Tô Lam trợn trắng mắt: “Mọi người chơi đi, tôi về đây”
“Chị, chơi đi mà, một mình chị về chán lắm” Tô Nhược Vân vội giữ lại.
Phương Vi liền kéo một phát, ấn Tô Lam ngồi lên sofa, Tô Lam biết bản thân không trốn nổi, trước giờ cô không hòa hợp với mọi người, nhưng trong giới giải trí, cô bắt buộc phải hòa hợp, đây là điều Tiêu Mạch Nhiên nói với cô hôm nay.
Trong giới giải trí không có bạn bè thật sự, nhưng cũng không thể có kẻ thù.
Hôm nay cô không chơi, mấy người cùng đoàn phim này sẽ là kẻ thù của cô.
“Được rồi”
Mức độ con gái chơi thật hay thách, thật sự khiến người khác đỏ mặt tía tai.
Cái gì mà làm chuyện đó với đàn ông một đêm nhiều nhất mấy lần, cái gì mà thích tư thế nào, cởi đồ lót trước mặt mọi người.
Tóm lại, thật sự khiến Tô Lam mở mang tầm mắt.
Đám con gái này quả thật quá… thoải mái rồi!
Mặc dù cô đã từng tiếp xúc da thịt với nam giới, nhưng nghe thấy những chủ đề này, vẫn đỏ mặt tía tai như trước.
Nhưng rất ít khi đến lượt Tô Lam, căn bản đều là Tô Nhược Vân trúng đạn.
Chuyện của Tô Nhược Vân cũng bị hỏi từng cái một.
“Thích đàn ông như thế nào nhất?”
“Đương nhiên là anh Dịch nhà tôi”
“Một đêm nhiều nhất mấy lần?”
“Hình như là bốn lần, ôi, xấu hổ quá!”
“Thích ở trên hay ở dưới?”
“Ở dưới… các người xấu quái”
Rõ ràng là đang khoe ân ái.
Tô Lam cho rằng vận may tối nay bạo phát, có lẽ sẽ không tới lượt mình, bằng không những câu hỏi này mà hỏi cô, thật sự không biết trả lời thế nào.