Đầu kia điện thoại truyền đến một thanh âm lãnh đạm nhạt nhạt của Hướng Quân Ngạn, Lâm Vĩ Đình nhanh chóng hạ lệnh cho bảo vệ lên, sau đó ngay cả cửa cũng không gõ, trực tiếp tiến vào trong.
Mà Quý Thư Ny cũng không biết đã xảy ra tình huống gì, cũng ngây ngốc theo vọt đi vào, nhưng vừa thấy đến trước mắt một màn tình xuân khiến nàng hoàn toàn choáng váng....
Nàng nhìn thấy nữ nhân kia toàn thân gần như không một mảnh áo, cả người dán chặt lên người Hướng Quân Ngạn, nữ nhân kia lúc này khuôn mặt cực kỳ kinh ngạc và có phần kiếp sợ, giống như nàng kinh ngạc vì có người bất ngờ xông vào, nhưng giây tiếp theo, sự khiếp sợ trên mặt nàng lập tức bị lửa giận vì bị sỉ nhục che khuất.
Tổng tài? Lâm Vĩ Đình chờ đợi chỉ thị của ông chủ.
Ngươi kêu bảo vệ là có ý gì? Irina vội vàng trượt khỏi người Hướng Quân Ngạn, rít gào nhìn hắn, kích động đến mức khuôn mặt nhuộm đỏ, xấu hổ và giận dữ nhặt quần áo lên nhanh chóng mặc vào.
Y quản lí không nhận được đáp án nàng mong muốn, gọi bảo vệ mời nàng ra về. Hắn chậm rãi cài lại những nút thắt đã bị mở ra, đồng thời nói.
Hắn trong lời nói, hoàn toàn là sỉ nhục Irina.
Ta có thể tự rời đi! Nàng gần như thét lên đến chói tai, nắm chặt tập tài liệu, rời khỏi văn phòng như một cơn lốc.
Lâm Vĩ Đình nhanh chóng đuổi kịp, bảo đảm nàng đã chắc chắc ròi khỏi toà nhà Triệu Tân.
Nhìn màn trình diễn diễn ra trước mắt, Quý Thư Ny chỉ biết trợn mắt há mồm ngây ngốc đứng một bên, tay vẫn nắm chặt hộp cơm. Nàng thấy thật hối hận khi chạy vọt theo vào đây, giờ cũng không biết phải phản ứng thế nào?
Như hiểu được nàng, Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu nhìn nàng đang đứng ngây ngốc, cười nhẹ: Còn đứng ở đấy làm gì? Lại đây đi!
Quý Thư Ny ngây ngốc đi về phía hắn, nàng mới đem cơm để lên bàn lập tức bị hắn kéo vảò trong lòng.
Sao lại ngây ra như thế?
Vừa rồi... nữ nhân kia... ta có chút ấn tượng... Nàng chậm rãi nói : Chính là người mấy ngày trước đã đụng vào ta.
Ban đầu nàng chỉ thấy qua dáng người nên không nhận ra, nhưng vừa rồi khi nữ nhân kia lại lần nữa trừng mắt liếc nàng, nàng liền nghĩ ra ngay.
Ân. Hắn đáp nhẹ.
Nàng...... Làm sao vậy? Nàng có chút khó khăn mở miệng hỏi.
vừa rồi nữ nhân kia như muốn dán vào hắn trong khi người còn không thèm mặc đồ, hình ảnh vô cùng sắc nét nha, Quý Thư Ny cảm thấy có phần khó chịu, thất không thoải mái, không biết nếu nàng nói hắn đổi ngay cái ghế nàng ta đã chạm vào không biết có bị hắn mắng là chuyện bé xé to không, nhưng nàng thật sự muốn như thế nha.
Nàng ta muốn dùng thân thể để làm điều kiện trao đổi với ta. Hắn thật đơn giản làm sáng tỏ tình huống vì sao Irina lại ở trên người hắn.
Các ngươi bàn công chuyện không thuận lợi sao? Nàng không hiểu rõ lắm, đối với loại lợi ích công ty nàng hoàn toàn không hiểu.
Bọn họ đưa ra phương án hợp tác nhưng lợi nhuận không lớn, trừ khi thay đổi điều kiện, nếu không sẽ phải cùng họ phiêu lưu quá lớn, mất thời gian, nếu chỉ vì số lẻ kia, không có công ty nào chịu hợp tác.
Kia bọn họ......
Công ty sắp đóng cửa, muốn bọn họ trích nhiều lợi nhuận không khác nào lột da bọn họ, bắt nhân viên làm không công.
Quý Thư Ny vẻ mặt không thể tin trừng mắt hắn, không thể tin được sao lại có người xấu xa như vậy.
Đối mặt với ánh mắt chằm chằm của nàng, Hướng Quân Ngạn khẽ vuốt mặt nàng, cười cười: Ta là thương nhân.
Thế ngươi không biết nếu lấy ta sẽ không giúp được gì cho công ty sao? Nghe hiểu ý của hắn, Quý Thư Ny không nhịn được nhíu mày nhìn hắn.
Ngươi không giống thế, ngươi là vợ của ta, vợ không có liên quan chuyện kinh doanh. Hắn cười ra tiếng, xoa xoa khuôn mặt nàng: Người nhà không thể kinh doanh.
Tuy rằng hắn đã giải thích, nhưng nàng thật lầu vẫn nhíu chặt mi tâm.
Nàng không quên, lúc trước hắn chính là dùng thủ pháp kinh doanh để tìm kiếm vợ, chỉ cần điều kiện phù hợp, có lẽ không phải là nàng cũng không vấn đề...
Thư Ny? Thấy nàng không biết suy nghĩ cái gì, hồn vía lên mây, Hướng Quân Ngạn có điểm lo lắng mở miệng kêu to.
Ân?
Đừng suy nghĩ lung tung. Tay hắn đẩy mi tâm của nàng giãn ra: Trên thương trường, khó tránh khỏi cần sử dụng một chút thủ đoạn, nhưng không có nghĩa là tất cả đều như thế, hiểu không? Hắn nhanh tay kéo ngăn tủ lấy ra một hộp giấy, đưa vào tay nàng.
Quý Thư Ny nghi ngờ mở hộp liền thấy một miếng ngọc lưu ly đựơc chế tác thành đồ trang sức có hình cá vàng.
Có giống hồng tam ở nhà không? Hắn ở bên tai nàng phát ra giọng trầm thấp.
Nàng vẻ mặt kinh ngạc quay đầu nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn thượng tràn đầy vui sướng, kinh ngạc.
Thật sự rất giống nha! Trời ơi, ngay cả trên bụng có một đốm đen cũng giống như đúc nha: Ngươi có thể nhận ra chúng? Nàng không dấu nổi sự ngạc nhiên.
Lúc ngươi điểm danh, ta có nghe qua, hơn nữa, chúng đếu là vật kỷ niệm đầu tiên của chúng ta. Hắn quý trọng những con vật tròn nhỏ kia cũng vì chúng là kỷ niệm của hắn và nàng.
Cảm nhận được hắn đối với quan hệ của cả hai thật có tâm, Quý Thư Ny vô cùng cảm động, cười tươi nhào vào lòng hắn: Cảm ơn...Ta thật rất thích!
Âu yếm ôm nữ nhân hắn yêu thương nhung nhớ, Hướng Quân Ngạn vui vẻ giang hai tay cánh tay gắt gao ôm nàng.
Giờ khắc này, bọn họ đều đã quên hình ảnh vừa rồi.