“Bên này là nước nóng, còn đây là dầu gội, sữa tắm...”
Hứa Hiểu Tinh lần lượt giới thiệu cho Diệp Lăng Thiên, rồi mới rời đi.
Hôm sau, Diệp Lăng Thiên vẫn dậy sớm, rồi bắt taxi tới cục cảnh sát, luật sư công ty đã đứng đợi trước cửa, tối qua ông ta đã tới thành phố Y, anh đã hẹn ông ta hôm nay gặp mặt trước cửa cục cảnh sát, anh đứng đó kể lại toàn bộ câu chuyện với luật sư, rồi bảo ông ta đi vào cục cảnh sát tiến hành trao đổi với người phụ trách vụ án, vì tối qua anh cùng Bọ Cạp đã lấy thân phận đặc biệt để gặp mặt mấy người ở bên trong, nên hôm nay không tiện ra mặt, bằng không sẽ khiến người khác sinh nghi, đến lúc đó sẽ gây rắc rối cho Bọ Cạp.
Hơn nữa, tình hình này vốn nên để luật sư đi thảo luận, chứ anh đi có tác dụng gì? Buổi chiều luật sư lại tới trại giam gặp Hứa Thiệu Viễn, hỏi rất nhiều vấn đề, về cơ bản cả ngày nay Diệp Lăng Thiên đều ở bên cạnh làm ít chuyện giúp luật sư.
Chiều hôm đó, cuối cùng Diệp Lăng Thiên vẫn gọi cho Lý Đông Sinh, để nhờ giúp đỡ, anh biết, ông ta có bạn ở M Thành, nên không thể nào không có quan hệ với cảnh sát ở thành phố Y.
Diệp Lăng Tiên kể lại toàn bộ vụ án cho Lý Đông Sinh, cũng nói rõ ý đồ của anh, anh không hề muốn đi cửa sau để trốn tránh sự trừng phạt của pháp luật, mà chỉ hy vọng có thể phạt nhẹ một cách thỏa đáng trong không gian hợp lý của luật pháp.
Nghe anh nói thế Lý Đông Sinh liền đồng ý giúp đỡ, nhưng ông không giới thiệu người nào cho Diệp Lăng Thiên, mà chỉ nói ông sẽ tìm người truyền đạt ý của anh cho người phụ trách vụ án ở bên này, buổi chiều luật sư lại tới cục cảnh sát, người phụ trách vụ án đã khách sáo hơn nhiều.
Đến tối Diệp Lăng Thiên ăn tối cùng luật sư rồi mới về nhà, lúc về đến nhà, Hứa Hiểu Tinh vẫn đóng cửa hỏi han tình hình.
“Tình hình vẫn khá lạc quan, hôm nay luật sư chủ yếu là hiểu rõ tình huống, theo cách nói của luật sư và thái độ bên cảnh sát thì có thể chắc chắn, chỉ cần chú bồi thường tiền cho người ta thì sẽ được thả ra, tất nhiên, người chỉ được bảo lãnh chờ xét xử, còn kết quả chính thức thì phải đợi tới khi tòa án mở phiên tòa xét xử mới biết được, nhưng có thể chắc chắn, chú sẽ không có vấn đề gì to tát, theo lời luật sư, nếu nghiêm trọng nhất cũng chỉ phán một hai năm, hơn nữa còn hoãn án, còn nhẹ thì có thể hoãn án từ mấy tháng đến một năm, có thể nói, tình hình hiện tại vẫn rất tốt, hai ngày tới, tôi sẽ tranh thủ liên lạc hết 15 nhà đầu tư kia, rồi cùng bọn họ tới cục cảnh sát bàn bạc chuyện trả lại tiền với người phụ trách ở trong đó, nếu có thể tranh thủ đến khi bọn họ không khởi tố thì tội danh của chú sẽ càng nhẹ, mà nhẹ nhất thì có thể miễn hình phạt, đó là kết quả tốt đẹp nhất.”
Diệp Lăng Thiên từ tốn nói.
“Hôm nay tôi đã tìm công ty bất động sản tới xem nhà, theo phỏng đoán của họ thì căn nhà này có thể bán ra từ 25,5 tỷ đến 27 tỷ, ngoài ra, tôi đã gọi hết cho người thân và bạn bè, quả thật có thể mượn khoảng 1,5 tỷ, trên người tôi có khoảng 900 triệu, xe tôi có thể bán tầm 300 triệu, chắc tôi cũng góp được hơn 28 tỷ, chứ không tới 30 tỷ, đây là toàn bộ cách mà tôi có thể nghĩ ra.”
Hứa Hiểu Tinh từ tốn nói.
“Tôi nói rồi, cô đừng bận tâm chuyện tiền bạc, tôi sẽ tự nghĩ cách, cô bán nhà rồi thì sau này ba mẹ cô ở đâu? Bọn họ lớn tuổi như vậy còn phải ra ngoài thuê phòng ở à? Nên cô mau ngừng việc bán nhà lại đi, đừng nhắc chuyện này nữa.”
Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.
“Nhưng anh lấy đâu ra tiền? Hôm nay tôi đã cố ý gọi hỏi Vũ Hân, anh hoàn toàn không có tiền, công ty mà hai người mới mở đều thiếu mấy trăm tỷ, khoản tiền mà công ty có thể huy động cũng dùng vào công ty mới rồi, thì anh lấy đâu ra 120 tỷ? Lăng Thiên, nếu anh thực sự không làm được thì đừng miễn cưỡng.”
“Tôi tự có cách, tôi nói rồi, cô đừng bận tâm chuyện này nữa, nếu tôi đã tới đây, thì tôi sẽ giúp cô giải quyết ổn thỏa.
Tiền có thể kiếm nhưng người thì không, với tuổi tác của ba cô, nếu thật sự phải ngồi tù mấy năm, thì không ai nói rõ được tình hình, hơn nữa, nếu ba cô không ra ngoài, thì mẹ cô phải làm thế nào? Cả cô nữa? Được rồi, đừng thảo luận chuyện này nữa.
Tôi có năng lực giải quyết tất nhiên sẽ xử lý ổn thỏa, nếu thật sự không được, đến lúc đó hẵng nghĩ cách khác.”
Diệp Lăng Thiên từ tốn nói, anh không muốn nói nhiều với Hứa Hiểu Tinh nữa, nên rời khỏi nhà cô ngay.
Diệp Lăng Thiên ở lại thành phố Y thêm bốn năm ngày, gần như đã bàn bạc với từng nhà đầu tư chuyện trả lại tiền, rồi bay về Đông Hải ngay, còn Hứa Hiểu Tinh thì tiếp tục ở lại chăm sóc mẹ.
Diệp Lăng Thiên ra khỏi sân bay, đi thẳng tới bãi đậu xe trả một khoản phí đỗ xe không hề nhỏ, rồi lái xe tới công ty ngay.
Anh đã ở lại thành phố Y được một tuần, lúc anh đi không ngờ chuyện lại phức tạp đến thế, trên đường về công ty, tâm trạng Diệp Lăng Thiên rất phức tạp, không phải anh không nỡ trả 120 tỷ, nếu anh thật sự không nỡ đã không mở miệng nói chuyện này, mà là vì giờ anh hoàn toàn không thể lấy ra 120 tỷ, nhưng anh phải cứu ba Hứa Hiểu Tinh ra.
Diệp Lăng Thiên đậu xe vào bãi đỗ xe dưới tòa nhà công ty, rồi đi vào, vừa đi vừa gọi cho Lý Vũ Hân, bảo cô tới văn phòng mình.
Diệp Lăng Thiên vừa bước vào văn phòng thì Lý Vũ Hân cũng đã tới.
“Sao anh không nói cho em biết hôm nay anh về?”
Lý Vũ Hân vừa bước vào đã hỏi.
“Anh vừa xử lý xong chuyện cuối cùng bên đó thì quay về ngay, nên không kịp thông báo trước với em, gần đâu công ty có chuyện gì không?”
“Không có.”
“Bên công ty thực phẩm tiến hành đến bước nào rồi?”
“Giờ trợ lý của anh và Vương Lực đang đàm phán với chính phủ, có lẽ khoảng mấy ngày nữa sẽ ký được hợp đồng.”
Lý Vũ Hân từ tốn nói.
“Ừm, giờ cứ làm thế đi, trước mắt vẫn chưa xác định rốt cuộc nên tiến hành phương án thứ nhất hay thứ hai, dù tiến hành phương án nào thì mấy công việc đó đều phải làm.
Mấy tài liệu giới thiệu công ty mà anh bảo em chuẩn bị đã làm xong chưa?”
“Em làm xong hết rồi, anh đừng lo lắng mấy chuyện này, em đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, anh mau nói cho em biết, rốt cuộc tình hình bên đó thế nào? Chẳng phải mấy ngày nay anh đã đi gặp các nhà đầu tư à? Kết quả sao rồi?”
Lý Vũ Hân hơi sốt ruột hỏi.
“Tình hình rất khả quan, bọn họ đều đồng ý, chỉ cần trả tiền cho họ, thì họ sẽ không khởi tố.”
“Nói cách khác là ba Hiểu Tinh sẽ không bị sao nữa đúng không?”