Hai người giằng co vài giây, Lâm Vĩ Đình mới nói: Nói chuyện với hắn nhiều một chút, ta phải về công ty. Hắn vỗ nhẹ vai nàng Hôm nay đừng cho hắn quay lại công ty.
Nghe được của phòng mở ra, lại có cảm giác có ai đang nhìn mình, nằm trên giường bênh, Hướng Quân Ngạn mở mắt, nghiêng đầu nhìn theo hướng người đến.
Quý Thư Ny cúi đầu đi đến bên giường, kéo ghế dựa ngồi xuống, hai người đều không có nói gì.
Hắn nhìn nàng nhưng nàng vẫn cúi đầu, một lát sau, hắn cố lấy dũng khí vươn tay không bị ghim kim chuyền chạm vào nàng.
Tay nàng nắm chặt, nhưng cũng không rút lại, cảm thấy được sự cho phéo hắn to gan mở miệng: Thư Ny!
Thanh âm của hắn khàn khàn, gọi nàng xong cũng không biết nói gì thêm.
May mắn, nàng giúp hắn có chủ đề.
Lint trợ nói anh bị suy dinh dưỡng, thiếu chút nữa té xỉu. ngữ khí của nàng như đang nói chuyện công việc.
Anh chỉ là thấy hơi choáng váng thôi. Qua hơn một tháng cuối cùng nàng cũng nói chuyện với hắn, hắn thật nhớ giọng nàng.
Hắn nắm chặt tay nàng.
Anh bình thường không ăn cơm. Nàng tránh khỏi cặp kia nóng bỏng đầy kỳ vọng của hắn, ép buộc bản thân không nhìn đến hai bên má sâu hõm của hắn, tập trung ánh mắt vào cằm hắn.
Chỉ là trùng hợp, chính là hôm nay trùng hợp không ăn.
Lint trợ lý không nói như vậy .
Vì sao hắn cùng vợ hơn một tháng mới nói chuyện mà trong câu chuyện lại xuất hiện nam nhân khác là sao? Hướng Quân Ngạn trong lòng khó chịu, trầm mặc không kháng nghị.
Quý Thư Ny không để ý tới hắn kháng nghị, cẩn thận nói: Lint trợ lý nói...... Đột nhiên, nàng cảm giác cánh tay đang bao lấy tay nàng xiết chặt hơn, lợi của nàng bị chặn lại, ngẩng đầu nhìn hắn.
Hắn nói anh thường xuyên không ăn ...
Lần này đổi lại hắn tránh né ánh mắt nàng, tay cũng rút về, hắn xoay người hướng vào trong, nàng vì hành động này của hắn nhíu mi.
Hắn nói anh thường xuyên không ăn cơm trưa! Nàng cố ý nói to hơn.
Không sao.
Nàng trừng mắt với hắn trong bóng tối, trong lòng dâng lên một chút xúc động, quay hắn trở ra bắt hắn nhìn thẳng nàng Việc này quan hệ đến sức khoẻ của anh, không cho phép nói không sao! nàng quát lên với hắn.
Thật sự không sao. Giờ phút này hắn không lo lắng nàng tức giận, hắn nhìn thẳng nàng, gằn lên từng tiếng..
Anh có làm sao cũng không có người để ý.
Ngươi cũng thế.
Thấy hắn lên án, Quý Thư Ny sắc mặt trắng bệch.
Thấy sắc mặt nàng không đúng, Hướng Quân Ngạn thất bại thở ra Trời ơi... Chúng ta vất vả lắm mới... Hắn điều chỉnh cảm xúc Tóm lại, anh không muốn cãi nhau với em. Nhìn nàng gật đầu, hắn nhẹ nhàng thở ra, điều chỉnh tư thế thoải mái Thư... Vợ yêu, em về nhà có được không? Hắn thái độ mềm mại, lần nữa cầm tay nàng.
Nàng há mồm, nhưng cũng không nói, hắn lại thúc giục Mặc kệ là chuyện gì chọc giận em hay hại em khổ sở, thật sự không phải anh muốn thế.... Những điều nàng cùng trợ lý của hắn nói lúc ngoài cửa hắn đều đã nghe thấy.
Anh chẳng qua là quan tâm con... Những suy nghĩ trong thời gian qua của nàng, nàng mang ném qua cho hắn.
Người anh muốn là em, em không biết hay sao?
Quý Thư Ny không thể trả lời, bởi vì nàng không xác định hắn muốn nàng, là vì hắn yêu, hay vẫn là bởi vì nàng có thể giúp hắn sinh con.
Nhìn thấy nghi vấn trong nàng, Hướng Quân Ngạn thất bại nói Thư Ny, Anh thật sự muốn có con, anh không có anh chị em, em không nhớ sao? Đây là khát khao từ nhỏ của anh, từ nhỏ anh đã đặt ra mục tiêu này, và anh chỉ là theo thói quen hoàn thành nó thôi.
Anh có thể tìm ...
Làm ơn, đừng nói như thế! Hắn vội vàng ngắt lời nàng. Anh dù có muốn con đến đâu cũng không bằng muốn có em, nếu không phải là em cũng không có ý nghĩa, em hiểu không? Những bất an của nàng giờ theo những lời nói của hắn mà dần biến mất.
Vì nàng, hắn nguyện ý thỏa hiệp!
Quý Thư Ny nghe xong lắc đầu, nước mắt cất chứa bao lâu theo má lăn xuống Chúng ta thật không cùng giai cấp.... Sự bình tĩnh nguỵ trang của nàng nhanh chóng sụp đổ Anh không nói trước với em, cũng không bàn bạc trước, em cảm thấy mình như một con rối.... Chỉ có thể mặc người ta sắp đặt.
Thấy nàng rơi lệ, Hướng Quân Ngạn bất chấp vẫn đang truyền nước biển, gắt gao ôm nàng vào lòng Xin em, đừng khóc....
Hôn nhân không nên như vậy...... Quý Thư Ny mặc cho hắn ôm nàng vào lòng, tiếp tục lắc đầu, nghen ngào nói Em thấy em không một chút giá trị...
Từ đầu nàng đã dang rộng tay, nhanh chóng gả cho hắn, giờ nghĩ đến nàng cũng không khác nhưng người chủ động đến bên hắn cho lắm, chẳng qua khác ở chỗ chur động hay bị động, thật dễ dàng bị dụ lên giường.
Thật xin lỗi...... Chuyện tới giờ hắn cũng chỉ có thể xin lỗi Thư Ny, Anh quen ra lệnh, cũng không có thói quen bị phủ định quyết định đã đưa ra, em nói sinh ba đứa, anh chỉ là....
Hắn không có thói quen bị phủ định, không có thói quen tham khảo ý kiến người khác.... Hắn luôn không thấy gì không ổn cho đến khi nàng vì hành động của hắn mà hiểu lầm hắn.
Thật xin lỗi...... Hắn cảm xúc gắt gao ôm nàng, không nghĩ hành động đó lại mang đến tổn thương cho nàng, ngoài xin lỗi hắn không thể nào nói thêm gì nữa.
Quý Thư Ny nép trong lòng hắn cũng chỉ có thể không ngừng rơi lệ.
Hiểu lầm, hiểu lầm, nàng không biết liệu có phải hai người ngay từ đầu đã là hiểu lầm, có phải tất cả đã sai rồi hay không.
Nàng ăcn bản không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ hai người vui vẻ bên nhau là đủ, nhưng nghĩ đến những phiền toái gần đây khiến nàng không thể không nghĩ, có phải nàng quá vô tâm hay không?
Hai người cá tính khác nhau, hoàn cảnh gia đình càng cách biệt, càng không có chung quan điểm nhiều chuyện mà tạo nên một gia đình, liệu có phải đã quá xúc động hay không?
Nhưng nghĩ nhiều như thế... Đau khổ quá, thật khó chịu... Nàng nghĩ muốn cười với hắn, nói với hắn không sao, nhưng sao có gì đó vẫn vướng nơi ngực, giữ chặt cảm xúc ấy...