Sau khi Diệp Lăng Thiên đi ra ngoài, trực tiếp gọi điện cho Bí thư Thành ủy Liễu, sau đó trực tiếp đến nhà Bí thư Thành ủy Liễu. Vốn dĩ anh không quá quen thuộc với bí thư Liễu, nhưng vì lần trước anh đã tiết lộ thân phận của mình với bí thư Liễu, mặc dù anh không có chức vụ nhưng thân phận lại rất cao, ngay cả Bí thư Thành ủy Liễu ít nhiều cũng phải nể mặt anh phần nào. Ngoài ra, trong lòng Diệp Lăng Thiên cũng biết, muốn thi hành nhiệm vụ ở mảnh đất Đông Hải, nhiều khi phải có sự hỗ trợ của bí thư Liễu, nên đã lưu lại số điện thoại của nhau.
Diệp Lăng Thiên ở nhà bí thư Liễu một tiếng đồng hồ thì đi ra. Sau khi đi ra và chuẩn bị về nhà, kết quả lại nhận được cuộc gọi từ Lý Vũ Hân.
"A lô!"
"Này, anh đang ở đâu? Đã về nhà chưa? Chuyện bên kia của anh, rốt cuộc là thế nào vậy? Sao cả ngày anh không về công ty?" Lý Vũ Hân có chút lo lắng hỏi.
"Anh vừa ra ngoài và đang chuẩn bị về nhà."
"Thế nào rồi? Họ không làm gì anh chứ?"
"Không có, em đừng lo lắng, không sao cả, thật ra chỉ là hiểu lầm. Họ nhầm người nên mới bắt anh đi. Bây giờ anh đã bình an vô sự mà ra ngoài." Diệp Lăng Thiên cười nói.
"Ừ, vậy thì tốt. Được rồi, cũng không có việc gì, em chỉ hỏi vậy thôi. Thế nhé, em cúp máy trước đây." Lý Vũ Hân nói.
“Ừ, tạm biệt!” Diệp Lăng Thiên cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể gật đầu.
“Ừ!” Diệp Lăng Thiên cũng cười. Kỳ thực, Lý Yến nói rất đúng, có ai sống chung với ba mẹ vợ sẽ cảm thấy thoải mái, bao giờ cũng sẽ có chút không được tự nhiên. Nếu Diệp Lăng Thiên không có nhà riêng thì cũng thôi, nhưng vấn đề là anh đã có nhà riêng.
“Lăng Thiên, hôm nay ba nói với em, bảo chúng ta mấy ngày này tìm thời gian đến xem qua nghĩa địa.” Lý Yến đột nhiên nói.
Diệp Lăng Thiên sững sờ, sau đó gật đầu. Chuyện này quả thực là cần thiết.
"Ba nói, với tình hình của mẹ không ai biết ngày nào sẽ ra đi, cho nên chuẩn bị mộ trước để đến lúc đó cũng sẽ không bị chậm trễ và có thể mau sớm để mẹ nhập thổ yên nghỉ. Ba nói, mộ đừng nên xa quá, tốt nhất là ở trong thành phố, có đắt thì đắt, ba vẫn còn một ít tiền gửi ngân hàng, mua gần thì ba cũng đỡ tốn sức khi đến thăm mẹ. Ngoài ra, ba muốn lúc mua thì có thể mua mộ đôi, đến khi ba mất phải chôn cạnh mẹ. Ba đã giao sổ tiết kiệm cho em, đó là toàn bộ gia sản của ba.” Lý Yến nói.
"Cất giữ kỹ sổ tiết kiệm, đến chừng đó trả lại cho ba đi. Cuối tuần này, hai chúng ta sẽ đi xem nghĩa địa. Chuyện tiền bạc không cần ba bận tâm, đây là chuyện chúng ta nên làm." Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.
Hai người trở về nhà, nhà vốn có bốn người bỗng chỉ còn hai người, cả hai đều cảm thấy không quen chút nào.