đa͙σ diễn Lâm Xuyên vuốt râi diễn này của cô khá là đặc biệt, có người cực kì vui vẻ đọc đoạn thoại này, có người lại khóc thê thảm, còn cô thì cân bằng ở giữa”
Tô Lam cười: “đa͙σ diên, không giấu gì ngài, có lẽ tôi đã đi đường tắt, vì tôi đã xem qua bộ ŧıểυ thuyết này, lúc tôi đọc đoạn thoại này, liền nhớ tới đoạn Tường Vi bị đánh, vì thế, tôi mới diễn như vậy”
Bộ phim cổ trang này cải biên theo một bộ ŧıểυ thuyết, vì thế, Tô Lam đã thức xuyên đêm đọc cho hết bộ ŧıểυ thuyết ấy.
“Bộ ŧıểυ thuyết đó tổng cộng hơn hai t chữ, cô đọc hết rồi?” đa͙σ diễn Lâm Xuyên có phần nghi ngờ.
Tô Lam gật đầu: “Đúng, đọc hết rồi”
“Vậy cô nói xem cô hiểu thế nào về nhân vật này”
“Cô gái Tường Vi này là tình đầu của nam chính Liên Uy, cũng là thanh mai trúc mã của anh, thân phận thấp kém khiến cô khá tự tí, trong ŧıểυ thuyết luôn nói cô hơi yếu đuối, nhưng trên thực tế, cô không tranh không giành, nội tâm rất kiên cường, tôi nghĩ tác giả đặt tên cho cô là Tường Vi, có lẽ là có hàm ý khác.”
Lâm Xuyên gật đầu lia lịa: “Xem ra cách hiểu của cô về nhân vật này cũng khá chính xác, cho dù là người trước kia từng đọc bộ ŧıểυ thuyết cũng cảm thấy con người Tường Vi này quá yếu đuối”
Nghe đa͙σ diễn Lâm Xuyên nói như vậy, hai vị phó đa͙σ diễn bên cạnh cũng vội vàng hùa theo: “Đúng vậy, mặc dù cô bé này là người mới, nhưng vừa rồi cảm xúc thể hiện ra cực kì tốt”
“Không chỉ cảm xúc diễn tốt, biểu cảm lúc đọc thoại cũng cực kì mãn nhãn, đặc biệt là nước mắt cứ rưng rưng mãi, đến cuối cùng mới rơi xuống!”
Lâm Xuyên gật đầu: “Được, vậy nhân vật này chọn cô rồi, sau này chúng tôi sẽ thông báo cho người quản lí của cô”
Tô Lam cười khó xử: “Tôi không có người quản lí, cũng không kí hợp đồng với công ty nào, vì thế, lúc bắt đầu quay, gọi cho số điện thoại tôi để lại là được”
Lâm Xuyên có phần nghi ngờ, người trẻ tuổi bây giờ, lớn nhỏ gì, phần lớn đều kí với công ty chủ quản rồi, cô bé này có vẻ bề ngoài, có kĩ năng diễn xuất, vậy mà còn chưa kí hợp đồng.
“Vậy được, sau này sẽ thông báo sau”
“Cảm ơn đa͙σ diễn” Tô Lam cúi thấp người, không ngờ cô lại giành được vai diễn này một cách đầy kịch tính!
Tô Lam rời khỏi căn phòng, vẫn cảm thấy bước chân lâng lâng như đang nằm mơ.