Trong hội trường, đại diện xuất sắc của các ngành nghề đều tới tham gia, vị trí của Trình Ly Nguyệt là hàng ghế thứ ba ở phía trước, cô và Cung Dạ Tiêu ngồi ngang hàng. Trình Ly Nguyệt có phần hồi hộp, hít thở một hơi thật sâu, nghĩ tới việc lát nữa cô sẽ bước lên nhận thưởng trước vô số ánh mắt, cô lại vô cùng căng thẳng.
Cung Dạ Tiêu quay đầu nhìn thấy cô đang lấy tay giữ ngực, rõ ràng là đang thở gấp vì hồi hộp, anh liền giơ tay ra nắm chặt lấy bàn tay đang đặt trên ngực của cô: "Không cần lo lắng, cứ là chính em là được."
Trình Ly Nguyệt quay đầu nhìn anh, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, nỗi lo lắng của cô dường như vơi bớt một chút.
Người đàn ông này dường như đứng trước toàn thế giới cũng không thấy anh lo lắng sợ hãi, lúc nào cũng ung dung tự nhiên, cô nên học tập theo anh.
"Vâng, em sẽ cố!" Trình Ly Nguyệt mỉm cười, khi cô quay đầu lại, bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Hoắc Yên Nhiên.
Trình Ly Nguyệt rút tay ra khỏi tay Cung Dạ Tiêu.
Bên cạnh Hoắc Yên Nhiên có chừng sáu bảy người, lúc này sắc mặt cô vô cùng phức tạp, khó coi. Cô vừa bước vào lối đi phía trước liền nhìn thấy Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt đang ngồi đó, thấy anh nắm lấy tay Trình Ly Nguyệt, hai người nhìn nhau bằng ánh mắt chứa chan tình cảm.
Trái tim cô đau đớn, ghen tị muốn phát điên.
Trình Ly Nguyệt sao lại xuất hiện ở đây? Sao Cung Dạ Tiêu lại xuất hiện ở đây?
Hoắc Yên Nhiên vô cùng phẫn nộ, nhưng trên mặt vẫn nở một nụ cười mừng rỡ, ngạc nhiên: "Anh Dạ Tiêu, sao anh lại tới đây?"
"Tới xem." Cung Dạ Tiêu lạnh nhạt trả lời.
Ánh mắt Hoắc Yên Nhiên nhìn về phía Trình Ly Nguyệt: "Không ngờ Trình ŧıểυ thư cũng có hứng thú với lễ trao giải ngày hôm nay."
"Đương nhiên rồi, tôi cũng là một trong số những người giành được giải thưởng, được mời tới." Trình Ly Nguyệt trả lời rất tự tin.
Hoắc Yên Nhiên hơi ngạc nhiên, Trình Ly Nguyệt cũng là người giành được giải thưởng? Sao cô không để ý tới chứ?
Vị trí của Hoắc Yên Nhiên là ở hàng đầu tiên, cũng may hai người Trình Ly Nguyệt ngồi xa, Trình Ly Nguyệt cũng chả buồn nhìn cô ta, Cung Dạ Tiêu thì trầm ngâm, không ngờ cũng gặp phải Hoắc Yên Nhiên ở đây.
Tuy nhiên, Cung Dạ Tiêu cũng không coi cô ta ra gì, cùng lắm thì ông anh sẽ biết được anh đi cùng Trình Ly Nguyệt, anh đương nhiên sẽ có lí do để giải thích.
Bên cạnh Hoắc Yên nhiên là một chàng trai rất tuấn tú và thời thượng, ánh mặt nhìn về phía Cung Dạ Tiêu lộ vẻ đố kị.
Anh ta chính là thuộc hạ đắc ý của Hoắc Yên Nhiên, cũng là một trong những người sùng bái cô ta, thậm chí muốn phát triển thiết kế đá quý, vì Hoắc Yên Nhiên anh ta chuyển sang thiết kế đá quý, cố gắng giành được thành tựu của ngày hôm nay.
Hoắc Yên Nhiên có phần tức giận nhìn trợ thủ bên cạnh mình: "Giúp tôi kiểm tra danh sách giành giải thưởng lần này, Trình Ly Nguyệt được giải gì?"
Trợ thủ lập tức lấy Ipad ra kiểm tra danh sách giành giải, anh ta nhanh chóng tìm thấy tên Trình Ly Nguyệt, nói: "Cô ta nhận dược giải thưởng thiết kế xuất sắc nhất."
"Cái gì? Cô ta sao?" Trong ngữ khí của Hoắc Yên Nhiên rõ ràng thể hiệu sự giễu cợt, tác phẩm giành giải thưởng của Trình Ly Nguyệt lẽ nào là do Cung Dạ Tiêu giúp cô ta? Mời người thiết kế, sau đó tính là của cô ta?
Nếu không một nhà thiết kế của công ty nhỏ như cô ta sao có thể giành được giải thưởng này?
Càng nghĩ sắc mặt của Hoắc Yên Nhiên càng khó coi.
Quan khách lần lượt tới nơi, bắt đầu thời khắc mở màn cho lễ trao giải đêm nay, sáu người dẫn chương trình nổi tiếng cùng bước lên sân khấu, đọc lời mở màn bằng tiếng Anh, không khí lập tức trở lên trang nghiêm.
Đá quý vẫn luôn là biểu hiện của thân phận và địa vị. Ngày nay ngày càng có nhiều người theo đuổi cái đẹp tối thượng, đây chính là một trong những tôn chỉ chủ yếu của cuộc thi lần này, chính là muốn để ngành nghề đá quý có được thành tựu cao hơn nữa, giành được giá trị lớn hơn nữa.
Trình Ly Nguyệt chăm chú lắng nghe, cũng rất có cảm xúc, cô bước vào nghề này đã được ba năm, rất hiểu linh cảm là của cải bất tận, đồng thời cũng thể hiện giá trị của một nhà thiết kế.
Mỗi một thiết kế đều thể hiện tâm hồn, mỗi một thiết kế đều như thể có sinh mệnh, trở lên quý giá.
Khi Trình Ly Nguyệt xem lịch sự phát triển của đá quý, cô rơm rớm nước mắt, Cung Dạ Tiêu vươn tay khẽ ôm cô.
Hoắc Yên Nhiên thi thoảng lại liếc nhìn về phía này, vị trí của cô ta vừa hay có thể nhìn thấy cử chỉ của Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt. Cô ta thầm nghiến răng, Cung Dạ Tiêu thật sự rất quan tâm chăm sóc cho Trình Ly Nguyệt.
Tiếp theo đó, lễ trao giải bắt đầu, nhận giải lần này gồm có hơn ba mươi người, giải thưởng lớn nhỏ khác nhau, nhưng để có thể đứng trên sân khấu, họ tuyệt đối đều là những người có thực lực.
Trình Ly Nguyệt ở vị trí thứ sáu, khi người đầu tiên lên sân khấu, lòng bàn tay cô bắt đầu toát mồ hôi, vì người dẫn chương trình muốn họ nói đôi ba lời, Trình Ly Nguyệt nắm lấy cánh tay Cung Dạ Tiêu, vội hỏi anh: "Lát nữa em lên thì nên nói gì?"
Cung Dạ Tiêu mỉm cười: "Nói đơn giản là được, đầu tiên em cám ơn ban tổ chức cho em cơ hội được may mắn đứng trên sân khấu nhận vinh dự lần này. Em nhất định sẽ cố gắng hơn nữa để giành được thành tựu tốt hơn báo đáp những người yêu thích đá quý. Cuối cùng nói câu cám ơn, cúi người chào."
Lúc này đầu óc Trình Ly Nguyệt có phần mụ mị, nhưng nghe giọng nói trầm ấm, nam tính của anh, cô lập tức tỉnh táo, Cung Dạ Tiêu liền nắm lấy tay cô: "Tới lượt em rồi."
Quả nhiên, người dẫn chương trình trên sân khấu xúc động nói: "Tiếp theo xin mời người nhận giải thưởng thiết kế xuất sắc nhất lần này, Trình Ly Nguyệt ŧıểυ thư lên nhận thưởng, cô là một mỹ nữ phương đông xinh đẹp."
Khi Trình Ly Nguyệt bước lên sân khấu, ánh mắt Hoắc Yên Nhiên như muốn nhìn xuyên thấu người cô, cô ta thấy Trình Ly Nguyệt nho nhã bước lên, thấy cô mỉm cười quyến rũ nhận thưởng, người dẫn chương trình khẽ ôm cô và giao micro cho cô, sau đó cô dùng tiếng Anh lưu loát trả lời câu hỏi.
Trình Ly Nguyệt nói xong, ánh mắt mỉm cười nhìn xuống vị trí của Cung Dạ Tiêu, còn anh cũng đang mỉm cười nhìn cô với ánh mắt cưng chiều và khen ngợi.
Lúc này, cấp dưới của Hoắc Yên Nhiên là Tony cũng lên sân khấu, anh ta đứng bên cạnh Trình Ly Nguyệt, ánh mắt nhìn sang cô. Đương nhiên là anh ta biết người con gái này có Cung Dạ Tiêu đi cùng, cũng là tình địch của Hoắc Yên Nhiên.
Sau khi trao xong ba mươi giải thưởng, người dẫn chương trình đột nhiên cười nói: "Tôi nay chúng ta có một khâu quan trọng, đó chính là chúng tôi sẽ tiến hành bán đấu giá một số tác phẩm tại đây, tiền có được từ bán đấu giá, trừ đi chi phí, toàn bộ sẽ thuộc về nhà thiết kế, đây cũng là sự khích lệ và phần thưởng thêm dành cho các nhà thiết kế lần này."
Quyết định này vốn được giấu kĩ trước đó, lúc này cả hội trường lập tức xôn xao, tới những nhà thiết kế trên sân khấu cũng vô cùng kinh ngạc. Trình Ly Nguyệt cũng khẽ lấy tay che miệng, không ngờ ban tổ chức lại thiết kế khâu này, thật bất ngờ.