“Chuyện mang thai này không phải nói mang thai liền có thể mang thai, cô phải thả lỏng thoải mái, đừng cứ nghĩ mãi chuyện có con, quá căng thẳng không có lợi cho việc mang thai, hơn nữa không phải cô đau bụng kinh rất dữ dội sao?”
Tô Lam gật đầu.
“Đau bụng kinh dữ dội, hơn nữa kinh nguyệt luôn không chuẩn, thường xuyên bị trễ một chút.”
Quan Triều Viễn gật đầu, cũng có nghĩa là khoảng thời gian này nhất định phải tránh thai.
“Ngoài ra, thuốc tránh thai vẫn không nên cho cô ấy uống nữa, cơ thể cô ấy có chút bệnh vặt, cứ uống loại thuốc đó, rất có khả năng sẽ dẫn tới vô sinh.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn”
Nghe thấy tiếng “cảm ơn” này, Chung Vũ Lăng lại giật mình, Chủ tịch Quan lại nói cảm ơn cô.
Trời ạ, mặt trời mọc từ hướng Tây.
Quan Triều Viễn ra khỏi phòng khám, đưa Tô Lam về nhà.
Chuyện khám lại cũng coi như đã kết thúc, thế nhưng, vân còn một vấn đề lớn hơn, tránh thai.
Nếu nói dối, thì nhất định phải nói dối nhiều lần để che đậy lời nói dối kia, quả thật Quan Triều Viễn sứt đầu mẻ trán.
Anh phải dùng cách gì, mới có thể khiến Tô Lam đồng ý tránh thai đây?
Tô Lam rất muốn sinh con, sao có thể đồng ý tránh thai chứ?
Thật sự là tâm phiền ý loạn!
Tối nay, Tô Lam vẫn vui vẻ ngâm chân như trước.
Khoảng thời gian gần đây, trên mạng bình luận rất nhiều về diễn xuất của cô, đều là khen ngợi diễn xuất của cô.
“Cái cảnh mẹ qua đời khiến tôi khóc thút thít, Tô Lam diễn quá hay, không giống diễn viên nào đó, khóc quá giả”
“Đoạn Lâm Sênh gặp Lâm Sinh lần đầu, biểu cảm trên mặt Lâm Sênh cực kỳ sống động”