" Nói" Người đàn ông đột nhiên tức giận, ép sát cô, có vẻ vô cùng quan tâm đến đáp án này. Trình Ly Nguyệt trừng mắt nhìn, hơi cảm thấy buồn cười nhưng nếu ép cô lựa chọn, thì có vẻ cô quan tâm đến người đàn ông này hơn.
"Nói mau, nếu không nói thì tôi khiến cho thần tượng của em rời đi ngay lập tức."
" Đừng, tôi nói...." Trình Ly Nguyêt sợ hãi, vội ngăn lại, sau đó cô cắn môi, thỏ thẻ nói: " Anh." Cung Dạ Tiêu nhếch mày: " Nói to một chút, thích ai hơn."
" Anh đó!" Trình Ly Nguyệt vô cùng tức giận, sao người đàn ông này lại thích ép người ta như vậy chứ?
Cung Dạ Tiêu thấy cô thừa nhận,nhưng trong lòng vẫn chưa thấy dễ chịu cho lắm, nếu không lấy thần tượng của cô ra uy hiếp, cô sẽ nói dứt khoát như vậy sao?
" Có cảm thấy ngột ngạt không, có muốn xuống dưới ăn chút gì không?" Cun Dạ Tiêu hỏi cô, dù gì bên dưới cũng có một truyền thức ăn dài, vô cùng phong phú, cũng có điểm tâm mà cô thích ăn nữa.
" Thật sao? Tôi có thể đi ăn hả?" Trình Ly Nguyệt đã thấy những thứ đồ ăn bày đặt phòng kia từ lâu, cô rất muốn ăn.
" Muốn ăn thì tự mình đi đi, tôi không có thời gian đi cùng em". Cung Dạ Tiêu mở miệng nói. Trình Ly Nguyệt nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng: " Anh không có thời gian đi cùng tôi hay không muốn đi cùng tôi."
" Tôi không thể đi cùng em." Cung Dạ Tiêu cắn môi nói.
Trình Ly Nguyệt vừa nghe thấy liền cứng họng, đúng vậy, hắn không thể đi cùng cô, ngày hôm nay, cô gái nào đi cùng hắn,nhất định sẽ bị mọi người để ý, mà cô tuyệt đối không thể trở thành cô gái được mọi người chú ý kia.
" Được rồi! Tôi tự mình lén đi ăn chút đồ." Trình Ly Nguyệt khẽ rủ mi xuống.
Cung Dạ Tiêu thấy bộ dạng đáng thương của cô, có chút buồn cười, đưa tay véo một cái lên mặt: " Hôm nay em chiu thiệt thòi chút, mấy ngày nữa có thời gian tôi sẽ bồi thường cho em sau."
Trình Ly Nguyệt không khỏi trừng mắt nhìn, khẽ cười: " Anh cũng đâu có nợ tôi cái gì đâu, sao phải bồi thường cho tôi chứ."
Cung Dạ Tiêu sửng sốt vài giây, sau đó hắn bá đa͙σ nói: " Ăn xong thì chạy về đây, đừng có chạy loạn, bây giờ ŧıểυ Trạch đang ở cùng Muội Muội, em không cần lo lắng."
"Ừ! Biết rồi." Trình Ly Nguyệt gật đầu như một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Cung Dạ Tiêu xoay người định rời đi, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó, nghiêng đầu nhìn cô: " Lát nữa tôi sẽ mời cô gái khác khiêu vũ, em không có ý kiến chứ?"
Trình Ly Nguyệt đang chờ hắn ra khỏi cửa, cô đang đi theo sau, không ngờ hắn đột nhiên lại thốt ra câu này, cô ngẩng đầu nhìn đôi mắt thâm trầm của hắn, trong lúc hốt hoảng liền trả lời một câu: "Tôi thì có ý kiến gì chứ?"
Cung Dạ Tiêu nhíu mày, hỏi lại: " Em chắc chắn không có ý kiến chứ?"
" Không có! Anh muốn mời ai khiêu vũ?" Trái lại Trình Ly Nguyêth lại tò mò hỏi.
" Một cô gái."
Trình Ly Nguyệt liền nghĩ tới cô gái ngồi cùng hàng với hắn: " Không phải là cô gái xinh đẹp mặc đầm dự tiệc màu xanh ngọc kia chứ!"
" Đúng, chính là cô ấy." Cung Dạ Tiêu không nghĩ tới cô lại chú ý tới Hoắc Yên Nhiên. Trình Ly Nguyệt nhún vai, cười nói: " Không tồi nha! Cô ấy rất đẹp."
Cung Dạ Tiêu dùng ánh mắt thâm thúy nhìn cô như đang muồn xem cách nghĩ thật sự trong lòng cô, nhưng lúc này Trình Ly Nguyệt lại cười rất hồn nhiên, khiến hắn nhìn sao cũng không ra, hắn liền quay đầu rời đi.
Cửa vừa đóng. nụ cười trên mặt Trình Ly Nguyệt liền biến mất, cô khẽ thở dài, nhìn mình lúc này chắc rất ngốc rồi!
Nói xong, cô đẩy cửa đi ra, đi xuống lầu ăn một cách lén lút.
Cung Muội Muội dẫn thằng bé đi tới toilet cô kéo nó nói: " ŧıểυ Trạch, vào nhà vệ sinh nữ tè nhé!"
" Không được, cháu muốn vào nhà vệ sinh nam." ŧıểυ tử kiên trì nói.
" Vậy thì cô không thể vào cùng cháu, nhỡ cháu gặp nguy hiểm thì biết làm sao?" Cung Muội Muội lo lắng nói.
" Cô yên tâm, cháu đi tè xong là ra ngày, sẽ không có chuyện gì đâu."
Nhưng Cung Muội Muội vẫn không yên lòng, dù sao ŧıểυ tử kia nhỏ như vậy, nhỡ ngã một cái trong nhà vệ sinh thì biết làm sao? Cô cúi người xuống, kiên trì dụ dỗ: " ŧıểυ Trạch, đi cùng cô đến nhà vệ sinh nữ đi! Cô hứa sẽ không ai thấy cháu đi tè đâu."
" Không được, cô giáo nói chúng cháu không thể vào nhà vệ sinh nữ." ŧıểυ tử kia vẫn giữ vững quan điểm.
" Nhưng..."
Ngày khi Cung Muội Muội không biết nên làm thế nào, phía sau liền vang lên một giọng nam trầm ấm: " Tôi dẫn nó vào cho."
Cung Muội Muội nghe thấy giọng nói này, liền đứng dậy, quay đầu lại liền thấy Dạ Lương Thành đứng ở phía sau, ŧıểυ tử kia vừa nhìn thấy hắn liền vui mừng, ôm lấy bắp đùi của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên vui vẻ: " Cha nuôi, cha cũng tới ư."
Cung Muội Muội cũng không biết hắn đã từng đứng ở phía sau bao lâu rồi, có khi nào đã nghe thấy hết lời cô lừa tên ŧıểυ tử này lúc nãy. Lúc này khuôn mặt xinh đẹp của cô có chút quẫn. " Vậy làm phiền anh đưa ŧıểυ Trạch vào nhé!" Cung Muội Muội không dám nhìn kỹ ánh mắt hắn.
Dạ Lương Thành dắt tay cậu nhóc đi vào trong, lúc này Cung Muội Muội đứng ở hành lang trước nhà vệ sinh, thở ra một hơi, nghĩ đến Dạ Lương Thành cũng đi giải quyết sao? Nghĩ đến lại thấy nóng mặt.
Không lâu sau, Dạ Lương Thành dắt ŧıểυ tử kia đi ra, một lớn một nhỏ, tạo thành sự đối lập rõ ràng.
" Cha nuôi, con có thể đi chơi cùng cha không?" Thằng bé kia vô cùng sùng bái Dạ Lương Thành, bởi vì lần trước đến nhà hắn, nó bị huy chương và đống mô hình bá đa͙σ của hắn thu phục, cho nên nó phải ôm chặt lấy chân cha nuôi, sau đó sẽ đòi đống mô hình máy bay to to lớn của hắn.
" Được chứ, cha nuôi dẫn con đi quanh đây nhé." Nhưng Dạ Lương Thành lại rất thích tên ŧıểυ tử này, mà bây giờ Cung Muội Muội đang phụ trách trông coi nó, ŧıểυ tử kia theo hắn, đương nhiên cô cũng phải theo hắn.
Dạ Lương Thành đá mày nhìn cô hỏi:" Cô muốn đi cùng không?"
" Có chứ!"
" Không phải đi cùng bạn trai sao?"
" Cậu ấy không phải là bạn trai của tôi, cậu ấy là bạn học của tôi." Cung Muội Muội lại giải thích một lần nữa, cứ như nhất định muốn hắn biết điều này không bằng.
Khóe miệng Dạ Lương Thành khẽ nhếch lên, tạo thành một nụ cười mê người, hắn dắt ŧıểυ từ kia đi ở phía trước, Cung Muội Muội đi theo phía sau.
Chỗ bàn ăn.
Trình Ly Nguyệt bưng đĩa, gắp đồ ăn cô yêu thích trong các loại mỹ thực, cô cũng không lãng phí, ăn được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Nhưng đúng lúc này, cô thấy khách đang ăn trong phòng ăn đều đi về hướng đại sảnh. Lúc đang kinh ngạc, cô liền thấy hai ŧıểυ thư bên cạnh đứng lên nói: " Vũ hội bắt đầu."
" Háo hức quá! Không biết Cung Dạ Tiêu sẽ khiêu vũ cùng ai đầu tiên."
" CÒn có thể là ai nữa, nhất định là ŧıểυ thư nhà họ Hoắc kia rồi! Chẳng phải cô ta đến vì anh ấy sao."
" Nhìn là biết rồi, trang điểm thành như vậy, ỷ vào gia thế tốt, chắc chắn có chuẩn bị mà đến rồi."
Lúc này Trình Ly Nguyệt đang ăn, đồ ngọt vừa tan trong miệng khiến cô mừng rỡ không thôi, nhưng lúc này cô lại cảm thấy vị ngọt không hề ngọt như cô nghĩ, cô nuổt xuống, nghe thấy giọng của người dẫn chương trình vang lên: " Tiếp theo là thời gian của vũ hội, chúng tôi long trọng kính mời tổng tài của tập đoàn Cung thị, Cung Dạ Tiêu tiên sinh và Hoắc Yên Nhiên ŧıểυ thư đem đến điệu nhảy mở màn, xin mời."