Thể hiện sự bá đạo của anh trước mặt mọi người trên toàn thế giới, như vậy có được không?
~
Thời Tiểu Niệm nhíu mày suy nghĩ.
Lẽ ra có tiếng hoan hô là nên vui vẻ mới đúng chứ.
Cung Âu đi về phía trước, hiện trường chỉ nghe được tiếng bước chân trầm thấp của anh, anh đi tới bên cạnh đài, đôi mắt đen quét về phía vị trí của Thời Tiểu Niệm, thoáng một cái đã qua.
Chỉ một ánh mắt, Thời Tiểu Niệm lại có cảm giác tim đập rộn lên.
Sao cô lại biến thành như vậy?v
“Mr. Who? Bạn muốn nó là ai, nó chính là người đó!”
Anh vừa dứt lời, trên màn hình lớn xuất hiện một hàng chữ: Mr. Who ---- tương tự với định nghĩa.
Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe, rốt cuộc đã bắt đầu giới thiệu sản phẩm.
Cung Âu cần thẻ đen trên tay, nhìn lướt qua, sau đó nói: “Nó trò chuyện với bạn, nó là một máy vi tính vận hành cao tốc, nó là một bác sĩ phụ tá tư nhân, nó là một người thầy, nó là một người bạn, người bạn vĩnh hằng...”
Cung Âu vừa nói vừa ném một tấm lại một tấm thẻ đen.
Anh vừa nói vừa ném, rất nhanh trên sân đã rớt đầy thẻ đen.
“...”
Không phải là buổi họp báo có quy cách cao nhất sao? Tại sao anh lại có thể điên cuồng không kềm chế như vậy được?
Thời Tiểu Niệm ngồi bên dưới lặng lẽ suy nghĩ, quay đầu nhìn Hạ Vũ bên cạnh, Hạ Vũ ngồi ở đó đã hoàn toàn bị kinh ngạc đến ngây người, ánh mắt mở thật lớn, miệng há to.
Nhưng cho dù như thế này, cô cũng không dám phát ra một tiếng động nào.
Hiện trường cũng vậy.
Cung Âu lại có thể hù dọa mấy chục ngàn người, thật là lợi hại.
Sau khi Cung Âu nói một đống chức năng ra, ném hết toàn bộ thẻ trong tay xong, hàng chữ trên màn hình lớn không ngừng đảo qua đảo lại.
Chức năng nhiều đến dọa người.
Thế nhưng Thời Tiểu Niệm lại đã được thể nghiệm chân thật.
Từ trong miệng người khác nói ra là mạnh miệng, từ trong miệng Cung Âu nói ra lại là một kỳ tích, loại kỳ tích biến không thể thành có thể.
“Chúng tôi đã làm một bảng thống kê, mấy năm gần đây, bản tính lạnh lùng của loài người dần dần lên cao, người không còn lệ thuộc vào người nữa, mà là lệ thuộc vào những loại sản phẩm của khoa học kỹ thuật, từ đó sinh ra các loại người như loại cúi đầu, loại bình thản, loại trò chơi....”
Cung Âu lạnh lùng nói.
Bình thường nói đến đây sẽ có một chuyển biến.
Thời Tiểu Niệm lẳng lặng nghe, Cung Âu nói tiếp: “Mà sản phẩm này của chúng tôi chính là muốn tiếp tục kéo dài sự lệ thuộc của mọi người đối với khoa học kỹ thuật! Hơn nữa mở rộng đến vô hạn!”
“...”
Nếu như giờ phút này Thời Tiểu Niệm có uống nước mà nói, nhất định cô sẽ phun ra ngoài.
Làm gì có ai sẽ giới thiệu sản phẩn của mình như vậy.
“Bây giờ, xin mời Mr. Who ra sân.” Cung Âu mở miệng.
Vừa dứt lời, trên hiện trường xuất hiện một hình ảnh 3D, dần dần, một người máy hình dạng giống như Mr. Cung xuất hiện bên cạnh Cung Âu.
Trên mặt Cung Âu tràn đầy lạnh lùng đứng đó.
Người máy thông minh bắt đầu biễu diễn các loại chức năng của mình trên hiện trường yên tĩnh này, mỗi một hạng mục đều làm cho người ta chắt lưỡi.
Thời gian rất dài.
Những chức năng biểu diễn để mọi người xem thế là đủ rồi, Thời Tiểu Niệm đã nhìn thấy cũng cảm giác khá tốt, quay đầu nhìn bên cạnh, đừng nói là Hạ Vũ, ngay cả anh Lý cũng sửng sờ ở đó, miệng mở ra thật to.
Biểu diễn xong.
Bỗng nhiên Cung Âu giơ tay đảo qua, trong nháy mắt toàn bộ hình ảnh người máy đều vỡ thành vô số mảnh vụn bay lượn trên không trung, cảm giác khoa học kỹ thật huyền huyễn vô cùng, làm mọi người cảm thấy như mình đang xem bộ phim 4D vậy.
Cung Âu lạnh lùng mở miệng: “Từ đó tới giờ tôi đều không thích buổi họp báo mà không có vật thật!”
Vừa dứt lời, một loạt tiếng bước chân vang lên trên sân khấu.
Tất cả mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thân thể cao lớn màu bạc đi về phía võ đài, là Mr. Cung, sản phẩm đầu tiên Cung Âu chế tạo ra.
“...”
Thời Tiểu Niệm ngồi bên dưới, trên mặt tràn đầy nụ cười vui vẻ, có loại ảo giác như nhìn đứa bé của mình lên đài lãnh thưởng vậy.
Hình tượng bên ngoài của Mr. Cung hơn xa tất cả những người máy hiện nay, mà trí năng của anh cũng là có một không hai.
Mr. Cung đi lên đài, thân sĩ cúi thấp đầu về phía Cung Âu: “Cung tiên sinh.”
Hiện trường yên tĩnh một mảnh.
Thời Tiểu Niệm quay đầu lần nữa, muốn nhìn xem phản ứng của mọi người xung quanh.
Cô phát hiện đại đa số mọi người đều giống y như Hạ Vũ vậy, dùng tay che miệng không để cho mình phát ra tiếng động, đôi mắt trợn to nhìn trên đài.
Xem ra mọi người đều rất khiếp sợ với người máy thông minh vượt mức này ra đời.
Như vậy cô yên tâm.
Xem ra buổi họp báo là thành công.
Cung Âu đứng trên đài, đôi mắt lãnh đạm nhìn thân thể màu bạc của người máy: “Cậu muốn nói gì? Hay là muốn biểu diễn cái gì?”
Mr. cung đứng đó, quay mặt nhìn tất cả người xem: “Tôi không thích nói nhảm, cũng không thích biểu diễn! Tôi chỉ trung thành với chủ nhân, chủ nhân bảo tôi làm gì, thì tôi làm cái đó.”
Thời tiểu Niệm ngồi ở dưới hiểu ý cười một tiếng.
Đây thật là tính cách thuần túy của Cung Au sinh ra trên người người máy.
Bỗng nhiên có máy quay phim lướt qua, Cô vội vàng cúi đầu xuống, dùng mái tóc dài che mặt lại. മീ
Cung Âu đứng bên trên, xoay người đối mặt với hiện trường, nói: “Đây là một người máy bắt chước theo tính tình của tôi, từ tên đến tính cách và nội dung thủ tục của Mr. Who hoàn toàn đều có thể tự định tính!”
2. ീ
ം് Hạ Vũ đã tê liệt ngồi ở đó, bàn tay che miệng thật chặt mới không có phát ra tiếng thét chói tai. ം്
“Sản phẩm mới chính là như vậy, một người máy thông minh có thể tự định tính cách.”
()
Cung Âu nói một câu khái quát đơn giản. :
Một câu nói đơn giản như vậy nhưng cũng đủ để làm mọi người trên toàn cầu trợn to mắt, trừ
Người máy hoàn toàn tự cài đặt.
Cung Au, ai dám nói, mình có thể sáng tạo ra người máy có thể tự định tính cách.Hiện trường vẫn rất an tĩnh, bởi vì tất cả mọi người ai cũng không dám phát ra một tiếng động nào.
Cung Âu đứng ở đó, hiển nhiên đã giới thiệu xong xuôi, còn kết quả, có thể đi đến phía sau đài nhìn hiệu quả kinh ngạc mà mình chế tạo.
Nhưng rất kỳ lạ, Cung Âu vẫn đứng trên đài, không có rời đi.
Trên toàn bộ hình ảnh, mảnh vụn bay lượn xung quanh anh, bao phủ anh trong một thế giới hư ảo.
“Lẽ ra mọi buổi họp báo đến đây đã có thể kết thúc, nhưng tôi biết, tiếp theo nhất định sẽ có vô số người hỏi, tại sao lại nghĩ đến nghiên cứu người máy, tôi không muốn để cho mọi người đoán mò, cho nên hôm nay sẽ công khai luôn.”
Cung Âu mở miệng lần nữa, lời của anh không có nửa chữ là nói nhảm.
Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm sợ run lên.
Nguyên nhân nghiên cứu người máy, không phải là vì cô sao?
Bất quá, Cung Âu nhất định sẽ không nói cái này trong buổi họp báo, nhất định sẽ nói những lời như cống hiến cho nhân loại vân vân...
Thời Tiểu Niệm nghĩ như vậy.
Cung Âu đứng trên đài, lại đi đến bên cạnh đài lần nữa, đôi mắt đen quét nhìn xung quanh: “Tôi nhớ mấy tháng trước, tôi cùng xem một bộ phim tình yêu khoa học viễn tưởng với một người phụ nữ, cô ấy vô cùng yêu thích một người máy được đặt tên là Mr. Giang trong đó.”
“...”
Thời Tiểu Niệm hoàn toàn ngây người.
Sao anh lại nói cái này?
Bỗng nhiên cô có xúc động muốn chạy trốn, mí mắt không khỏi chớp liên tục.
“Cô ấy nói với tôi, người máy có thể vĩnh viễn bên cạnh bạn, mà giữa người và người lại không làm được điều này!”
Cung Âu đứng bên cạnh đài, giọng trầm thấp nói từng chữ từng chữ ra khỏi miệng: “Hôm nay tôi muốn nói với cô ấy, em thích người máy, anh sẽ chế tạo cho em! Em muốn bầu bạn, Cung Âu anh sẽ đến bên em!”
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của Cung Âu càng giống như một lời thề, nhấn mạnh từng chữ từng chữ.
“...”
Thời tiểu Niệm sững sờ ở đó.
Anh đang nói gì vậy? Anh điên rồi sao?
Nhất thời toàn trượng bộc phát những tiếng hô xôn xao, tất cả những người xem miễn cưỡng còn có thể nhịn sau khi nghe được câu này đều hoàn toàn không chịu nổi, toàn bộ hiện trường giống như sóng thần tới, tiếng vang sôi trào đến đáng sợ.
Tất cả mọi người còn kích động hơn khi người máy Mr. Cung mày đứng trên đài nữa.
Lần này Cung Âu không có ngăn cản tiếng hô của mọi người, giọng nói của anh vang lên mỗi một góc của chương trình: “Người này chính là bạn gái của Cung Âu tôi, là chủ nhân của Mr. Cung, là chủ nhân sản phẩm người máy đầu tiên của tôi!”
“...”
Thời Tiểu Niệm đứng lên muốn đi, Cung Âu đứng trên đài, ánh mắt đen lập tức tập trung vào cô, thâm thúy vô cùng.
Giống như có dao bay đến trên người cô vậy, Thời tiểu Niệm đứng ở đó ngơ ngác không cách nào nhúc nhích.
Biết cô muốn chạy trốn, Cung Âu nhìn Mr. Cung kế bên, đánh nhanh thắng nhanh: “Mr. Cung, nói cho tất cả mọi người, tên của chủ nhân cậu là gì?”
“Chủ nhân của tôi, là tiểu thư Thời Tiểu Niệm!”
Mr. cung nói, thân thể chuyển về phía Thời Tiểu Niệm, đôi mắt đen nhìn cô chằm chằm.
Vừa dứt lời, một ánh đèn chiếu lên người Thời Tiểu Niệm.
Thời Tiểu Niệm nhanh chóng lấy tay che mặt, quay đầu lại, ánh mắt đằng sau kính mát tràn đầy bất an.
Nhất định Cung Âu đã điên rồi.
Hắn lại tuyên bố cô là bạn gái của anh với toàn thế giới trên buổi họp báo quan trọng như vậy.
Anh có biết cô có bao nhiêu tai tiếng hay không?
Trên màn hình lớn xuất hiện bóng người của Thời Tiểu Niệm, cô liều mạng tránh né ống kính, muốn nhanh chóng rời khỏi hiện trường, đột nhiên tay bị người nắm lại.
Cô ngây người, vừa quay đầu lại đã thấy Cung Âu đứng trước mặt cô, nắm tay cô thật chặt.
“...”
Thời Tiểu Niệm liều mạng rút tay lại.
Ánh mắt Cung Âu nhìn cô âm trầm, sao đó cưỡng ép kéo cô lên đài, Thời tiểu Niệm muốn giãy dụa nhưng sức lực lại không bằng anh.
Dưới ánh mắt của mọi người, Thời Tiểu Niệm bị Cung Âu mạnh mẽ kéo lên đài.
Toàn trường sôi trào một mảnh, hơn nửa số người đều thét chói tai, tiếng thét cơ hồ làm bay nóc cùa nhà khoa học kỹ thuật.
“Vì để tránh cho sau khi tôi đi ra ngoài có nhiều loại suy đoán, bây giờ tôi sẽ cho mọi người nhìn thấy bạn gái của tôi!” Vừa nói xong, Cung Âu lại cưỡng ép tháo khẩu trang cùng kiếng mát trên mặt Thời Tiểu Niệm xuống.