Tổng Tài Anh Thật Lớn

Chương 4: Tổng Tài Anh Thật Lớn

Trước Sau

break

– Vẫn suất ăn kiêng hôm qua, thêm mấy con tôm luộc – giọng Cố Thừa Châu lạnh lùng.

Tính anh vốn vậy.

Quan Tuệ Nguyệt không bất ngờ nhưng thấy anh gọi thêm một hộp rau củ thì lo lắng:

– Thưa tổng tài, ngày nào ngài cũng ăn đồ kiêng, không chán sao? Thử món khác đi được không?

– Quan Tuệ Nguyệt, cô có chăm lo quá không? – Anh nặng mặt, giọng lạnh lùng.

Cô vội câm miệng, co rúm người: – Dạ, vậy... em đi đặt đồ cho tổng tài.

Rồi cô quay người đóng cửa, động tác nhanh nhẹn, rất trơn tru.

Đến 12 giờ 10 phút, đồ ăn đúng giờ được giao đến, cô còn đặt thêm hai phần canh thuốc bổ.

Công ty có một phòng trà chuyên dùng để ăn uống. Vừa qua mười hai giờ, mọi người đã tụ tập đông đủ trong phòng trà, chuẩn bị ăn bữa trưa.

Quan Tuệ Nguyệt bưng hai bát canh bổ cùng phần ăn trưa, thong thả tiến tới. Ánh mắt mọi người đều dõi theo cô, ai nấy đều có suy nghĩ riêng và thì thầm bàn tán, tỏ ra thương hại.

Quyên Tả còn vẫy tay gọi: "Tuệ Nguyệt, lại đây với chị."

Quan Tuệ Nguyệt lắc đầu: "Không được ạ, hôm nay em phải ăn cùng tổng tài."

Mọi người tỏ vẻ không hiểu. Ai cũng biết tổng tài nhà họ rất nghiêm túc, khi ăn không những không nói chuyện mà còn giữ khuôn mặt lạnh lùng suốt bữa. Ngồi đối diện ăn cùng sẽ chỉ khiến bụng dạ khó chịu.

Quan Tuệ Nguyệt không những không ngại, trái lại còn tươi cười rạng rỡ.

Cô gái này chẳng lẽ bị bản kiểm điểm mười nghìn chữ làm cho điên rồi sao?

Mọi người đều ánh lên vẻ thương cảm.

Quan Tuệ Nguyệt làm ngơ trước tất cả, đặt phần ăn kiêng của Cố Thừa Châu sang một bên, rồi ngồi xuống đối diện anh.

Bữa trưa của cô rất phong phú, gồm canh, cơm, thức ăn và đồ chiên, tạo nên sự tương phản rõ rệt với khẩu phần ăn kiêng của Cố Thừa Châu.

Trong chuyện ăn uống, Quan Tuệ Nguyệt có quan điểm riêng: công việc đã mệt mỏi như vậy, đương nhiên phải mua đồ ngon để chiêu đãi bản thân. Dù sao cô cũng rất hài lòng với vóc dáng hiện tại, giảm cân làm gì, có gì quan trọng hơn việc ăn cho sướиɠ?

Cố Thừa Châu nhanh chóng đi tới, ngồi xuống đối diện cô. Nhìn đống thức ăn giàu carb của Quan Tuệ Nguyệt, anh hơi chau mày.

Thấy Cố Thừa Châu cứ nhìn chằm chằm bữa trưa mình, Quan Tuệ Nguyệt tưởng anh muốn ăn nên hào phóng đẩy món chiên và canh bổ về phía anh: "Tổng giám đốc, nếu anh muốn ăn thì cứ ăn đi, em không ngại đâu. Món canh bổ này nhất định anh phải uống."

"Không cần." Cố Thừa Châu ăn khẩu phần giảm cân, vẻ mặt lạnh lùng như không có nhu cầu gì.

Về ăn uống, dường như anh không đòi hỏi nhiều, chỉ cần đủ dinh dưỡng và khỏe mạnh là được.

Quan Tuệ Nguyệt thầm nghĩ, không trách đàn ông ăn uống lành mạnh, thanh đạm như vậy, làm sao mà ham muốn có thể phát triển được chứ?

May mà cô không ngại. Mất cái này được cái kia. Nhờ sự tự luật, tổng giám đốc cao lớn uy vũ, thân hình cân đối, cơ bắp hoàn hảo, bụng có tám múi, tràn đầy vẻ đẹp mạnh mẽ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc