Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy cảnh cáo, “Hạ tiểu thư, cô nên biết rõ có những lời nào nên nói ra, có những lời nào nên giữ im lặng, nếu như không muốn bị đuổi việc, cô tốt nhất nên an phận một chút!” Dứt lời, sau khi ném một ánh mắt giận dữ cho Hạ Tử Hy, cô ta liền quay người đi về hướng văn phòng Mục Cảnh Thiên.
Hạ Tử Hy đúng tại nơi đó, nghe những lời cảnh cáo của Lăng Tiêu Vân cũng không để trong lòng một chữ nào.
Nhưng cũng có thể tưởng tượng ra được, Lăng Tiêu Vân sau khi đến phòng Mục Cảnh Thiên sẽ nói những gì.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy cũng không màng đến mà tiếp tục cầm ly nước quay trở về vị trí làm việc của mình.
Cô Vừa về chỗ, mọi người lập tức vây đến xung quanh.
“Tử Hy, có phải lúc nãy em cùng với Lăng Tiêu Vân tranh cãi với nhau không?" Một người đồng nghiệp hỏi.
Hạ Tử Hy nhìn thấy trên trên khuôn mặt từng người đều lộ ra biểu cảm hóng hớt “ăn dưa”, cô suy nghĩ một lát rồi nói, “Mọi người thấy em giống như đang tranh cãi với cô ta hay sao?"
“Nhìn thấy cô ta có vẻ rất tức giận!” “Những kẻ đuối lý thường dễ tức giận!” Hạ Tử Hy từ tốn nói.
Nghe câu này của Hạ Tử Hy, mọi người không nhịn được bật cười, không nghĩ đến con người Hạ Tử Hy lại thú vị đến như vậy.
Khả Khả nhìn Hạ Tử Hy, tốt bụng nhắc nhở cô, “Tử Hy, cô ta dù sao cũng là thiên kim tiểu thư của Tập đoàn Lăng thị, cũng là người bạn gái mà Mục tổng chúng ta quen lâu nhất, em cẩn thận một chút, tốt nhất đừng đụng chạm gây gổ với cô ta!”
Trong mắt bọn họ, Lăng Tiêu Vân sau này chính là Tổng giám đốc phu nhân của Tập đoàn Vân Duệ.
Nhưng bọn họ không biết rằng, cô vừa đến ngày đầu tiên, hai người đã xảy ra xích mích.
Bất kể như thế nào, đây cũng là lòng tốt mọi người dành cho cô, nên Hạ Tử Hy chỉ gật đầu mà nói, “Được, em biết rồi!”
Sau đó, bọn họ tiếp tục nói thêm vài câu rồi giải tán.
Lúc này trong văn phòng Tổng giám đốc.
Lăng Tiêu Vân tức giận phòng phùng mà bước vào, “Đúng là xui xẻo!”
Mục Cảnh Thiên đang xử lý công việc, biết là cô ta tiến vào liền ngước mặt lên hỏi, “Chuyện gì vậy?"
Lăng Tiêu Vân tiến vào, giống như bị người ta ăn hiếp, bĩu môi nói, “Thiếu chút nữa em đã bị người khác tạt nước vào người!”
Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên liền liếc mắt nhìn toàn thân cô ta, “Không phải không có chuyện gì sao?”
Điều cô càng tức giận hơn chính vì nguyên nhân xuất phát từ Hạ Tử Ну.
Có điều, những lời này cô cũng nói trước mặt Mục Cảnh Thiên.
Suy đi ngẫm lại, Lăng Tiêu Vân liền bước qua, hai tay ôm lấy đôi vai của Mục Cảnh Thiên, “Cảnh Thiên Hạ Tử Hy tại sao vẫn còn làm việc ở đây?”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên lập tức hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. “Cô ta lại đắc tội với em?” Mục Cảnh Thiên hỏi Lăng Tiêu Vân. Còn phải nói, thiếu chút nữa đã bị cô ta tạt nước vào người, chính là do Hạ Tử Hy gây ra.
Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên, cuối cùng cũng gật đầu. Quả nhiên là như vậy.
Lúc này, Lăng Tiêu Vân ôm lấy Mục Cảnh Thiên, không nhịn được bắt đầu nũng nịu nói, “ Cô ta thật sự rất đáng ghét, lời nói cũng khó nghe...”
Nghe lời này của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên chỉ cười cười, đôi mắt nheo lại, “Anh giữ cô ta ở lại đương nhiên có mục đích riêng của anh!”
Mục Cảnh Thiên trước giờ không bao giờ nói những lời như thế này, nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân liền hỏi lại, “Lời này có ý gì?”
“Hiện tại, cô ta đang phụ trách bản hợp đồng được ký kết với Tập đoàn Nguyên thị”
Một câu nói, sáng tỏ mọi vấn đề.
Nghe đến tên Tập đoàn Nguyên thị, Lăng Tiêu Vân kinh ngạc nói, “Anh, anh nói thật sao?”
Tổng giám đốc Tập đoàn Nguyên thị là dạng người như thế nào, người trong giới thượng lưu như cô làm sao không biết được.
Nhưng không ngờ được Mục Cảnh Thiên lại đồng ý cho Hạ Tử Hy phụ trách bản hợp đồng đó.
“Bản hợp đồng hiện tại đang nằm trong tay cô ta!” Mục Cảnh Thiên nhếch môi nói.
“Nhưng tại sao cô ta lại có thể chấp nhận phụ trách bản hợp đồng này?”
“Vấn đề này, không phải do cô ta có thể tự mình quyết định được!”
Nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân lập tức nhẹ nhõm đi rất nhiều, quá trình không quan trọng, quan trọng chính là mục đích cuối cùng, quan trọng nhất chính là Mục Cảnh Thiên thay mặt cô ta trút giận, chỉ cần nghĩ đến điều đó, Lăng Tiêu Vân lập tức ôm chặt Mục Cảnh Thiên, “Em biết mà, anh làm tất cả những chuyện đó là VÌ em có đúng không? Cảnh Thiên, cảm ơn anh!” Vừa nói vừa đặt một nụ hôn lên cổ Mục Cảnh Thiên.
Nghe những lời này của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên chỉ cười nhưng không đáp lời.