Giữa trưa, Quý Thư Ny theo lệ thường mang cơm trưa đi vào tập đoàn Triệu Tân .
Trên đường dù là bảo vệ hay nhân viên lễ tân trực tổng đài , nhân viên bình thường.... chỉ cần nhìn thấy nàng cũng không quên cúi chào thật lễ phép , nàng biểu tình xấu hổ cúi chào lại , cho đến bây giờ nàng mới biết , vì sao nhân viên của tập đoàn Triệu Tân lại lễ phép như vậy . Không phải họ được giáo dục quy củ mà vì nàng có thể là tổng tài phu nhân trong tương lai nên không ai dám có thái độ với nàng .
Quý tiểu thư. Lâm Vĩ Đình nhìn thấy nàng xuất hiện , trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc . Buổi trưa tốt lành. Hắn lập tức đứng lên , tiến đến nghênh tiếp .
Lâm tiên sinh, xin chào . Quý Thư Ny đứng ở trước cửa văn phòng , có chút do dự không biết mình có nên vào hay không
Ngươi hôm nay đến sớm , trong phòng hiện có người , ngươi làm ơn chịu khó chờ thêm một chút . Hắn nhìn nàng giải thích , trên mặt mỉm cười : Trước tiên mời ngồi lại đây một lát có được không ? Hắn chỉ chiếc ghế dựa bên cạnh bàn dành cho khách nói .
...... Ân. Nàng gật gật đầu với hắn rồi đi qua .
Ngươi muốn dùng trà hay cà phê ? Hắn hỏi .
Ngữ khí của hắn nghe có vẻ như thật mềm nhẹ nhưng lại hàm chứ bên trong ý không thể cự tuyệt , nàng thật không thể cự tuyệt : Xin cho ta một cốc nước lọc là được .
Xin đợi một lát . Hắn nhìn nàng cười cười rời đi , không bao lâu quay về với hai chén nước sôi . (hana : nước sôi uống thế nào á)
Lâm Vĩ Đình đem chiếc cốc giấy đặt ở trên bàn , tự nhiên ngồi xuống .
Hiện tại đúng là lúc thích hợp nhất , trong đầu Quý Thư Ny có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn , nếu hắn không chủ động ngồi xuống mà tiếp tục làm công việc của mình , nàng thật sự sẽ không biết mở miệng thế nào .
Nhưng hai người vẫn bảo trì sự trầm mặc , cuối cùng vẫn là nàng không chịu được , trực tiếp mở miệng hỏi : Ta nghĩ ngươi là người biết rõ tình huống bây giờ là thế nào nhất ??
Tối hôm qua , nàng giống như bà điên khóc lóc om sòm , kết quả khi phát hiện mọi chuyện chỉ là hiểu lầm , đầu nàng trở nên trống rỗng , không thể tự trả lời , nếu vấn đề nằm trên người Lint trợ lý thì hẳn Hướng Quân Ngạn cũng không biết gì đi , nàng cảm thấy nàng chưa làm rõ tình huống mà đã sống chết mắng hắn này nọ , thật có điểm quá đáng ... Tuy rằng hắn chỉ là nhân viên chịu sự phân phó của cấp trên , nhưng nàng vẫn cảm thấy trách nhiệm nên là thuộc về hắn .
Tình huống thật sự là... Lâm Vĩ Đình trả lời thật rõ ràng : Tổng tài muốn ta tìm cho hắn một người vợ tương lai , ngươi là vì vào nhầm phòng phỏng vấn , nhưng điều kiện lại vô cùng thích hợp , cho nên ta liền cho ngươi trúng tuyển
Vậy vì sao ngay từ đâu ngươi không nói cho ta biết ?
Đảm bảo ngươi chắc chắn bỏ của chạy lấy người . Hắn nhún vai.
Ta không nghĩ gả bản thân đi bằng cách này . Nàng nhíu mày , cảm thấy trước mặt nam nhân này mà nói mấy lời khoa trương hoa mỹ thì cũng không kết quả gì .
Kết hôn hay không kết hôn là vấn đề về sau , quan trong nhất vẫn là hai người các ngươi phải hợp nhau . Để đạt được mục đích , hắn không có lương tâm , đối mặt với nạn nhân của mình mặt không đổi sắc : Tổng tài vốn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ , tuy hắn có một đôi cha mẹ luôn ân ân ái ái trước mặt , nhưng bọn hoj trong mắt chỉ có nhau , hắn từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm , không biết cách cảm nhận tình cảm , điều duy nhất cha mẹ dạy hắn là nhân sinh quy hoạch , cho nên hắn từ nhỏ đã như một người máy , chuyện gì cũng làm theo kế hoạch , không quan tâm đến có tình có lý hay không , chỉ quan tâm kết quả , không quan tâm phương thức thực hiện ... đương nhiên , tính cách này thật vô cùng thích hợp trong công việc nha . (hana : con người là phải có kế hoạch , cha mẹ Hướng ca là đồ dã man...)
Hắn là người nhạt nhẽo , không thú vị gì hết , ngay cả bạn gái cũng chỉ đếm trên một bàn tay . Mà cho dù có kết giao cũng không được bao lâu .
Quý Thư Ny từ đầu đến cuối luôn nhíu mày , giờ đây lại chuyển thành Trợn mắt há mồm . Nàng chỉ là muốn biết tình hình thực tế đã xảy ta chuyện gì , ai mà nghĩ đến Lâm tiên sinh kia có thể nói rõ ràng ngọn ngành chi tiết như vậy .
Bộ dạng hắn nhìn rất tốt nha... Nàng nhịn không được chen vào nói .
Đúng , nhưng khi nói chuyện trực tiếp . hắn cười tiếp tục nói : Rất ít nữ nhân không bị lời nói của hắn làm cho bị thương , tuy hắn luôn kiên tì với lý luận của mình , cho rằng Nhân vô thập toàn , con người không thể hoàn mỹ , nhưng ta cũng thật không hiểu hắn , Hắn đối với một số điều kiện lại vô cùng để tâm , nhưng cũng có những thứ hắn không thèm để tâm đến . Về phần nữ nhân đã từng cùng hắn qua lại , không ai chịu nổi việc hắn luôn nhắc các nàng trong mắt hắn không chút hoàn mỹ , hắn thật biết các đả kích sự tự tin của những nữ nhân bên hắn .
Nàng vừa nghe, vừa nghĩ đến hắn vĩnh viễn không quên nhắc nhở chuyện âm lượng giọng nói của nàng , tuy rằng hiểu được hắn là loại khẩu xà tâm phật , nhưng là ... Cách hắn nhắc nhở chắc cũng không quá ....
Quý tiểu thư , có lẽ do đối tượng là ngươi nên mới thế . Lâm Vĩ Đình chen ngang lời nàng : Theo những gì ta biết về tổng tài , hắn chưa từng tốn nhiều tâm tư như thế ột nữ nhân nào , nhưng hắn lại chọn quà tặng cho ngươi , cùng ngươi nói chuyện phiếm , trên thực tế hắn là người lười nói những chuyện không thực tế lắm , hắn cũng cực kỳ ít cười .
Đúng lúc đó cửa phòng mở ra , bên trong hình như có người muốn đi ra.
Ta không biết ngươi nghĩ như thế nào , nhưng ngươi không rời đi ngay . Lâm Vĩ Đình cố nắm chắc chút thời gian còn lại nói : Nếu ngươi cảm thấy có thể cùng tổng tài có tương lai , ta hi vọng ngươi có thể ở lại . Ta quen biết tổng tài đã lâu , ta cũng là bạn hắn , nhưng bạn cũng không thể bằng người nhà , tuy rằng đối với chuyện tình cảm hắn là kẻ ngu ngốc , nhưng theo như ta thấy hắn đã thích ngươi . (hana : lâm ca dám nói hướng ca ta là kẻ ngu ngốc à , Đại Thanh đâu , xông lên....ĐT lao đến , hôn*....Lint trợ lý : *ngất* ...ta : haha...đáng đời . *cười nham hiểm*)
Nghe vậy , tim Quý Thư Ny nhất thời đập trật nhịp , ngay sau đó cửa mở ra , thấy Lâm Vĩ Đình vội đứng lên nàng cũng nhanh chân đứng lên .
Hãy suy nghĩ cẩn thận một chút. Hắn cố lấy âm lượng nhỏ nhất đủ để nàng nghe thấy nói , sau đó liền trở về vị trí công tác của mình .
Quý Thư Ny đi qua hai vị quản lý cấp cao cúi đầu chào đón mới đi đến văn phòng tổng tài , Hướng Quân Ngạn vẫn đang tiếp tục công việc , dù nàng không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt hắn lúc này cũng có thể cảm nhận hắn có bao nhiêu lạnh lùng , nghiêm túc , nàng mỗi lần đến văn phòng , bộ dáng hắn lúc nào cũng lạnh lùng như thế , có điều hình như hôm nay thật mãnh liệt . (hana: đang giận thì làm sao không lạnh lùng a..)
Nàng suy nghĩ suốt một đêm , đến tận sáng hôm nay vẫn không biết nên làm thế nào xử lý chuyện hiểu lầm giữa hai người , cho nên khi buổi sáng thức dậy làm cơm sáng như mọi ngày , hắn chưa đợi nàng chuẩn bị xong đã xuất hiện , nhìn lướt qua bàn cơm nhưng vẫn ngồi xuống , trầm mặc lễ phép ăn hết bát cơm ...có điều ...
Hắn không giống lúc trước cùng nàng nói chuyện đông tay nam bắc , chỉ là khách sáo tặng nàng một câu cảm ơn ! ... Điều này khiến có nàng cực kỳ KHÔNG THOẢI MÁI .
Buổi trưa tốt lành ! Đối phương tựa như không phát hiện ra có người tiến vào , nàng khẽ gõ của như muốn nhắc nhở .
Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu , mi tâm không tự giác nhíu lại , mang theo biểu tình mà không nhìn ra hắn muốn ám chỉ gì : Buổi trưa tốt lành ! Hắn lãnh đạm đáp lại .
Đột nhiên nàng phát hiện chính mình thật sự chám ghét ngữ khí nói chuyện lãnh đạm của hắn , nàng thích hai người giống như lúc trước cùng nhau cười nói , không giống như lúc này , thật xa lạ ...
Ăn cơm chưa ? Quý Thư Ny thở sâu, cố gắng duy trì thái độ bình thường , chầm chậm bước đến bên bàn hắn .
Không có . Hắn tiếp tục vùi đầu trong một đống văn kiện cần xử lý .
Ta hôm nay nấu cháo măng, còn chuẩn bị một ít đồ ăn kèm . Nàng đem hộp cơm đặt lên bàn .
Cám ơn. Hắn đầu cũng không ngẩng lên đáp nhẹ một tiếng.