Nghe đến việc này Tử Lạc liền dứt khoát nói không, làm sao có thể xưng hô như vậy, Trường Lộ biết lại càng không tốt.
Nhưng cô lại không để ý rằng, việc mà bản thân đang làm lúc này mới thật sự chính là khiến Mễ Trường Lộ tức điên, thật may mắn rằng cô ta không biết.
“Không được, hừ, em không có quyền nói chữ không đâu cục cưng!”
Nụ cười đểu đó một lần nữa xuất hiện trên mặt Vương Thần, mái tóc được vuốt cao do vận động nhiều cùng mồ hôi mà rũ xuống vài sợi khiến tăng thêm vẻ phong tình.
Bộ váy trên cơ thể không biết từ lúc nào đã biến mất, toàn thân lúc này chỉ còn mỗi chiếc qυầи ɭóŧ trắng tinh như thiếu nữ e ấp.
“A....ưm....”
Vương Thần vừa chạm môi lên bầu ngực trắng nõn của Tử Lạc thì liền nghe thấy tiếng cô rên rĩ khó chịu, quả nhiên là ŧıểυ da^ʍ đãиɠ của hắn.
Ban đầu, hắn toan ngậm lấu nụ hoa của cô nhưng sau đó lại nổi ý muốn trêu chọc nên đầu lưỡi tinh nghịch cứ liếʍ láp lấy khiến ai đó khó chịu cong cả cơ thể lên.
“A....a....ư....”
Tiếng rên rĩ của cô chỉ khiến Vương Thần thêm điên cuồng, bàn tay hắn lần mò xuống nơi tư mật của người con gái, không ngừng vuốt ve khiến mật dịch trào ra ngày càng nhiều.
“ŧıểυ Lạc, em có cảm thấy không? Cái mùi hương chảy ra từ cái miệng nhỏ của em cả phòng đều có thể ngửi thấy, đặc biệt thơm a!”
Vương Thần đưa hai ngón tay ẩm ướt của mình lên mũi ngửi, sau đó hắn liền cảm thấy cự long dưới quần như muốn chọc thủng lớp quần áo để thoát ra.
Còn Tử Lạc thì cảm thấy đầu óc như không thể tự làm chủ nữa, cái ngọn lựa ở phía dưới khiến cô khó chịu đến mức muốn trào nước mắt, chỉ hi vọng có thể được lấp đầy....
Hai bàn tay Vương Thần nhẹ nhàng gỡ bỏ lớp qυầи ɭóŧ mỏng manh ra ngoài, chẳng ngờ dâʍ ŧᏂủy̠ thế nhưng lại ra nhiều đến mức dính cả qυầи ɭóŧ vào.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Thần không thể chịu đựng được nữa, hắn nhanh chóng vứt cái qυầи ɭóŧ đi rồi liền mυ"ŧ lấy không ngừng cái cửa huyệt.
“A....ưm....ưm....ha....”
Giờ khắc này Tử Lạc cảm thấy như muốn nổ tung, đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, chỉ cảm thấy phía dưới được Vương Thần sưởi ấm đến mọi ngóc ngách.
Vương Thần ôm lấy hai bên hông của Tử Lạc, lưỡi hắn không ngừng khuấy đảo, đôi lúc còn muốn chui vào bên trong nhưng Tử Lạc bó quá chặt khiến hắn không thể tiến vào.
“Ưm....ân....đúng vậy....ư....nữa....”
Nhưng ngay lúc này, Vương Thần lại không động, hắn đứng dậy cởi bỏ lớp quần....
Hai bầu ngực của Tử Lạc đè lên hai bắp đùi khiến hắn càng thêm một tầng khó chịu, chân mày cũng nhíu lại, thật không ngờ hắn lại phải trải qua cái cảm giác cho chịu cực điểm này chỉ vì cô.
“Ưm....anh cho tôi đi....hư....ân....ưm....”
Vương Thần tức giận quay lại đè ngược trên thân cô, hắn bóp chặt lấy cầm của cô, ánh mắt hung dữ vô cùng.
Dường như mọi hành động của hắn lúc này đều là “tiếp lửa” xuống phần dưới của cô, nơi đó đã khó chịu đến mức sưng hồng lên, mật dịch chảy ướt đẫm cả chăn gối.
“Em chọn ai?”
Lời vừa dứt hắn liền tiếp tục quấy nhiễu hai bầu ngực đã sớm cương cứng, Tử Lạc cảm thấy mình không thể chọn được.
“Ha....ưm, thật khó chịu!”
Vương Thần thấy Tử Lạc vẫn không chọn hắn liền tức giận, ngón tay bắt đầu lần xuống hạt châu, không ngừng trêu chọc, huyệt đa͙σ càng tiết ra thêm nhiều nước chứng tỏ nó đã không còn chờ được.
Tuy Tử Lạc khổ sở là đến thế nhưng Vương Thần cũng không tốt hơn là bao, thạm chí trên trán đã xuất hiện mồ hôi lạnh.
“Hu hu, Thần, Thần, em chọn anh....ư....cho em....hu!”
Nghe đến đây, Vương Thần không còn ngần ngại gì nữa mà trực tiếp đâm thẳng vào huyệt đa͙σ của cô, hai người đồng thời phát ra âm thanh, một trầm thấp quyến rũ, một rên rĩ mất hồn.
Tử Lạc thấy Vương Thần va chạm mạnh mẽ như thế cũng chính là cảm thấy được thiên đàng, cái hông của cô không ngừng lắc lư theo từng nhịp như muốn đón ý hùa.
Tình cảnh lúc này nhìn giống như Vương Thần đang cưỡi cô vậy.
“A....a....Thần....Thần....cho em nữa....ân....”
Những âm thanh phát ra tử cổ họng Tử Lạc càng khiến hắn thêm điên cuồng, tốc độ bỗng dưng tăng nhanh không ngờ đến.
Xuân thuỷ vẫn không ngừng chảy ra từ âm đa͙σ của cô, bất quá cũng không ai để ý đến nó.
Vương Thần đỡ Tử Lạc đang bò ở dưới lên, thân thể hai người áp sát vào nhau khiến cô cảm thấy cả cơ bắp của hắn.
Nhìn bộ ngực sữa dưới tác động của mình không ngừng bật lên khiến Vương Thần cũng không nhịn được mà xoa nắn lấy, tay kia ở phía dưới trêu chọc lấy hạt châu.
“Thần....ưm....ngực của em....ân....sướиɠ lắm....đừng dừng lại....ân!”
Tử Lạc vòng tay ra sau lưng Vương Thần, móng tay cô dài nhọn làm trầy xước hết cả bờ lưng to lớn nhưng hết thảy đều không ảnh hưởng đến hai người.
Một lần nữa hắn cúi đầu xuống hôn cô, nụ hôn tràn ngập sự nóng bỏng cứ day dưa đến tận khi tốc độ của Vương Thần tăng lên.
Tử Lạc khoé miệng còn dính vài sợ tơ bạc không biết là của ai, cô nhìn hắn lắc đầu.
“Thần....anh làm em sướиɠ quá....ân....ưm....em sắp ra....ư....cho em....ân!”