Tổng Tài Ác Ma Trêu Ghẹo Tiểu Bạch Thỏ

Chương 8 - Chương 8

Trước Sau

break
“Không được....thật sự không được đâu! Tôi....bà dì của tôi tới rồi!”

Tử Lạc hoảng loạn vô cùng, tinh lực dồi dào như hắn thì hoàng đế cổ đại cũng phải chịu thua mất thôi.

Vương Thần liếc nhìn Tử Lạc một cái, bỗng dưng hắn vỗ vào mông cô một cái đau đớn.

“Aaa!”

“Em biết những kẻ nói dối tôi đều có chung một kết cục gì không?”

Toàn thân rùng mình một cái, Tử Lạc cảm thấy Vương Thần hôm nay đặc biệt đáng sợ, nếu như mọi ngày hắn là một con thú hoang thì hôm nay lại là mãnh thú.

Nghĩ đi nghĩ lại, nếu lúc này thừa nhận mình nói dối thì cũng sẽ bị hắn thượng, nhưng nếu giữ chính kiến đến cuối cùng thì sẽ may mắn “sống sót“.

“Tôi....không hề nói dối!”

Trong bóng tối, Tử Lạc không hề nhìn thấy mắt Vương Thần chợt loé sáng rồi chợt tắt, ánh mắt hắn tinh ranh như thể bóng tối này không hề cản trở hắn thưởng thức cơ thể cô.

“Không được rồi, con mèo nhỏ này em sắp biến thành con báo, tôi nghĩ vẫn nên dạy dỗ lại em thì hơn!”

Vương Thần cởi từng cái nút áo của Tử Lạc ra, hành động dịu dàng này khiến cô cảm thấy một nỗi sợ không biết tên hiện lên.

Cây gậy thịt to lớn của Vương Thần đã đứng thẳng lên, dù cách lớp quần áo Tử Lạc vẫn có thể cảm thấy, không biết cố tình hay vô ý, ©ôи th!t cọ xát vào mông cô khiến cô sinh ra một cảm giác mới.

Hắn nhẹ nhàng xoa bóp lấy hai bầu ngực trắng sữa, so với lần đầu tiên hắn lại cảm thấy ngực của cô có to hơn một ít, cũng là nhờ công lao của hắn.

Vương Thần cúi đầu hít hà nơi cổ cô, hắn đặc biệt thích vùng gáy này, hắn cho rằng phụ nữ quyến rũ nhất chính là ở đây.

“Ưm....tôi vẫn đang tới tháng....không được, chúng ta có thể để bữa khác!”

Tử Lạc vừa nói xong liền cảm thấy người phía sau lưng mình bật cười đến rung cả người, ai nói cho cô biết Vương Thần này đang nghĩ gì đi, hắn đang cười điều gì?

“Để bữa khác sao? Em thèm muốn đến vậy thì bữa khác chúng ta lại làm tiếp, nhưng chuyện của hôm nay tốt nhất hôm nay làm xong!”

Càng ngẫm lại càng thích thú, cái ŧıểυ da^ʍ đãиɠ này lại không biết bao nhiêu làn muốn lừa gạt hắn, chẳng lẽ hắn lại phải nhắc lần nữa, nếu hắn dễ lừa gạt như vậy thì cái tên Vương Thần đã không thuộc về hắn.

“Ưm....a....ưm....tôi không có ý đó....ư....”

Áo ngực của cô đã không biết từ bao giờ bị Vương Thần gỡ xuống, ngón tay hắn không ngừng trêu chọc hai nụ hoa khiến chúng cũng phải thẳng đứng.

Vương Thần bắt lấy cái cầm thon gọn của cô, kéo sang một bên để hắn dễ dàng mà hôn lấy.

Không cần nói cũng biết Tử Lạc đang kháng cự dường nào, cô ngậm chặt hai cánh môi quyết không cho hắn tiến vào.

Nhưng Tử Lạc thật sự khá ngốc nghếch, một chiêu nhưng trúng đến 3 lần, Vương Thần ngắt nhẹ lấy nụ hoa đã làm cô mở miệng mà rên rĩ, hắn thật chỉ muốn đâm chết cô mà cái ŧıểυ da^ʍ đãиɠ này.Vương Thần tấn công kịch liệt, hắn rất điêu luyện mà đưa lưỡi vào trong khoang miệng của Tử Lạc không ngừng quấy phá, có lúc hắn dường như muốn nuốt cả lưỡi của cô.

Nhưng không thể phủ nhận, cảm giác này lâng lâng khiến Tử Lạc cảm thấy rất vui vẻ, vui vẻ từ sâu trong thâm tâm.

Hắn mυ"ŧ lấy cánh môi của cô sau cùng, cái hương vị ngọt ngào này khiến hắn lưu luyến không thôi.

“Khoan đã, em có nghe thấy tiếng gì không? Hình như là tiếng nước chảy?”

Tử Lạc chìm trong vòng tay ấm áp của Vương Thần, hắn ghé sát người cô rồi bỗng dừng lại ở vị trí nhạy cảm của người con gái.

“Thì ra là nước chảy ở đây!”

Một màu đỏ xuất hiện trên mặt Tử Lạc, không thể không nói nãy giờ cô cảm thấy phía dưới rất khó chịu, rất muốn được ©ôи th!t của Vương Thần chiều chuộng.

Vương Thần luồn tay vào trong chiếc váy ngắn cũn của Tử Lạc, hắn cởi bỏ quần trong của cô, Tử Lạc nắm chặt lấy tay hắn nhưng phụ nữ sao có thể địch lại sức của đàn ông.

“Em buông ra, tôi nghĩ ở đây có vấn đề, hay ở đây nhỉ?”

Hắn chỉ vào cái quần trong ướt đẫm, sau đó lại chuyển hướng đến âm đa͙σ rậm rạp của cô.

“Không....ưm....ha....ưm!”

Hắn cởi bỏ tất cả những gì còn vướng trên cơ thể của cô, bàn tay chà sát lấy huyệt đa͙σ khiến nó ra nhiều nước hơn nữa.

“Ân....ân....ưm....đừng....ưm....”

làʍ t̠ìиɦ trong bóng đêm thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đây là những gì mà Tử Lạc có thể nghĩ, thần kinh của cô đã sớm bị Vương Thần điều khiển rồi.

Bàn tay của Vương Thần bị ướt đẫm bởi dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.

“Đây....chắc là kinh nguyệt của em, phải không ŧıểυ da^ʍ đãиɠ?”

Lúc này Vương Thần thật sự bận rộn nha, một tay thì đang ra vào trong âm đa͙σ của cô, một tay ướt đẫm bởi dâʍ ŧᏂủy̠ thì đang hầu hạ cái miệng nhỏ ở phía trên.

Hắn thật sự rất muốn nhìn thấy vẻ mặt da^ʍ đãиɠ của cô lúc này nhưng mà hắn lại sợ bản thân không kiềm chế nổi để cho cô thoải mái.

“Ân....ân....như thế....ừm....nữa đi....nữa!”

Bàn tay phía trên thì đang ve vãn lấy cái lưỡi của cô, trong bóng tối nhưng hắn có thể nhìn thấy cái ánh mắt mê hoặc đó của Tử Lạc.

Còn cái miệng nhỏ phía dưới, hắn vẫn tốc độ như vậy, không nhanh không chậm khó chịu nhường nào.

“A....cho tôi đi....cho tôi....ưm....khó chịu quá....ưm!”

Tử Lạc lúc này vô cùng khó chịu, dâʍ ŧᏂủy̠ ra ướt đẫm cánh tay, cô thật sự rất muốn lên cao trào nhưng với tốc độ này của hắn, thật sự chịu không nổi.

Nhưng mà Vương Thần cũng nào có sung sướиɠ, nghe tiếng rên rĩ cầu xin của ŧıểυ da^ʍ đãиɠ, hắn thật chỉ muốn đè cô ra mà hành hạ nhưng hôm nay hắn nhất định phải dạy cho cô một bài học.©ôи th!t bị đè nén có lẽ đã bị sưng tím mất rồi.

“Hừ....cái ŧıểυ da^ʍ đãиɠ này....hừ!”

Hơi thở của Vương Thần dần nặng nề hơn, dường như giọng của hắn bị trầm xuống hẳn một tông, ánh mặt đục ngầu.

Cửa huyệt không ngừng co bóp lấy ngón tay của Vương Thần, Tử Lạc biết mình sắp lên cao trào lại không thể làm gì để ngón tay kia ra vào nhanh hơn cô bèn tự thân vận động.Hai bắp chân trắng nõn mở to ra, cái hông không ngừng đẩy vào, cắn nuốt lấy ngón tay đã sớm nhăn nheo vì nước của Vương Thần.

“Ân....ân....tôi ra....tôi muốn ra....ưm....”

Vương Thần nhếch môi, hắn cũng để yên cho cô tuỳ ý làm, nhưng đợi đến huyệt đa͙σ co thắt nhanh nhất cũng chính là lúc cao trào của Tử Lạc, hắn lại rút ngón tay ra.

Dường như sự bất ngờ cùng thất vọng, xen lẫn khó chịu đã khiến Tử Lạc ngã quỵ xuống.

“A....hu hu....khó chịu quá....a!”

Lúc này Vương Thần mới bế Tử Lạc vào trong căn phòng riêng, đèn trong phòng bật sáng mới nhìn rõ được trông cô hiện tại da^ʍ đãиɠ cỡ nào.

Hai nụ hoa bị hắn đùa bỡn trở nên thẳng đứng đến sưng đỏ, vùng xương quai xanh càng nhìn lại càng thấy cả người như bốc lửa, hơn nữa, cái miệng nhỏ phía dưới đang không ngừng chảy nước khiến đôi mắt của hắn như đang bị đốt.

Vương Thần dường như không thể di chuyển ánh mắt của mình sang nơi khác nữa, cơ thể ngày càng nóng rực khiến hắn phải tự cởi bỏ lớp sơ mi ngoài.

“Hu....cho tôi đi....cho tôi....ưm!”

Tử Lạc bị quăng xuống giường giờ lại bò lên cơ thể của Vương Thần, cô ôm lấy vùng cơ bụng săn chắc của hắn như nhanh chóng bị hắn gạt xuống.

Cự long đã ngẩng cao đầu đến mức như muốn chọc thủng lớp quần để chui ra.

Bây giờ Vương Thần không còn có thể chịu thêm sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ nào nữa, hắn lật người cô lại nằm úp xuống giường rồi sau đó vỗ một cái thật kêu vào cặp mông trắng nõn.

“Nói, tôi là ai?”

Tử Lạc dường như không còn là chính mình, hoặc đây mới là bản chất thật của cô.

“Anh là....Vương tổng, Vương Thần, xin hãy cho tôi....ưm!”

Lại thêm một tiếng chát đầy thanh thuý vang lên.

“Em đã làm sai điều gì?”

Tử Lạc khó chịu đến mức đầu óc không còn linh hoạt, ngơ ngác một hồi mới trả lời

“Tôi....tôi để lộ ngực của mình cho em trai của anh nhìn thấy!”

Lúc này, Vương Thần mới nhếch môi cười, xem ra kế hoạch dụ chuột vào bẫy của hắn sắp thành công rồi, tuy có chút cực khổ nhưng tất cả đều xứng đáng.

“Vậy nên tôi phạt em hầu hạ tôi cho tốt nghe rõ chưa?”

Tử Lạc vừa nghe được chữ hầu hạ liền cao hứng, nhưng Vương Thần vẫn tiếp tục đánh vào mông cô thêm mấy cái, cặp mông trắng nõn tưng lên theo từng cái đánh khiến Vương Thần không thể ngừng lại.

Bên đây thì Tử Lạc rất thích mà cười khúc khích.

Sau đó cô lật người mình lại, đè lên cả người Vương Thần, ánh mắt mê hoặc cởi khoá quần của hắn.

Rất nhanh sau đó cây gậy thịt khổng lồ liền xuất hiện, Tử Lạc nhìn chiều dài của nó mà tỏ ra rất vui vẻ.

Nhịn cây gậy thịt đã sớm sưng to, cô không thể cầm lòng nổi mà tìm cách cho nó tiến vào cơ thể mình.

“Ưm....ưm....”

Có vẻ do kích cỡ quá to nên mất một lúc lâu Tử Lạc mới có thể cho nó tiến vào, ngay sau đó liền là tiếng kêu thoải mái của Vương Thần và tiếng rên da^ʍ đãиɠ của Tử Lạc.

“Ân....đúng vậy, lắc cái hông của em đi ŧıểυ da^ʍ đãиɠ....Ân!”

“Ưm....như thế này sao? Ân....ân....sướиɠ quá....to quá....ân....ưm”

Cô nhịp nhàng lên xuống khiến cả hai cùng cảm thấy sung sướиɠ, những màn ma sát khiến cô không nhịn được mà rên to hơn.

Nhìn cái ŧıểυ da^ʍ đãиɠ hai tay xoa lấy cơ bắp của mình khiến Vương Thần vô cùng thoải mái, ©ôи th!t của hắn bị cô cắn nuốt đến không còn cái gì.

Dường như có vô vàn cái miệng nhỏ đang không ngừng mυ"ŧ lấy hắn, cảm giác này....chỉ có cô là người đầu tiên hắn đạt được kɧoáı ©ảʍ này.

“Ân....ân....sướиɠ quá....em sướиɠ quá....a....ưm....nữa đi....ân!”

Tử Lạc sung sướиɠ đến đê mê đầu óc, hông cảm thấy mỏi đến rã rời nhưng dường như không thể dừng lại, cảm giác này khiến cô cứ muốn trầm luân trong đó.

“Em yêu anh....em yêu anh....ân....ưm....cho em nữa đi....ưm!”

Vương Thần sửng sốt, trái tim hắn dường như đang treo lơ lửng.

“ŧıểυ Lạc Lạc, em có còn tỉnh táo không?”

Đừng nói cô sung sướиɠ đến không còn biết gì nữa rồi?

“Em biết....ân....ân....anh là Thần....Vương tổng....ưm....ưm....em yêu anh!”

Vương Thần cảm thấy có một cảm giác vô cùng khác lạ trong lòng, hắn lật người cơ thể cô xuống, cự long ra vào càng mạnh mẽ hơn.

“A....sướиɠ quá....Thần....ưm”

Tử Lạc dường như muốn phát điên, hai bầu ngực nãy lên theo từng nhịp đưa đẩy của Vương Thần.

“Em muốn ra....không được....ân....em muốn tiếp....ân....”

Âm thanh phạch phạch tràn ngập khắp căn phòng màu tối.

Màu đồng và màu trắng hợp lại tạo thành một cảnh tượng dâm mỹ khiến người ta không thể rời mắt.
break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc