Tổng Tài Bá Đạo Chiếm Thế Thượng Phong

Chương 4: Đến Tận Phòng Tắm Nói Phải Trái Với Em

Trước Sau

break

Mạc Thủy Linh vuốt vuốt tóc đi vào.

Chỉ thấy mấy vị khách nữ ngồi tại đây chăm chăm trước màn hình máy tính đắm đuối nhìn, vừa nhìn vừa không ngớt ca ngợi Cao Trạch Dương.
Cô đứng phía sau mọi người, nhìn lướt qua màn hình, đang phát tin tức.
Trong bản tin, Cao Trạch Dương đang từ trong tòa cao ốc đi ra, khí thế ngất trời, vệ sĩ đông đảo vây quanh không dời nửa bước, ngăn cản tất cả phóng viên muốn đến gần, Cao Trạch Dương mặt không biểu cảm, lạnh lùng bước vào siêu xe số lượng có hạn.

Trước khi ngồi vào trong xe, Cao Trạch Dương bỗng ném nhanh ánh nhìn trực diện vào máy ảnh, đáy mắt đen láy, âm u sâu thẳm, không rõ ánh nhìn, lộ ra khí chất cao cao tại thượng, không ai sánh nổi, không có cách nào che dấu, giống như muốn nuốt chửng một cái gì đó...

Ánh mắt này, giống như ánh mắt hắn đẩy ngã cô trong giấc mơ.
Hung dữ tham lam như muốn ăn tươi nuốt sống cô tại chỗ.


Hắn đè chặt thân thể nóng bỏng lên cô, gương mặt anh tuấn khêu gợi thoáng qua trước mắt cô, mang theo lửa nóng hôn từng chỗ trên mặt cô rồi xuống cổ và ngực cô bỗng đột ngột dừng lại, vươn đến bên cô phả hơi nóng bỏng bên tai cô nói: “Đây là sự hòa quện mà nam nhân và nữ nhân hay làm khiến cô thăng hoa, cô gái, cô đã hiểu chưa?” 

Lúc hắn nói lời này, không khí trong phòng bỗng trở nên nóng bỏng, hắn đè lồng ngực rắn chắc lên người cô, cô hoàn toàn bị vây chặt trong cơ thể tráng kiện kia.
Nghĩ tới từng chi tiết ướt át xảy ra trong giấc mơ, mặt Mạc Thủy Linh lập tức đỏ bừng, tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Không dám liếc mắt nhìn, Mạc Thủy Linh vội vàng trở lại chỗ ngồi của mình, trên mặt vẫn còn đỏ ửng,  bắt đầu gõ bàn phím viết tiếp tiểu thuyết còn đang dang dở nhưng đầu óc cô hoàn toàn rối loạn, tim đập không theo nhịp nữa, căn bản không biết rốt cuộc là mình đang viết cái gì nữa.

Không được.

 

Cô không thể tiếp tục như vậy được.

Phải chăng vì cô đơn quá lâu mà lại có thể làm việc kia cùng với một người con trai lạ ở trong giấc mơ... Đây cũng không phải chuyện gì tốt.

Cô phải có được tình yêu.

Nhưng với tình hình của cô, trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, tìm đâu ra một người con trai để yêu thương?

Đúng rồi, thân thiện!

Cô phải thân thiện hơn, như vậy có thể thoát khỏi sự cô đơn mang đến những thứ vớ vẩn trong mơ.

Để thoát khỏi cơn ác mộng đầy dục vọng, Mạc Thủy Linh đi coi mắt suốt một tuần lễ, mỗi ngày đều đưa ra chỉ tiêu là gặp hai người tốt nhất nhưng lại bị người ta chạy không thèm quay đầu nhìn lại.

Bộ dáng cô như muốn ói ra tại chỗ.

Hôm nay, cô đã tham gia trò chơi tám phút yêu đương, Mạc Thủy Linh thật sự vô cùng mệt mỏi, liền chạy tới một nhà tắm hơi, chuẩn bị thư giãn một tí.

Trong phòng tắm của nhà tắm hơi, Mạc Thủy Linh bước vào tắm, vừa thay quần áo thường thành đồ tắm hơi xong, chợt nghe thấy tiếng thất thanh truyền đến --

“Này, đồ biến thái? Đây là phòng tắm nữ!” 

Mạc Thủy Linh kinh ngạc ló mặt ra, cái này không sợ hãi không được.

Chỉ thấy trước cửa phòng tắm nữ có một dàn cận vệ hơn mười người đeo kính râm, mặc âu phục chỉnh tề, tay khoanh trước ngực đứng hiên ngang lừng lững như mấy bức tượng đá chắc chắn không thể xê dịch. Mấy vị khách nữ kia sợ tới mức đang đứng ở đại sảnh phòng tắm liên tiếp thét chói tai, nhao nhao chạy đi tìm quần áo che thân mình.

Mạc Thủy Linh ăn mặc không quá hở, lấy hết sức can đảm đi ra ngoài, nhăn mày, nhìn đám người kia chán ghét nói: “Các người là ai vậy? Mời các người đi ra ngoài!”

Nhân viên ở phòng tắm hơi này đang làm cái gì vậy, sao lại để bọn họ ngang nhiên bước vào phòng tắm nữ như vậy.

Nghe vậy, đám cận vệ  lập tức đồng loạt đưa ánh mắt chuyển qua người cô, lần lượt hạ kính râm làm lộ ra bộ mặt hung thần.

“Mạc tiểu thư, Cao tổng muốn gặp cô.” 

Không ngờ, mấy người trông có vẻ hung dữ đó cũng không nói gì ác ý, mà là cung kính hướng cô cúi đầu 90 độ chào.

“Cái gì vậy?” 

Mạc Thủy Linh giật mình.

Có ý gì đây? Những người này đến tìm cô sao?

Một giây sau, mấy vị khách nữ sợ hãi, kích động thét chói tai, đám cận vệ  mặc đồ vét đen nhanh chóng dàn đứng thành hai hàng, chừa ra một con đường ở giữa, cửa phòng tắm bị đẩy ra, một người con trai cao lớn từ bên ngoài bước vào.

Cao gần một mét chín, đôi chân dài thẳng tắp, mặc dù đang mặc áo khoác măng tô dài màu nâu xám nhưng vẫn để lộ ra thân hình xuất sắc mê hoặc lòng người của hắn, bước chân bắt đầu nặng nề hơn, phong thái ung dung kiêu ngạo.

Mái tóc ngắn của hắn để lộ ra khuôn mặt đẹp đến hoàn mỹ, không có một tì vết nào, ánh mắt sắc bén, khinh miệt nhìn về phía Mạc Thủy Linh, mang theo chút ý xem thường, cử chỉ tràn đầy kiêu ngạo.

 

break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc