Tiểu Trạch rời khỏi, Hách Liên Tuyệt trở lại, mới vào cửa liền thấy cô ngồi trên giường cầm chiếc đũa ăn cơm bento tình yêu của Tiểu Trạch làm cho cô, vừa ăn vừa cười hớn hở.
"Anh không phải đi mua đồ ăn sao?Chạy đi đâu vậy?" - Trình Mộ Thanh hỏi.
Hách Liên Tuyệt sửng sốt, anh đã quên mất chuyện này.
"Chậc, biết là anh sẽ quên....." - Trình Mộ Thanh than thở một câu, may mắn là Tiểu Trạch đem bento tình yêu đến cho cô nếu không đã bị đói rồi.
Nhìn đến bộ dáng vui vẻ khi cô ăn bento, Hách Liên Tuyệt nhíu mày - " Em đang ăn cái gì?"
"Bento tình yêu" -Trình Mộ Thanh nói từng chữ sau đó tiếp lấy cái nĩa ghim vào một quả mâm xôi bỏ vào miệng, vẻ mặt rất hạnh phúc.
Bento tình yêu? Nghe đến bốn chữ này, Hách Liên Tuyệt ngoài ý muốn nghĩ đến chú nhóc kia, nhớ đến khi thằng bé nói Bento tình yêu.
"Là ai làm cho em?" - Hách Liên Tuyệt nhìn nhìn hộp bento.
"Không nói cho anh biết.." - Trình Mộ Thanh bĩu môi, lắc lắc đầu
Hách Liên Tuyệt nhìn cô, tuy rằng cô nói chuyện có chút khiếm nhã nhưng giờ phút này cảm thấy biểu tình của cô thật đáng yêu, ngồi xuống nhìm chằm chằm hộp bento - " Tôi cũng chưa ăn gì" .Nói xong cầm nĩa lấy một miếng, chậm rãi nhấm nháp, tao nhã gật gật đầu - " Ừ, hương vị cũng không tệ lắm".
Trình Mộ Thanh ngây người, anh đường đường là Tổng Tài lại có thể cùng cô ăn cái này sao? Không thể được, đây là do Tiểu Trạch của cô làm, Trình Mộ Thanh trong lòng có chút tiểu nữ nhân nghĩ đến chính mình bị người khác dò xét.
"Này, đủ rồi nha, đây là của tôi a..."
"Cùng nhau ăn thôi, hương vị không tệ, ăn cũng ngon lắm"
Trình Mộ Thanh nhìn Hách Liên Tuyệt, chính là anh nói Tiểu Trạch làm bento ngon, nếu Tiểu Trạch biết nhất định thằng bé rất cao hứng .. Nhưng nếu như anh biết sự tồn tại của Tiểu Trạch thì sao? Có nhận thằng bé không?
Trong giây lát, Trình Mộ Thanh lắc lắc đầu, lập tức đánh gảy ý nghĩ trong đầu, nhất định không thể cho anh biết sự tồn tại của Tiểu Trạch, Tiểu Trạch là của cô ! Nghĩ đến đây, Trình Mộ Thanh cúi đầu, ánh mắt trống rỗng mở to nhìn vào hộp bento..