*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9 giờ tối, sau khi ăn xong bữa tối, Hạ Lăng Sơ đưa Cung Vũ Ninh về khách sạn, đến trước cửa khách sạn, Cung Vũ Ninh đẩy cửa xuống xe, mỉm cười với người đàn ông trong xe: "Tối nay rất vui."
"Ngủ sớm một chút, ngủ ngon nhé." Hạ Lăng Sơ nhìn cô thật chăm chú.
Cung Vũ Ninh gật đầu: "Vâng, lái xe cẩn thận nhé."
Hạ Lăng Sơ đưa mắt nhìn theo Cung Vũ Ninh vào khách sạn, cô về phòng, Cổ Duyệt đang đợi cô.
"Hẹn hò thế nào rồi?" Cổ Duyệt ngồi trên sofa, cười hỏi.
"Rất vui, anh ấy nấu ăn cũng rất ngon." Cung Vũ Ninh khen ngợi.
Cổ Duyệt vui thay cho cô ấy, xem ra cô ấy thật sự đã găp được đúng người rồi.
Hạ Lăng Sơ chạy về biệt thự, khi chạy đến giao lộ đụng người lần trước, anh chú ý giảm tôc độ, về mặt bồi thường và sửa xe, tất cả đều do trợ lý ŧıểυ Tô của anh đi lo liệu.
Sáng sớm.
Một chiếc xe thân dài màu trắng dừng trong bãi đậu xe trước cửa tập đoàn Hạ Thị, Tống Dung Dung đẩy cửa bước xuống xe, hôm nay cô ta mặc một bộ đồ công sở, cô ta ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao ngất trước mắt, trong lòng cô ta dâng lên nỗi ước ao và khát khao mãnh liệt.
Cô ta khom người, soi mình qua kính xe, cô ta kiểm tra lớp trang điểm của mình, hơi thở phong trần trên người bị cô ta được che lắp bởi một lớp trang điểm tươi trẻ, bây giờ thân phận của cô ta chỉ là một người đi ứng tuyển.
Cô ta cất những bước đi dịu dàng về phía sảnh lớn, một nhóm những nhân viên nam đi ở đối diện với cô ta, ai nấy cũng đều nhìn cô ta đầy ngơ ngác, ánh mắt lóe lên du͙© vọиɠ nguyên thủy của đàn ông.
Tống Dung Dung nhìn sức quyến rũ của bản thân, cô ta nhếch khóe môi đỏ, cho dù những người đàn ông này nhìn cô ta bao lâu, cô ta đều không hề rung động, bởi vì những người đàn ông tầm thường này sao có thể so sánh được với Hạ Lăng Sơ chứ?
Tống Dung Dung đi vào phòng nhân sự, bởi vì Hạ Hải Dật đã đánh tiếng trước, nên cô ta vượt qua vòng loại, vòng hai rất thuận lợi, thế nhưng, do cô ta ứng tuyển vào vị trí trợ lý hành chính của tổng tài, cũng tức là trợ lý chăm sóc sinh hoạt tư nhân của tổng tài.
Vào ba ngày trước, một thư ký của Hạ Lăng Sơ đã trình lên một bản báo cáo sức khỏe, xét thấy thuộc về phạm vi bệnh nặng, nên công ty lập tức làm thủ tục giữ chứng vụ dừng phát lương cho cô ấy, đồng thời, phía phòng nhân sự cũng khẩn trương tiến hành tuyển dụng người mới vào thế chỗ.
Tất cả những quy trình này đều đã xong xuôi, và người đến phỏng vấn chỉ có mỗi Tống Dung Dung, bởi vì liên quan đến Hạ Hải Dật nên Tống Dung Dung trở thành người duy nhất thông qua phỏng vấn.
"Cô Tống, tiếp theo cô vẫn còn một vòng phỏng vấn cuối cùng, hy vọng cô đã chuẩn bị xong tâm lý, đích thân tổng tài chúng tôi sẽ phỏng vấn cô.
"Tôi đã chuẩn bị xong rồi." Trên mặt Tống Dung Dung để lộ ra biểu cảm rất tự tin. Tuy cô ta không có chuyên môn về mặt này, nhưng nhờ có sự chỉ dạy của Hạ Hải Dật, giúp cô ta hiểu được những chỗ cần chú ý khi phỏng vấn, có cái gì không hiểu chỉ cần gọi điện thoại thỉnh giáo trợ lý của Hạ Hải Dật là có thể giải quyết được。
"Được rồi, vào lúc 10
0 phút tổng tài chúng tôi sẽ giành ra 10 phút đồng hồ phỏng vấn cô, cô ở đây nghỉ ngơi trước nhé."
Tống Dung Dung gật đầu, không hề thấy áp lực gì, bởi vì vụ tai nạn xe lần trước cô ta đã để lại một ấn tượng khá tốt cho Hạ Lăng Sơ, chắc Hạ Lăng Sơ sẽ không từ chối cô ta một cách tàn nhẫn đâu nhỉ!
Khoảng 10
0 phút, ŧıểυ Tô trợ lý của Hạ Lăng Sơ đưa một phần tài liệu đến: "Sếp, anh vẫn còn một buổi phỏng vấn, có cần mời cô ất lên bây giờ không?"
"Mời lên đây đi!" Hạ Lăng Sơ gật đầu.
ŧıểυ Tô đặt bản sơ yếu lí lịch mà phòng nhân sự vừa đưa lên lúc nãy xuống trước mặt anh, lúc nãy anh cứ bận suốt, cũng không có thời gian xem.
Hạ Lăng Sơ lật ra, khi anh nhìn thấy tấm hình thẻ kia, anh khẽ cau mày, cô gái này lại là người anh đụng phải lần trước, chẳng lẽ có chuyện trùng hợp như thế sao?
ŧıểυ Tô thông báo cho bên nhân sự, kêu người ứng tuyển lên đây.
ŧıểυ Tô đứng ở chỗ cửa ra vào đón người. Ting! Thang máy mở cửa, một cô gái mặc đồ công sở bước ra.
ŧıểυ Tô chấn kinh: "Cô Tống, sao lại là cô?"
"Trợ lý Tô, sao lại là cô! Cô cũng làm việc ở đây à?" Tống Dung Dung cũng giả vờ kinh ngạc.
ŧıểυ Tô mỉm cười: "Đúng vậy, tôi làm việc ở đây."
"Tôi đến đây phỏng vấn, xin hỏi bây giờ tôi nên đi đâu?"
"Xin hãy đi theo tôi." ŧıểυ Tô làm một động tác mời, dẫn Tống Dung Dung đi về phía văn phòng của Hạ Lăng Sơ.
Tống Dung Dung đi phía sau, ánh mắt vừa căng thẳng kích động, vừa kiên định.
ŧıểυ Tô gõ cửa văn phòng Hạ Lăng Sơ, sau đó dẫn Tống Dung Dung bước vào.
Hạ Lăng Sơ nhìn thấy cô ta bước vào, anh đã không còn thấy bất ngờ nữa.
Nhưng Tống Dung Dung phải giả vờ như rất kinh ngạc, cô ta nhìn thấy Hạ Lăng Sơ, liền trừng to hai mắt, nhìn người đàn ông tao nhã tôn quý đang ngồi sau bàn làm việc kia với một ánh mắt không thể tin được, thể hiện ra cảm giác căng thẳng và vui mừng: "Chào Hạ Tổng, tôi đến đây để phỏng vấn."
"Cô Tống, mời ngồi." Hạ Lăng Sơ giơ tay lên, biểu cảm bình tĩnh.
Tống Dung Dung sửng sốt, thật không ngờ trong cách nói chuyện của Hạ Lăng Sơ, vẫn toát ra hơi thể uy nghiêm của một người chủ, cô ta cũng lập tức gom lại những suy nghĩ xa vời và ngồi xuống vị trí trước mặt anh.
Sau khi ŧıểυ Tô ra ngoài, Hạ Lăng Sơ nhìn Tống Dung Dung: "Trước đây cô từng làm trợ lý của một công ty nào đó rồi phải không?"
"Vâng! Trước đây tôi từng làm trợ lý tổng tài hai năm tại tập đoàn Đông Huy, bởi vì trong nhà xảy ra chút việc nên tôi mới không thể không từ chức." Trong ánh mắt của Tống Dung Dung, lóe lên tia sáng bất lực.
Hạ Lăng Sơ dò xét cô ta một lúc, ŧıểυ Tô nói với anh, về khoảng tiền bồi thường kia, trước mắt cô gái này chỉ yêu cầu tiền thuốc men viện phí, còn những khoản khác cô ta không nhận.
"Cô rất cần công việc này?" Hạ Lăng Sơ híp mắt, anh hỏi.
"Đúng vậy, tôi rất cần, cha tôi vẫn đang cần một số tiền phẫu thuật lớn, tôi cực kỳ cần công việc này." Trong giọng điệu của Tống Dung Dung, toát lên vẻ nôn nóng.
Hạ Lăng Sơ chần chừ vài giây, rồi đưa lí lịch lại cho cô ta: "Cô cầm nó đi gặp bộ phận nhân sự báo cáo đi!"
"Anh đồng ý nhận tôi rồi phải không?" Tống Dung Dung hỏi xác nhận.
Hạ Lăng Sơ gật đầu: "Cô được nhận rồi, sau này hy vọng cô có thể làm tốt công việc này."
"Vâng, tôi nhất định sẽ cố gắng làm tốt công việc này." Tống Dung Dung cầm lí lịch, đảm bảo với tâm trạng cảm kích.
Cô ta cầm lý lịch ra khỏi văn phòng, sự cảm kích trong mắt cô ta lập tức biến thành sự vui sướиɠ điên cuồng, sau này cô ta có thể tiếp cận anh, cùng làm việc chung với anh rồi phải không?
Tống Dung Dung cắn môi, cô ta nhất định phải nắm bắt tốt cơ hội này, cô ta phải giành được thiện cảm từ Hạ Lăng Sơ, giành lấy một tương lai vinh hoa phú quý.
ŧıểυ Tô gõ cửa, đẩy cửa vào: "Hạ Tổng, anh đã nhận Tống Dung Dung?"
Hạ Lăng Sơ gật đầu, cũng không nói gì nhiều, lý do anh nhận Tống Dung Dung là vì, ngoài vụ tai nạn xe lần trước, thì còn vì tấm lòng hiểu thảo của cô ta, chỉ có thế mà thôi.
Lúc này, điện thoại của Hạ Lăng Sơ vang lên, anh bắt máy: "Alo, xin chào."
"Hạ Tổng, tôi là Lục Lương, có một việc tôi muốn nhờ anh giúp đỡ." [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]
"Lục tổng giám cứ nói." Thái độ của Hạ Lăng Sơ cũng hiền hòa đi một ít.