Mạnh Hùng giận dữ nói từng chữ một, một cau nói của Kiều Nhi đã chạm vào lòng tự ái của Mạnh Hùng.
Anh yêu cô như vậy mà cô lại nói anh không có tư cách.
Mạnh Hùng không biết trong lòng của Kiều Nhi anh xếp ở vị trí nào.
Kiều Nhi cố tình tỏa ra bình tĩnh cô nhìn vào nét mặt bừng bừng giận dữ của Mạnh Hùng, lúc này vì giận quá nên đỏ cả mặt.
“Đúng vậy, anh và em không có quan hệ gì, nên chuyện của em không đến phiên anh quyết định.”
Mạnh Hùng buông tay của Kiều Nhi ra, anh lui về phía sau một bước.
Từng câu từng chữ của Kiều Nhi làm tổn thương đến trái tim lạnh lẽo của anh.
Mạnh Hùng biết Kiều Nhi cố tình nói những lời tuyệt tình này, nhưng không biết vì sao khi anh nghe được những lời này từ miệng của cô.
Nó cũng làm trái tim anh vô cùng khó chịu.
Anh buồn bã lước qua người của Kiều Nhi để đi ra cửa.
Kiều Nhi nhìn thấy nét mặt đau lòng cùng với thất vọng của Mạnh Hùng, trái tim cô chợt cảm thấy khó chịu, hô hấp của cô trở nên nặng nề.
Kiều Nhi dùng hết sức vươn tay lên nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Mạnh Hùng.
Mạnh Hùng cảm giác được bàn tay mềm mại của Kiều Nhi, đang ướt đẫm bởi mồ hôi lạnh.
Anh quay lại nhìn cô, lúc này sắc mặt của Kiều Nhi tái mét, thân thể của cô không còn sức lực.
Mạnh Hùng bước nhanh tới bế Kiều Nhi lên, đi thẳng về phòng bệnh.
Kiều Nhi mệt mỏi dựa đầu mình vào lòng ngực ấm áp của Mạnh Hùng.“Mạnh Hùng, anh hứa với em.
Hãy giữ lại con của chúng ta có được không anh?”
Kiều Nhi nói với giọng yếu ớt, cô sợ nếu cô ngất đi Mạnh Hùng sẽ tự ra quyết định bỏ em bé.
Mạnh Hùng đang bước đi nhẹ nhàng, anh không nói gì trong lòng anh đang hoang mang, anh không muốn hứa mà không giữ được.
Kiều Nhi nhìn thấy sự do dự trong ánh mắt của anh.
Mạnh Hùng là một người luôn giữ chữ tín.
Một khi anh đã hứa thì dù chết anh cũng sẽ tuân theo.
Cô nhất định phải nhận được lời hứa từ miệng của anh.
“Mạnh Hùng, nếu không có em bé thì thà em chết còn tốt hơn.”
Đôi chân đang bước đi điều điều của Mạnh Hùng chợt khựng lại, anh không ngờ đứa bé lại quan trọng như vậy đối với Kiều Nhi.
“Sinh em bé là điều duy nhất mà em có thể vì Mạnh gia cũng vì anh mà làm.”
Bảo bối là niềm hạnh phúc của cô và Mạnh Hùng, cô nhất định phải bảo vệ con cho bằng được.
Lúc này Mạnh Hùng mới biết Kiều Nhi yêu anh đến cỡ nào.
Tình yêu Kiều Nhi dành cho anh, còn sâu sắc hơn là tình yêu anh dành cho cô.
Mạnh Hùng nhìn vào khuôn mặt người phụ nữ vì mình mà không tiếc cả tính mạng.
Trong ánh mắt của anh chứa đựng sự dịu dàng yêu thương trân trọng và nâng niu, anh nhìn Kiều Nhi gật đầu nói.
“Được. Anh sẽ tìm bác sĩ giỏi nhất để giúp Du Tấn một tay chửa bệnh cho em, và bảo đảm hai mẹ con em bình an vô sự.”
Kiều Nhi nghe xong lời hứa quả quyết của Mạnh Hùng, trong lòng cô mới buông xuống được gánh nặng.
Kiều Nhi không còn sức lực để chống chọi nữa.
Cô ngất đi trong lòng của Mạnh Hùng.
Thời gian thấm thoát trôi qua Kiều Nhi đã mang thai đuợc 5 tháng mấy.
Ba tháng đầu Kiều Nhi phải chịu không ít đau khổ, nhưng vì có sự ủng hộ của Mạnh Hùng, ông bà Kiều Nhất Phàm và các người bạn luôn quan tâm và chăm sóc cho cô, nên Kiều Nhi mới có thể vượt qua khỏi mấy tháng tối tâm nhất trong cuộc đời cô.
Nhờ vào bác sĩ Paul William mà Tràn Hạo giới thiệu, ông là bác sĩ chuyên khoa về bệnh tim mạch giỏi nhất thế giới cùng hợp tác với Du Tấn chữa bệnh cho Kiều Nhi.
Bây giờ sức khoẻ của cô đã khôi phục được 80%.
Nhưng trước khi cho Kiều Nhi xuất viện, bác sĩ Paul William dặn đi dặn lại Mạnh Hùng nhiều lần, phải chăm sóc cho Kiều Nhi thật cẩn thận.
Không nên để Kiều Nhi phải căng thẳng hay lo lắng.
Kiều Nhi biết sức khỏe của mình, cô có thể cảm giác được căn bệnh của cô đã gần như hết.
Chắc có lẽ vì sức mạnh của bảo bối nên đã cho cô dũng khí để chống chội lại căn bệnh này.
Mặc kệ Kiều Nhi nói như thế nào Mạnh Hùng vẫn rất khẩn trương.