Trong tay cầm một chiếc thẻ nhỏ, chỉ mấy giây đã dễ dàng mở cửa ra, sau đó đẩy cửa đi vào, rồi đóng cửa lại.
Lúc này đã hơn 1 giờ sáng, trong phòng mờ mịt, ti vi vẫn đang bật, trên giường có thể nhìn thấy một nam một nữ đang ngủ. Lão Ưng đi đến trước giường, nhìn rồi lại nhìn, người đàn ông chính là Tô Lão Tam, Lão Ưng cường khẩy trực tiếp đi đến bên cạnh người phụ nữ, nhấc đầu người phụ nữ lên, một tay đánh xuống cổ người phụ nữ một cái, người phụ nữ bị đánh ngất trong lúc ngủ, ngay cả một âm thanh cũng không phát ra. Mà Tô Lão Tam vẫn ngủ như chết, ngày liên tục.
Lão Ưng đi đến bên cạnh Tô Lão Tam, lấy ra một khẩu súng lúc vỗ lên mặt Tô Lão Tam, vỗ hai cái không tỉnh, Lão Ưng trực tiếp giơ bàn tay khác lên tát Tô Lão Tam hai cái thật mạnh.
“Mẹ nó, ai đánh ông đấy.” Tô Lão Tam lập tức mở mắt ra hét lên, nhưng, lời vẫn chưa nói hết, ông ta đã kinh hãi trợn tròn mắt, bởi vì ông ta vừa mở mắt đã nhìn thấy một họng súng đen ngòm dí lên trán mình.
“Tôi đánh ông, có ý kiến sao?” Lão Ưng lạnh lùng nói.
“Không….không…không có ý kiến, anh….anh vào bằng cách nào?” Tô Lão Tam bị họng súng đột nhiên xuất hiện dọa sợ, lời nói cũng không được lưu loát. . Bạn đang đọc truyện tại == TR ÙMTRUYỆN. м E ==
“Chỉ cần tôi muốn, không có nơi nào mà tôi không vào được, cũng không có nơi nào mà tôi không tìm được. Dậy đi, mặc quần áo vào, cùng tôi đi gặp ông chủ.” Lão Ưng nói tiếp.
Tô Lão Tam bị Lão Ưng đẩy vào trong phòng, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đang vắt chân ngồi trên ghế hút thuốc, uống trà. Diệp Lăng Thiên liếc nhìn Tô Lão Tam, sau đó tiếp tục uống trà của mình.
Tô Lão Tam thấy Diệp Lăng Thiên không có động tĩnh gì, nên ngồi xuống giường.
“Tôi nói cho phép ông ngồi xuống rồi sao?” Diệp Lăng Thiên đặt cốc trà xuống sau đó thờ ơ nói.
Lão Ưng đi đến xách Tô Lão Tam từ trên giường lên. Tô Lão Tam một bụng tức, nhưng cũng biết, bản thân không phải là đối thủ của Lão Ưng này, chỉ là hung dữ nhìn Diệp Lăng Thiên, sau đó hỏi: “Anh tìm tôi làm gì?”
“Làm gì? Câu này của ông rất tốt, thực ra câu này tôi cảm thấy ngược lại nên là tôi hỏi ông, tôi muốn hỏi ông rốt cuộc ông muốn làm gì? Tôi cứu ông từ trong tù ra, lại cho ông nhiều tiền như vậy, gần đây ông đang làm cái gì?” Diệp Lăng Thiên cười hỏi.