Còn gần nửa tháng nữa là đến hôn lễ của các con rồi, con nhớ phải sắp xép công việc ổn thỏa, chuẩn bị thỏa đáng rồi trở lại, thử trang phục, ta đã chuẩn bị xong trang phục trong hôn lễ của con rồi, chỉ chờ con về thử thôi. Coóc-xênói.
Trang phục trong hôn lễ.
Ừ, có thể xen vào trọng điểm rồi.
Đừng để cô ấy mặc coóc-xê. Cung Âu tự nhận thuận lý thành chương mở miệng.
Cái gì La Kỳ sửng sốt một chút, tưởng mình nghe lầm.
Váy cưới trong hôn lễ không cần có coóc-xê. Cung Âu lãnh đạm nói, sau đó lại bồi thêm một câu, Con không thích người phụ nữ thích khoe eo.
Nghe đến đó cuối cùng La Kỳ cũng hiểu không phải Cung Âu muốn gọi điện thoại cho mình, chẳng qua là vì Thời Tiểu Niệm mà nói chuyện, bà không khỏi ngẩng đầu liếc mắt nhìn về phía cầu thang một cái.
Thời Tiểu Niệm cũng thiệt là, đều phải gả vào Cung gia rồi, còn giữ cái vẻ không phóng khoáng này, còn học cách cáo trạng với con trai bà.
Đột nhiên âm thanh của La Kỳ lạnh đi mấy phần, Ta cũng vì muốn tốt cho cô ta thôi, giúp cô ta khác biệt với tất cả mọi người trong ngày cưới, sao con không hỏi lúc ta đang bận tâm cho lễ cưới của các con, vị hôn thê của con lại chạy ra ngoài cửa đi chơi.
Cáo trạng thì ai mà không biết.
Chạy ra ngoài cửa
Cung Âu trầm thấp nói, hắn cũng không nghe thấy Thời Tiểu Niệm nói ra ngoài.
Đúng vậy a, còn không biết thu liễm tính tình lại, trên đường đi còn bỏ rơi Charles, nói là đi gặp Phong Đức, nhưng ai biết được. La Kỳ lạnh lùng thốt.
…
Cung Âu ở bên kia trầm mặc.
La Kỳ thấy Cung Âu không tiếp tục nói nữa, trên gương mặt xinh đẹp lập tức cảm thấy hả dạ, nói, Được rồi được rồi, ta cũng chỉ là thuận miệng nói một chút, là ta cho phép cô ta ra cửa.
Đúng là bà vẫn không thể làm ra vẻ nhỏ mọn mà cáo trạng được.
Ừ. Ta treo. Cung Âu nói, không nghe được chút vui giận gì trong giọng nói.
La Kỳ đang muốn cúp điện thoại, liền nghe Cung Âu bên kia lại cường điệu một câu, Đừng để cô ấy mặc coóc-xê.
Ngay sau đó điện thoại đã bị treo.
…
La Kỳ ngồi ở trên ghế salông trong sảnh, thấy điện thoại bị ngắt, nhất thời có chút buồn bực, không phải nói hiện tại Cung Âu không giống như trước đây sao, sao vẫn bênh Thời Tiểu Niệm như thế.
Chỉ sợ bà ngược đãi Thời Tiểu Niệm mà thôi, sốt sắng như vậy.
La Kỳ nhìn về phía nữ hầu gái bên cạnh, Ngươi lên lầu, bảo giảm thiểu coóc-xê trên váy của Tịch tiểu thư đi, chuẩn bị thêm mấy cái lễ váy nữa.
Vâng, phu nhân.
Nữ hầu gái gật đầu, quay người rời đi.
Ngày lại ngày trôi qua, mắt thấy lễ cưới càng ngày càng tới gần.
Thời Tiểu Niệm ở tại Cung gia, cách hai ngày lại theo La Kỳ tiếp khách, học tập cách đi đứng, rõ ràng Cung Âu không ở đây, nhưng cô đã phải tập dượt các quy trình trong lễ cưới mấy lần rồi.
Dưới sự giúp đỡ của Y tiên sinh, Mona bị giấu ở một nơi rất bí ẩn, không lộ ra chút sơ hở nào.
Mona cũng bắt đầu đúng hạn gọi điện thoại Cho cung Âu, đối với điện thoại của Mona, Cung Âu cũng là rất tùy hứng, có lúc nhận, có lúc lại không nhận, có lúc thậm chí nói được một nửa trực tiếp cắt đứt.
Bất tri bất giác, Cung Âu đã biến hóa rất nhiều.
Số lần hắn chủ động gọi điện thoại cho cô cũng càng ngày càng nhiều, đây là điều mà Thời Tiểu Niệm hy vọng nhất thấy, cô nghĩ, không bao lâu nữa, Cung Âu có thể hoàn toàn cởi bỏ dày vò cùng thống khổ trong bốn năm đó.
S thị.
Trong phòng tiếp khách của cao ốc N.E, Cung Tây mặc âu phục chỉnh tề ngồi ở trên chiếc ghế sa lon bằng da thật đàm luận công việc thu mua cùng mấy giám đốc công ty khác, mấy ông giám đốc ở chỗ đó tươi cười vuốt đuôi ngựa với hắn.
Bỗng dưng, điện thoại di động của Cung Âu vang lên.
Hắn lấy điện thoại di động ra nhìn lướt qua, là tin nhắn của một công cụ truyền tin cái nào đó, đúng, hắn cũng download công cụ truyền tin vào điện thoại di động, bất cứ lúc nào cũng có thẻ kiểm tra, không cần phải mở máy vi tính lên.
Là Thời Tiểu Niệm gửi tới bức ảnh.
Là ảnh chụp chân dung, cô đứng dưới một tàng cây, hai tay đặt ở sau lưng, thân thể hơi nghiêng về phía trước, hướng về phía ống kính lộ ra một nụ cười xán lạn vui vẻ, gương mặt của cô ở trong tấm ảnh có vẻ hơi tròn, làm cho người ta chỉ muốn véo một cái.
Cung tiên sinh anh tài, có thể cùng Cung tiên sinh hợp tác là vinh hạnh của chúng tôi.
Các lão tổng còn đang tán dương Cung Âu.
Cung Âu đang muốn tắt điện thoại di động đi, lại thấy Thời Tiểu Niệm rất nhanh lgửi tiếp một cái tin nhắn.
[Sắp một tháng rồi, anh muốn tới cưới em không]
Là lo lắng tiền hôn nhân sao
Cung Âu thấp mâu nhìn, môi mỏng hơi cong lên.
Cung tiên sinh Cung tiên sinh
Âm thanh ở bên cạnh gọi Cung Âu trở về, Cung Âu quay đầu nhìn về phía bọn họ, sắc mặt băng lãnh, Bản kế hoạch đã được gửi cho các người, có thể tiếp thu được hay không là chuyện của các người, tôi chỉ nghe kết quả.
Nghe vậy, mấy giám đốc lúng túng ngồi ở chỗ đó, ngay cả thư ký đứng ở bên cạnh cũng có chút há hốc mồm, đã rất lâu không nghe thấy tổng giám đốc nói như vậy.
Có chút xuyên qua.
Cung tiên sinh, thành ý của ngài đương nhiên chúng tôi có thể nhìn thấy, nhưng không biết có thể không
Tôi không chấp nhận cò kè mặc cả. Cung Âu lạnh lùng đánh gãy lời của bọn họ, con ngươi đen lãnh đạm quét về phía bọn họ.
…
Mấy giám đốc cảm thấy lúng túng.
Lát nữa tôi còn có cuộc họp, các người tự tiện. Cung Âu từ trên ghế sa lông đứng lên, nhìn thư ký một chút, Cô tiếp bọn họ một lát.
Vâng, tổng giám đốc.
Thư ký gật đầu.
Một mình Cung Âu đi ra ngoài, trên bàn tay thon dài cầm điện thoại di động, xem đi xem lại mấy tin nhắn.
Có nhân viên đi ngang qua đối diện, ai nấy đều kinh ngạc nhìn về phía Cung Âu.
Từ lúc nào mà tổng giám đốc biến thành “tộc cúi đầu” rồi, thật là thú vị. Cung Âu nhanh chân đi vào phòng nghiên cứu thời đại toàn tức ở dướt tầng trệt, đây là nơi được dùng để phát triển thời đại toàn tức, bên trong chia làm mấy cửa bộ phận lớn.
Tổng giám đốc
Thấy Cung Âu đi tới, mọi người vội vã từ trước bàn làm việc đứng lên, lãnh đạo cũng đồng loạt đi ra từ phòng riêng của mình, nơm nớp lo sợ nhìn về phía Cung Âu, Tổng giám đốc có chuyện gì quan trọng à
Hình ảnh video toàn tức đưuọc tiến hành đến đâu rồi.
Hiện tại càng ngày Cung Âu càng cảm thấy ý tưởng này của Thời Tiểu Niệm rất có giá trị, những người yêu xa đúng là cần phải có hình ảnh toàn tức của đối phương làm bạn ở bên người.
Ừ, hắn chỉ là thưởng thức ý tưởng cuả Thời Tiểu Niệm mà thôi, hắn muốn nhanh chóng hoàn thiện cái ý tưởng này.
Việc này…
Các nhân viên đều do dự.
Không làm được ánh mắt lạnh lẽo của Cung Âu quét về phía đám người bọn họ, Vậy hàng ngày các người ngồi đây làm gì, nướng khoai hả
Chúng tôi đang nghiên cứu.
Các nhân viên yên lặng mà cúi đầu, tổng giám đốc nghĩ ra một sáng tạo liền muốn bọn họ từ không biến thành có, chung quy bọn họ cũng phải có thời gian.
Các người không nghiên cứu ra? Cung Âu lạnh lùng thốt, con ngươi đen lộ ra vè không hài lòng, môi mỏng khẽ nhếch, Quên đi, cho các người thời gian thêm ba ngày, nếu như một chút ý tưởng cũng không có, thì nghỉ việc đi để cho người mới vào.
Nói xong, Cung Âu quay đầu đi ra ngoài.
Một đám ngu ngốc, xem ra còn phải để hắn tự mình đến làm.
Cung Âu vừa đi vừa hạ tầm mắt nhìn về phía thời gian trên đồng hồ đeo tay, thời gian vẫn là thời gian của Anh quốc, sau khi về nước hắn vẫn chưa điều chỉnh lại.
Hắn đi vào văn phòng, ngồi vào trước bàn làm việc.
Làm việc, ngón tay của hắn đi chuyển chuột, save lại bức ảnh trong tin nhắn vừa nãy.
Trong tấm ảnh Thời Tiểu Niệm mỉm cười dưới ánh mặt trời, xinh đẹp động lòng người.
Biết sắp cùng hắn kết hôn nên vui vẻ như vậy.
Cung Âu nhìn, ngón tay thon dài gõ nhanh ở trên bàn phím, đem hình của Thời Tiểu Niệm từ trong tấm ảnh phác hoạ ra, sau đó bỏ vào trong một chương trình khác tạo ra mô hình 3d.
Tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, hình ảnh 3d của Thời Tiểu Niệm từ từ trở nên chân thực ở trong máy vi tính.
Một giây sau, Cung Âu thao tác trên máy vi tính, ngón tay trỏ ấn xuống một kiện nào đó.
Trước bàn làm việc hiện ra hình ảnh Thời Tiểu Niệm.
Cô khom lưng đứng trước bàn làm việc, hai tay để ở phía sau, thân thể hơi nghiêng về phía trước, đôi mắt trắng đen rõ ràng cong cong hình cây cầu, nụ cười kiều mị động lòng người.
…
Nhìn Thời Tiểu Niệm, Cung Âu đột nhiên cảm thấy ngực khoan khoái không ít, sau khi từ Anh quốc trở lại, lồng ngực của hắn vẫn giống như là bị cái gì đó đè lên vô cùng không thoải mái.
Thì ra vấn đề là ở chỗ này.
Thân thể của Cung Âu hơi ngửa ra sau, con ngươi đen nhìn chằm chằm vào Thời Tiểu Niệm ở trước bàn làm việc, độ cong nơi khóe môi càng ngày càng sâu.
Lúc Thư ký gõ cửa tiến vào bị một màn này làm cho sợ hết hồn.
Chỉ thấy Cung Âu ngồi ở trước bàn làm việc, khoảng trống phía trước bàn đều là hình ảnh toàn tức của Thời Tiểu Niệm .
Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó, Thời Tiểu Niệm ngồi nơi đó uống nước, Thời Tiểu Niệm phồng má giả bộ đáng yêu, Thời Tiểu Niệm ngồi dưới đất đọc sách, Thời Tiểu Niệm nhấc làn váy.
Khung cảnh này quả thực đáng sợ.
Tổng, tổng giám đốc.
Thư ký tự nhận là người đã từng va chạm xã hội, lắp ba lắp bắp nở nụ cười, từ từ đi tới trước mặt Cung Âu, nhìn những hình ảnh toàn tức kia một chút, Tổng giám đốc nhớ Tịch tiểu thư a.
Phương thức nhớ nhung tình nhân của tổng giám đốc các cô thật quá nổi bật, nếu như cô không đi vào, có phải là tổng giám đốc chỉ có ngồi ở trong văn phòng nhìn Thời Tiểu Niệm
Nếu như cả buổi tối àm nhìn thấy những cái này thì không phải là gặp ma sao.
Keng.
Cung Âu ấn xuống một kiện, thu lại toàn bộ hình ảnh toàn tức, con ngươi đen lạnh lùng nhìn về phía thư ký, Có việc gì thế
Là như thế này, lần trước tổng giám đốc ngài muốn chiếc nhẫn có đính kim cương máu, nó đã được đã chế tác hoàn thành, tôi vừa mới nhận được thành phẩm.
Hai tay Thư ký đeo găng tay màu trắng, cầm một chiếc hộp màu xanh lam sẫm đặt trên bàn làm việc.
Nghe vậy, đôi mắt của Cung Âu hơi sáng lên, dừng vài giây mới dùng vẻ mặt thâm trầm địa cầm lấy hộp nhẫn, mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương, viên kim cương máu được mài dũa theo hình dáng, ánh sáng lóng lánh, đẹp đến mê người.
Chỉ nhìn một chút, Cung Âu liền biết, viên kiêm cương này giống y như đúc với viên trước đây.
Thời Tiểu Niệm muốn, hắn làm được rồi.
Điều mà cô muốn, hắn chưa từng không làm được.
Đẹp quá.
Thư ký đứng ở một bên cảm thán nói.
Cung Âu ngước mắt lạnh lùng nhìn về phía cô ta, thư ký lập tức im miệng, cúi đầu, Thật xin lỗi, tổng giám đốc, là tôi lắm mồm.
Thật sự rất đẹp?
Cung Âu lạnh giọng hỏi, vẻ mặt không chút cảm xúc.
Rất đẹp a, người phụ nữ nào mà không bị kim cương đánh động, đặc biệt là kim cương đẹp như vậy, quá lãng mạn rồi. thư ký vắt óc tìm từ ngữ để ca ngợi, Tôi tin Tịch tiểu thư nhìn thấy nhất định sẽ cảm động đến rơi lệ.
Rơi lệ
Có thể, cô ấy đáng yêu như vậy.
Được rồi, đi xuống đi. Cung Âu lạnh lùng thốt.
Vâng, tổng giám đốc.
Thư ký cúi đầu lui ra, đi được vài bước liền nghe thấy âm thanh của Cung Âu vang lên ở sau lưng cô, Đi thông báo với phòng tài vụ, bắt đầu từ tháng này trở nên lương của cô tăng thêm 20%.
Cảm tạ tổng giám đốc
Thư ký vui mừng liên tục nói cám ơn, đi ra ngoài, bước đi đều nhẹ nhàng, thì ra muốn tăng lương dễ dàng như vậy a.
Cửa phòng làm việc bị khóa lại, một giây sau, trước bàn làm việc lại hiện ra mấy hình ảnh toàn tức Thời Tiểu Niệm, với năng lực của Cung Âu, những hình ảnh này rất sống động, giống như người thật.