn không để ý tới tiếng cầu xin tha thứ của cô, điên cuồng để du͙© vọиɠ của mình mãnh liệt va chạm ở lối đi nhỏ hẹp của cô.

Trong cơ thể cô mãnh liệt co rút lại, rất nhanh sẽ khiến cho hắn bắn ra yêu dịch, tận tình vung vẫy trong cơ thể cô...

Sau khi để cho du͙© vọиɠ của mình tạm thời được thỏa mãn, hắn lật người nằm chết dí một bên.

“Biết đau sẽ không giở trò? ŧıểυ xử nữ.” Không có bất kỳ người phụ nữ nào có thể cự tuyệt hắn, hoặc vọng tưởng có thể khống chế sức mạnh của hắn, cô cũng không nɠɵạı lệ.

Nàng cực kỳ giống một nàng dâu ủy khuất nói: “Sau này... Có thể xin anh đừng cưỡng bức tôi hay không, tôi... Không thích làm chuyện này...” Thân thể của cô giống như bị xe tăng cán qua, ngày mai có thể ngay cả hơi sức rời giường cô cũng không có.

“Tôi làm đau em.” Đúng rồi! Mới vừa rồi hắn không băn khoăn cô là lần đầu tiên, có thể sẽ hơi làm đau cô. (Bun: hơi gì mà hơi!!!)

Nhưng bây giờ vừa nhìn thấy thân thể cô, lại khiến cho bụng dưới của hắn nổi phản ứng.

Diêm Thiên Phạm đi tới bên cạnh cô, tay của hắn chạm vào cổ cô.

“Anh...” Cô sợ hãi nói không nên lời.

“Hiện tại tôi muốn làm gì, chính là suy nghĩ trong lòng em.” Hắn trực tiếp thay cô giải đáp nghi hoặc.

“Mới vừa... Đã làm qua nha!” Nàng còn tưởng rằng tối nay có thể cứ như vậy thoát khỏi mong muốn chiếm đoạt mạnh mẽ của hắn.

Hắn không để ý ánh mắt khẩn cầu của cô, đem thân thể của cô nhẹ nhàng thả vào bên trong hồ bơi.

Hắn để cho thân thể cô sát vào thành hồ, tách bắp đùi của cô ra.

Tay của hắn tìm đến giữa hai chân cô, cảm giác ŧıểυ huyệt của cô giống như không thể mở ra hơn nữa, trước tiên hắn đưa ngón giữa vào, hoa nhụy mềm mại của cô hấp thụ ngón tay hắn, hắn lại đưa vào thêm một ngón tay nữa...

“Rất đau, không cần...”

Tay cô chống đẩy lồng ngực của hắn, nhưng hành động này lại càng thêm đốt cháy du͙© vọиɠ chinh phục cô của hắn.

Thân thể to lớn xâm nhập giữa hai chân cô, nâng mông cô lên, nhắm ngay chỗ mềm mại của cô, hung hăng động thân đâm vào.

“A ──”

du͙© vọиɠ khổng lồ của hắn khiến cho cơ thể cô đau đớn, ngón tay của cô cắm sâu trên bả vai hắn.

Hắn chưa bao giờ chạm qua một người phụ nữ nào chặt khít giống như cô, mỗi một lần xâm nhập hắn đều phải kìm nén.

Sức nâng của nước dường như làm du͙© vọиɠ kiên đĩnh của hắn càng thêm xâm nhập, cũng làm cô cảm thấy đau đớn không chịu nổi.

“Thật là đau! Anh không nên cử động nữa.” Mỗi một lần hắn cử động, cô đều cảm giác càng thêm đau đớn tê liệt.

“Quen rồi, em sẽ không đau nữa.”

Hắn lôi kéo bàn tay nhỏ bé của cô đặt vào trên ngực hắn, để cho cô cảm nhận được luật động của cái mông rắn chắc của hắn.

Vân Yên không nhịn được đưa tay đến chỗ hai người kết hợp, muốn... lấy dục vong nam tính của hắn ra.

Khi cầm lấy du͙© vọиɠ kiên đĩnh của hắn, cô lại phát hiện chỗ đó của hắn thật quá to lớn, căn bản không cầm được...

Hành động này của cô làm thân thể hắn đột nhiên run lên, hắn dùng một tay giữ lấy bàn tay nhỏ bé của cô, một bàn tay khác nâng cao bắp đùi cô lên, cuồng nhiệt chuyển động trong cơ thể cô...

Vân Yên không chịu nổi sự mạnh mẽ của hắn, nhất thời ngất xỉu...

Sau khi Diêm Thiên Phạm cảm giác được người bám vào trên người hắn không còn bất kỳ lực chống cự nào liền làm một kích cuối cùng trong cơ thể cô, đem dịch nóng bắn vào trong cơ thể cô...

Hắn chưa bao giờ thỏa mãn phát tiết như vậy, xem ra nơi nhỏ hẹp chặt khít của cô vô cùng thích hợp cùng hắn quan hệ thân mật.

Đây là lần đầu tiên có người phụ nữ dùng té xỉu để biểu hiện sự cảm thụ với kĩ xảo của hắn.

Nhìn gò má đỏ ửng của cô, hắn ôm cô rời khỏi hồ bơi.

Ừm! Hắn nghĩ thầm, nhìn cô có thể thỏa mãn hắn như vậy, hắn có thể bỏ qua chuyện cô cùng gã nam sinh kia.

Dù sao chờ hắn tận tình hảo hảo dùng xong thân thể xinh đẹp của cô, cô cũng không còn giá trị lợi dụng rồi.

Phụ nữ đều là gái điếm xảo quyệt, bọn họ chỉ biết vọng tưởng nắm giữ được người đàn ông, hừ!

Hắn ôm cô đi vào biệt thự, bước lên lầu, đi tới phòng của hắn, sau đó nhẹ nhàng đặt cô trên giường của mình.

Nhìn sắc mặt của cô đỏ ửng, nội tâm của hắn lại không kìm hãm được dâng lên mấy phần tình cảm trìu mến.

Vân Yên nói mơ: “Không cần lại một lần nữa....”

Hắn đặt một nụ hôn lên trán cô: “Tối nay sẽ không một lần nữa.”

Hắn biết đêm đối với hắn mà nói là không ngừng nghỉ, nhưng ôm cô trong ngực lại khiến cho hắn đột nhiên sinh ra cảm giác muốn ngủ.

Hắn nằm xuống bên cạnh cô, cánh tay khóa chặt cô lại, hắn cảm giác nhiệt độ người bên cạnh dường như truyền vào trong lòng của hắn, mệt mỏi nồng đậm cuốn lấy hắn...

Ngoài cửa sổ, ánh trăng nhu hòa, ánh sao rực rỡ đầy trời.

break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc