Cô có lợi hại đi chăng nữa thì cũng làm sao mà phản kháng hắn được, ở trước mặt hắn sức lực cô chỉ giống một con kiến, lay động không được hắn mảy may.
Trên áo nam nhân bao phủ một tầng hương thơm nhàn nhạt. Cô giương miệng thơm, lớp son môi đã trôi hết từ sớm lộ ra màu hồng khỏe mạnh, cái miệng nhỏ thở phì phò, như người ta vừa mới bị chết đuối mà tham lam hút không khí rót vào lồng ngực.
Cao trào đã qua nhưng ŧıểυ huyệt vẫn vừa nuốt vừa phun cắn côn th*t, hắn cũng thuận theo mà vừa kéo vừa đẩy, xuyên vào đâm qua hoa huy*t. ŧıểυ huyệt trơn trượt tinh tế, chiều sâu như không có điểm dừng, gắt gao bao vây hút duẫn côn th*t cay nghiệt kia, liền tính hắn cắm sâu thêm nữa thì cũng có thể hoàn toàn chứa đựng.
"Tiêu Hạ... Buông... Ưm... tha cho tôi đi... Tôi chịu không nổi... Tôi từ bỏ... ah..." Kể cả ŧıểυ huyệt cũng khóc nức nở cầu xin hắn, sợi tóc dính mồ hôi bết vào gáy ngọc màu hoa bách hợp, ngực lúc phòng lên lúc lại hạ xuống, huyệt khẩu đang bao côn th*t như muốn nứt ra, mang theo vài tia đau đớn, làm cô thanh tỉnh vài phần.
côn th*t sưng to đã trướng đến phát đau, hắn một lần một lần đỉnh vào ŧıểυ huyệt cô, vào sâu bên trong mà đâm như đóng cọc, lúc nặng lúc sâu, mị thịt từ bốn phương tám hướng kịch liệt co rút lại, làm cái trán hắn xuất ra một tầng mồ hôi mỏng, đành phải dùng sức khai phá vùng bí địa này, giọng nói pha chút kêu rên, trong sung sướиɠ có hỗn loạn một chút thống khổ làm hắn phải trầm thấp phun ra một câu, "Chặt thêm một chút nữa!"