Tổng Tài Bá Đạo Chiếm Thế Thượng Phong

Chương 43: Nếu Anh Không Thể Nhớ Ra Em?

Trước Sau

break


Kể từ khi hoàn thành phẫu thuật sáu năm trước và quyết định quan hệ qua lại, Mạc Thủy Linhliền không ngừng quấy rầy hắn, luôn ép buộc hắn nhớ lại quá khứ, không phân biệt bất kỳ nơi nào, trường hợp nào. Cho dù cô không ở đây cũng sẽ gọi điện, thậm chí là còn dùng cả phương thức viết thư...   Một người phụ nữ như vậy làm sao không cho người ta sinh ra cảm giác chán ghét?

Nếu như không phải Tuệ Minhđã dặn dò, hắn đã sớm sai người đi giải quyết cô rồi.

Mạc Thủy Linhkhông dám nhìn vào đôi mắt tràn đầy hận ý kia, điều đó đã khiến cho cô nghĩ,  cho dù đôi mắt này đã từng nhìn không thấy, nhưng đối với cô trước kia chỉ có toàn là ôn nhu, là toàn tâm toàn ý ỷ lại a.

"Ngươi yên tâm, sau này sẽ không vậy nữa."

Cô hơi cúi đầu xuống, thanh âm rất nhẹ nhưng ngữ khí lại vô cùng kiên định.

"Cô cho rằng tôi sẽ tin cô??". Cô đã dây dưa với hắn mấy năm rồi...

"Trước kia, tôi vì chuẩn bị chờ cậu với tiểu Minh kết hôn nên mới buông tay." Mạc Thủy Linhnhỏ nhẹ nói tiếp:" Hiện tại tôi đã sớm buông tay."

Kỳ thật những năm này, cô đã bị Triệu Tuấn Phong năm lần bảy lượt bị làm cho nhục nhã, mỗi lần đều tự nói với mình buông tha, thậm chí khi cô ở bên Trạch Dương vẫn lắng nghe tin tức, chứng kiến Triệu Tuấn Phong đánh nhau tại cửa quán rượu, cô chạy tới bên cạnh hắn.

Cô tự nói với lòng mình là vì sợ cô đơn lạnh lẽo nên mới thân thiết, nhưng thực ra, cô chỉ là quá ghen ghét, ghen ghét đến phát điên...

Ghen ghét không có điểm dừng.

Cô biết rõ rằng căn bản cô không có biện pháp ép mình buông tay, nhưng lần này, cô thực sự buông xuống.

Có lẽ cô nên cảm kích Trạch Dương, là hắn giúp cho cô hiểu rõ.

Tại Cao gia, Triệu Tuấn Phong nói trong điện thoại thay cô thu dọn người chết, cô cuối cùng cũng được minh oan, Triệu Tuấn Phong không có khả năng trở về nữa rồi.

Bây giờ Triệu Tuấn Phong đối với cô mà nói... Chỉ là em rể mà thôi.

Cô đối với hắn bây giờ đã không còn hy vọng gì nữa rồi.

Nghe vậy, Triệu Tuấn Phong nói:" Cái kia ta có phải hay không nên cảm ơn chị vợ??"

Giọng nói của hắn lạnh tới mức khiến cho cô không bao giờ quên.

Nhất định phải làm tổn thương cô như vậy sao??"

Ánh mắt Mạc Thủy Linhngày càng chua xót, rất lâu, cô chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về người đàn ông đang ngồi trong xe, từng chữ từng chữ dùng hết khí lực nói ra:" Triệu Tuấn Phong, mấy năm nay em thực sự đã rất cố gắng, nếu có một ngày... Anh nhớ ra rồi thì xin đừng trách em không tuân thủ giao ước của chúng ta."

Lúc này, nàng thực sự đã buông tay.

"Coi như là ta nhớ lại. người ta yêu vẫn là tiểu Minh."

Triệu Tuấn Phong ngay lập tức nói ra.

"Phải vậy không?"

Thật đúng là quá tuyệt tình.

Mạc Thủy Linhcười khổ một tiếng:" Ta biết rồi, vậy ta đi trước."

Cô không muốn ở lại đây thêm bất cứ một giây phút nào nữa, cô không chút do dự, xoay người, đi lên phía trước từng bước từng bước, một trận gió mạnh thổi xuyên qua các cảnh tượng náo nhiệt trên phố, làn váy cô bị thổi bay lên, làn tóc dài bị thổi làm cho rối tung khiến cô có thêm vài tia chật vật.   "..."

Triệu Tuấn Phong ngồi trong xe, từ đằng sau nhìn theo bóng lưng Mạc Thủy Linh.

Đây là lần đầu tiên cô ở trước mặt hắn dứt khoát mà dời đi, ngày trước mỗi lần, không llàm phiền đến hắn thì hắn sẽ không đuổi đi.

Thực tốt lần này là thực sự.

Triệu Tuấn Phong thu hồi ánh mắt, ngồi nghiêm chỉnh, bỗng nhiên, hắn đưa tay giật phăng cà - vạt xuống, trong lòng có chút phiền muộn, trước mắt hiện ra bộ dáng vừa rồi của cô.

" Triệu Tuấn Phong, mấy năm nay em thực sự đã rất cố gắng, nếu có một ngày... Anh nhớ ra rồi thì xin đừng trách em không tuân thủ giao ước của chúng ta."

Lời nói của cô lúc nãy rõ ràng cho thấy cô thông qua hắn nhớ đến một người đàn ông khác.

Nhìn lại hắn trước kia, tại sao lại khác xa giống như...
 

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại

Báo lỗi chương