Ôn Thất Bạch đẩy tay Tô Cảnh Dược ra, chột dạ vuốt mặt, nửa ngày mới khô cằn mà vứt ra một câu: "Nhàm chán."
Chương Kỳ quyết định ra vẻ đáng thương, vừa rồi anh bịa đặt Tô Cảnh Dược không ít, tuyệt đối không thể để Tô Cảnh Dược biết.
Ninh Phàm cũng sợ tới mức cùng chim cút giống nhau ngoan ngoãn ngồi.
Vệ Khanh nhìn thấy ánh mắt bạo kích của Tô Cảnh Dược cũng không dám hé răng, Tô Cảnh Dược so với Lư Triệt lợi hại hơn nhiều, tặng ŧıểυ Bjach một cây nến.
Tô Cảnh Dược kéo ghế dựa ngồi ở bên cạnh, nhướng mày nhìn Ôn Thất Bạch, ghé vào ta cậu thấp giọng mở miệng, "Cậu cảm thấy chủ nhân rất nhàm chán?"
Ôn Thất Bạch sâu kín mà nhìn thoáng qua Tô Cảnh Dược, lại nhìn lướt qua cả bàn bị Tô Cảnh Dược dọa đến không dám hé răng, quả nhiên người cũng không đáng tin cậy, đặc biệt là Chương Kỳ, vừa rồi còn một cậu một cái "Tô Cảnh Dược khốn nạn", vừa thấy người liền ra vẻ đáng thương.
Đáng khinh!
"Chiều nay cậu đã quay xong rồi nhỉ." Tô Cảnh Dược tuy là hỏi, nhưng ngữ khí lại vô cùng khẳng định.
Nghe giọng điệu này, Ôn Thất Bạch liền biết Ninh Phàm lại bán cậu.
Ninh Phàm lúc này đang nghiêm túc mà nghiên cứu chiếc đũa trong tay, tựa như chiếc đũa sẽ nở hoa.
Chương Kỳ cũng cầm một đôi chiếc đũa, nhưng anh lại qua khe đũa nhìn chằm chằm Ôn Thất Bạch hóng náo nhiệt.
"Làm gì?" Ôn Thất Bạch cảnh giác hỏi.
"Cùng ta trở về ký hợp đồng?" Tô Cảnh Dược một tỏ vẻ đương nhiên, "Cậu... khế ước bán thân còn ở trong tay tôi."
Ôn Thất Bạch: "......"
Lần này cậu tuyệt đối nghe rõ, Tô Cảnh Dược này chỉ chờ khế ước này để ép cậu.
"Anh nói cái gì tôi nghe không hiểu." Ôn Thất Bạch mặt vô biểu tình mà trả lời.
"Giả ngu nha." Tô Cảnh Dược ý vị thâm trường mà nhìn thoáng qua Ôn Thất Bạch, rồi hỏi Chương Kỳ, "Chương Kỳ, anh họ cậu có phải hay không công tác ở viện nghiên cứu."
Chương Kỳ còn chưa xem xong náo nhiệt, vẻ mặt ngốc nghếch mà nhìn Tô Cảnh Dược, "Đúng vậy, làm sao vậy?"
"Ta muốn nhờ anh ấy giải phẫu cá nhân." Tô Cảnh Dược rất có hứng thú mà nhìn chằm chằm Ôn Thất Bạch, kéo dài ngữ khí, chậm rãi mở miệng.
Ôn Thất Bạch quả thực muốn khóc, nói Tô Cảnh Dược không phải người tốt, anh thật đúng là không phải người tốt, một lời không hợp đã muốn giải phẫu người ta.
"Giải phẫu người?" Chương Kỳ nghi hoặc mà nhìn Tô Cảnh Dược, "Cảnh Dược, anh họ tôi nghiên cứu......"
Chương Kỳ còn chưa nói xong đã bị ánh mắt đáng sợ của Tô Cảnh Dược dọa nghẹn trong bụng.
Kỳ thật nửa câu là: Chuyển gien thực phẩm.
Anh họ của anh là nghiên cứu chuyển gien thực phẩm, mặc kệ giải phẫu người, nếu tưởng giải phẫu người, anh kiến nghị Tô Cảnh Dược đi tìm Diệp Phong An.
"Tô Cảnh Dược, anh không đến mức như vậy đi." Ôn Thất Bạch quả thực muốn qùy.
"Tôi làm sao?" Tô Cảnh Dược kề tai Ôn Thất Bạch nói nhỏ, "ŧıểυ yêu tinh."
Ôn Thất Bạch:...... Anh mới là ŧıểυ yêu tinh, cả nhà anh mới là ŧıểυ yêu tinh.
"Tóm lại, buổi chiều cùng tôi tới công ty, còn cái khác, ấn xong dấu tay lại nói." Tô Cảnh Dược cong lên khóe môi, tâm tình rất tốt gắp một miếng thịt đặt vào trong chén Ôn Thất Bạch, "Nếu muốn trốn, cậu có thể thử xem."
.....
Thời điểm bước vào tổng bộ tập đoàn Tô thị, Ôn Thất Bạch rất từ chối, đặc biệt là thời điểm đi theo Tô Cảnh Dược vào, Ôn Thất Bạch mười phần từ chối.
"Tổng giám đốv Tô, mang giám đốc đã đang đợi." Trương Nghiêu lần đầu thấy Ôn Thất Bạch, hơn nữa cũng là lần đầu thấy Tô tổng đối một người để bụng như vậy.
Mang giám đốc Đới Kế là tổng giám đốc Tinh Hải, lần này là người phụ trách kế hoạch, Ôn Thất Bạch gặp qua tên này ở kế hoạch của Tô Cảnh Dược.
"《 Tiên đa͙σ 》 chuẩn bị quay?." Tô Cảnh Dược hỏi.
Trương Nghiêu ngẩn người, lúc này mới trả lời, "Vâng, đang ở giai đoạn tuyển người."
Vậy tốt rồi, Tô Cảnh Dược hơi hơi mỉm cười, lúc này, anh phải cho Thiên Quang một đại lễ, bắt nạt người của anh thời gian dài như vậy, anh không thể không tính toán.
Thiên Quang là công ty quản lý của Ôn Thất Bạch, cũng coi như là công ty giải trí lớn, tuy rằng so ra kém Tinh Hải, chính là, Tinh Hải một năm thu rất ít nghệ sĩ, tự nhiên Thiên Quang liền trở thành sự lựa chọn tốt nhất của diễn viên, Ôn Thất Bạch đại học đồng kỳ phần lớn đều ký hợp đồng tới rồi Thiên Quang.
Đới Kế đột nhiên bị triệu đến tổng bộ, trong lòng cũng thấp thỏm bất an, từ khi kế hoạch Tinh Hải bắt đầu tới nay, không chỉ có không có gì bại lộ, lợi nhuận tăng lên, theo lý thuyết chính mình không có sai lầm gì.
Tô Cảnh Dược bước vào phòng họp Đới Kế lập tức từ ghế trên đứng lên, nghiêm túc chào hỏi, "Tô tổng!"
"Hợp đồng chuẩn bị tốt chưa?" Tô Cảnh Dược không nói mấy thứu vô nghĩa, kéo ghế dựa để Ôn Thất Bạch trước ngồi xuống, lúc này mới nhìn về phía Đới Kế.
Đới Kế đem một phần hợp đồng run run rẩy rẩy mà đưa qua, Tô tổng cũng không biết chơi đùa cái gì, tự nhiên lại muốn một bản hợp đồng trong kế hoạch Tinh Hải.
"Xem cẩn thận, tôi không lừa cậu." Tô Cảnh Dược đem hợp đồng mở ra, cười tủm tỉm mà mở miệng, "Hợp đồng này tôi cũng chưa đụng tới."
Ôn Thất Bạch mắt cá chết nhìn thoáng qua Tô Cảnh Dược, Tô Cảnh Dược muốn động tay chân, cậu cũng không có khả năng nhìn ra.
"Như thế nào? Muốn chủ nhân giải thích cho cậu nghe?" Tô Cảnh Dược bị bộ dáng Ôn Thất Bạch manh hóa, nhéo nhéo gương mặt cậu, ngữ khí cực kỳ không đoan chính.
Ôn Thất Bạch đánh bay tay anh, cúi đầu nhìnhợp đồng, cậu cảnh giác, muốn nghiên cứu một chút, người đại diện cũ khắp nơi muốn đào hố cậu.
Đới Kế vờ như không thấy, Tô tổng cậu đi tìm tôi tới đây chính là vì tôi nhìn cậu và tình nhân ân ái sao, cơm chó này tôi từ chối ăn.
"Có vấn đề gì không?" Chờ Ôn Thất Bạch lật đến từ cuối cùng, Tô Cảnh Dược mới hỏi.
Nhìn Tô Cảnh Dược như vậy, Ôn Thất Bạch vẫn cảm giác có vấn đề, không biết như thế nào, chính là, hiệp ước này thế mà lại không có chút vấn đề nào.
"Tô Cảnh Dược, anh định hố tôi như thế nào?" Ôn Thất Bạch quả thực muốn quỳ dưới chân Tô Cảnh Dược, hi vọng anh trai này cho cậu chết một cách dứt khoát.
Tô Cảnh Dược ý vị thâm trường mà cười cười không nói lời nào.
Ôn Thất Bạch: "......"
Hiệp ước không thành vấn đề, Ôn Thất Bạch củng cố dũng khí, sau đó ký tên, Tô Cảnh Dược rốt cuộc cười ra tiếng.
"Đi ta văn phòng chờ tôi." Tô Cảnh Dược lấy lại hợp đồng trước mặt Ôn Thất Bạch, lại quay đầu đối Trương Nghiêu chỉ thị, "Pha một ly cà phê đưa qua đây."
Chờ Ôn Thất Bạch đi rồi, Tô Cảnh Dược mới bắt đầu lật hợp đồng, mỗi tờ nhìn qua một lần, Đới Kế tỏ vẻ sắp bị dọa khóc, bộ dáng Tô tổng không nói lời nào quả thực là muốn hù chết người.
"《 tiên đa͙σ 》 đã định đa͙σ diễn rồi sao?" Tô Cảnh Dược xem xong hợp đồng, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Đới Kế.
《 tiên đa͙σ 》 là bộ điện ảnh lớn nhất Tinh Hải đầu tư trong năm nay, là bộ phim trung tâm trong kê shoajch Tinh Hải.
Đới Kế gật đầu, vẻ mặt mộng bức, hắn còn không có get được ý tứ của Tô Cảnh Dược, "Là Đỗ Cạnh, Tô tổng, có cái gì không đúng sao?"
"Đem kịch bản đưa cho tôi, tôi tuyển diễn viên." Tô Cảnh Dược im lặng trong chốc lát mới nhàn nhạt mở miệng.
Đới Kế là lần đầu nghe Tô Cảnh Dược đưa ra loại này yêu cầu, không ngừng đáp ứng.
Thời điểm Ôn Thất Bạch bị Trương Nghiêu dẫn đến văn phòng Tô Cảnh Dược, cảm giác có chút vi diệu, trên bàn làm việc cùng sofa có một đống dấu vết mèo cào, không biết vì cái gì, nhìn qua rất hư hỏng.
Lúc Tô Cảnh Dược đẩy cửa tiến vào văn phòng liền nhìn thấy ly cà phê trước mặt Ôn Thất Bạch một ngụm cũng không với, "Sao lại không uống? Uống không ngon sao?"
Tô Cảnh Dược không ngốc, tự nhiên là biết kịch bản trong vòng, tỷ như ở trong nước thêm chút thuố gì đó.
Vừa nghĩ vừa nhìn, Ôn Thất Bạch hình như từ trước đến nay ở bên ngoài đều không uống loại nước không rõ lai lịch, một người sẽ không vô cứ tạo thành cái thói quen này, trừ phi từng trúng chiêu.
"Nhưng tôi lại rất khát." Tô Cảnh Dược ngồi trên sô pha, bưng lý cả phê trước mặt Ôn Thất Bạch lên, nhấp một ngụm.
Lúc này mới cong mắt đem cái ly bên kia đến bên môi Ôn Thất Bạch, "Uống rất ngon, cậu nếm thử."
Ôn Thất Bạch yên lặng nhìn thoáng qua ý cười trong mắt Tô Cảnh Dược, nửa ngày mới mở miệng, nhấp một ngụm cà phê, vị bên trong mang theo tinh khiết và thơm.