1
Tạ Tư Vũ đào hôn rồi.
Đúng lúc tôi muốn buông bỏ, hệ thống bất ngờ hiện ra một dòng chữ.
[Đồ ngốc đó, còn chưa ra khỏi cửa đã đi lạc rồi, mau đi bắt anh ta lại đi!]
Quả nhiên, ở hành lang hội trường.
Tôi tìm thấy anh đang loay hoay như con lừa bị ma dắt.
Dòng chữ:
[Mất tận nửa tiếng mà vẫn đứng yên một chỗ, kêu anh ta lần sau ra cửa nhớ mang theo chó dẫn đường nhé.]
[Cười chết mất, lần đầu tiên thấy có kẻ đào hôn mà chưa ra khỏi cửa đã bị bắt lại rồi.]
Trong phòng nghỉ, Tạ Tư Vũ quay lưng lại với tôi, hậm hực nói:
“Tôi sẽ không bao giờ cưới một người vợ già như cô đâu!”
Dòng chữ: [Chậc chậc, cái miệng cũng cứng thật đấy]
[Nữ chính à, anh ta thích kiểu tình yêu ép buộc đấy! Dạy dỗ anh ta một trận là ngoan ngay!]
Nói sớm là được rồi, hóa ra lại là một kẻ máu M.
Tôi cười lớn, vươn tay tát anh một cái thật mạnh.
Anh ôm mặt, không thể tin nổi mà nhìn tôi:
“Quý Ninh, cô… cô dám đánh tôi?”
“Đúng đấy, tôi đánh anh đấy.”
Tôi khoanh tay trước ngực, thong thả xoa tay.
“Trời lạnh rồi nên nhà họ Tạ muốn phá sản phải không?”
Nghe vậy, khí thế của anh lập tức giảm sút.
Tôi tiến lại gần, vòng tay qua cổ anh, ánh mắt lấp lánh:
“Thế thì nói lại cho kỹ, tôi có già không?”
Ánh mắt tôi lướt qua khuôn mặt anh.
Cái má lúm đồng tiền này, thật sự rất hấp dẫn.
Anh né tránh ánh mắt của tôi, lẩm bẩm:
“Không già…”
Dòng chữ: [Nữ chính à, cứ thế mà chơi đùa anh ta đi, chúng ta thích kiểu cưỡng bức thế này lắm!]
Tôi kéo cà vạt của anh, từ tốn buộc lại, rồi vỗ nhẹ lên mặt anh, hơi mỉm cười.
“Cút ra ngoài rót rượu cho khách đi.”
2
Tạ Tư Vũ đi ra ngoài với vẻ mặt tủi thân, trông y như một cô vợ nhỏ bị chồng bắt nạt.
Chậc chậc, cái vẻ đáng thương đó đúng là y như sở thích của tôi.
Khi ba mẹ Tạ Tư Vũ xuất hiện, anh như nhìn thấy vị cứu tinh.
Mắt đỏ hoe, anh chạy đến tố cáo tôi:
“Mẹ ơi, ba ơi, Quý Ninh đánh con!”
Ông Tạ sững sờ, vô cùng tức giận:
“Sao nó lại đánh con mà không đánh người khác?”
Tạ Tư Vũ: ???
“Con trai à, đánh là thương, mắng là yêu, sau này con sẽ hiểu.”
Bà Tạ gật đầu lia lịa: “Đúng vậy con trai, trong số bao nhiêu người, Quý Ninh lại chọn con để kết hôn, chứng tỏ con nhất định có chỗ hơn người.”
Tạ Tư Vũ như muốn vỡ vụn.
“Các người… các người đối xử với con như vậy sao!”
Dòng chữ:
[Tạ Tư Vũ: Chíp, chíp chíp…]
[Ai mà chẳng thích vẻ mặt đáng thương của người chồng yếu đuối như vậy chứ?]
[Nữ chính, nhanh lên nào!]
Nhà tôi và nhà họ Tạ thân thiết với nhau cũng đã mấy đời, ở cùng một khu nhà.
Tạ Tư Vũ từ nhỏ đã nổi tiếng vụng về, còn tôi thì lại nổi tiếng thông minh.
Tôi lớn hơn anh ba tuổi, cả về tuổi tác lẫn trí thông minh đều hơn người này.
Anh rất ngưỡng mộ tôi nên luôn lẽo đẽo theo sau.
Hồi nhỏ, tôi đã dùng vỏ hạt điều để lừa anh đổi lấy kẹo.
“Tư Vũ à, đây là vỏ sò biển độc nhất vô nhị mà chị nhặt được, chị không cho ai đâu đấy.”
Sau đó, anh còn khoe với tôi: “Chị ơi, vỏ sò chị tặng em đẹp quá, còn có vị hơi mặn nữa.”
Tôi từng đùa rằng khi lớn lên sẽ lấy anh làm chồng và bắt người này giao hết tiền cho vợ quản lý.
Anh ngây thơ tin và đưa hết tiền tiêu vặt của mình cho tôi, thậm chí còn trộm chiếc nhẫn kim cương của mẹ để đeo vào tay tôi.
Tôi bị mẹ mắng một trận, còn bị bảo là đừng chơi với mấy thằng ngốc.
Tôi lớn hơn anh ba tuổi, hồi tên này học tiểu học thì tôi học cấp hai, đến lúc anh học cấp hai thì tôi đã lên cấp ba rồi.
Càng lớn tôi càng không muốn dây vào những đứa trẻ con ngốc nghếch như vậy.
Sau đó gia đình tôi chuyển nhà, tôi cũng chẳng còn gặp lại anh nữa.
Cho đến gần đây, khi anh tốt nghiệp đại học về nước, tình cờ gặp lại, tôi mới phát hiện ra thằng nhóc mập lùn ngày nào đã lột xác hoàn toàn.
Cao tới hơn 1m85, vai rộng eo thon chân lại dài, chỉ có đôi mắt vẫn như xưa, trong veo nhưng cũng thật ngốc nghếch.
Anh hoàn toàn nằm ngoài tiêu chuẩn thẩm mỹ của tôi.
Nhưng mà tán tỉnh anh thật khó. Dù tôi có chào hỏi đủ kiểu, tán tỉnh đủ đường, anh vẫn giữ vẻ kiêu ngạo khó gần.
“Quý Ninh, tôi không thích cô, cô đừng phí sức nữa!”
Đúng lúc đó, nhà họ Tạ gặp khó khăn về kinh tế, tôi liền nhân cơ hội đề nghị liên hôn.
Ba mẹ anh không hề do dự mà gả đứa con trai vô dụng này cho tôi.
Ban đầu, ba mẹ tôi không đồng ý cho tôi lấy một tên công tử bột như vậy, dù sao thì ngoài vẻ bề ngoài, anh chẳng có gì cả.
Nhưng tôi thích mà, có nhiều tiền là được thôi.
Tôi thích nuôi công tử bột thì có sao.
Dù sao thì cũng phải kết hôn, tìm một người đẹp trai để sinh con cũng chẳng có gì sai.
Đến lúc chán chê, tôi sẽ đá ba và nuôi con một mình.
3
Trong lễ cưới, Tạ Tư Vũ uống hơi nhiều rượu.
Tôi tắm xong, mặc bộ đồ ngủ gợi cảm.
Anh liếc nhìn tôi một cái, hai tai đỏ lên, ôm chăn chạy thẳng vào phòng khách.
“Quý Ninh, chúng ta đã kết hôn rồi, cô hài lòng chưa?”
Giọng anh mang theo hơi rượu nồng đượm, lạnh lùng nhắc nhở tôi:
“Chúng ta chỉ là liên hôn nhân thương mại, không có tình cảm, sau này ai làm việc nấy, cô đừng hòng quản tôi.”
Dòng chữ: [Nữ chính à, anh ta chỉ hơi kích động thôi.]
[Nhanh lên, tranh thủ rèn sắt lúc còn nóng đi, anh ta thiếu đánh đấy!]
Tôi mỉm cười nhẹ, sau đó giơ tay tát anh một cái.
“Uống nước đái ngựa hay sao mà vênh váo thế.”
“Bà đây đầu tư vào nhà họ Tạ một tỷ, mà anh dám bảo ai làm việc nấy hả?”
Tạ Tư Vũ bị tôi tát choáng váng.
“Cô… cô coi tôi là cái gì?”
Tôi lườm anh một cái:
“Coi anh là một con vịt chính hiệu.”
Anh tức đến mức nói không nên lời:
“Cô… cô…”
Dòng chữ: [Nữ chính cố lên, sắp đánh cho anh ta tỉnh rồi đấy!]
Tạ Tư Vũ bĩu môi, lùi lại một bước.
“Chúng ta từ từ được không, có thể bắt đầu từ việc nắm tay.”
Dòng chữ: [Anh ta vẫn còn là hoa cúc ngây thơ trong trắng nha, ngại quá đi mất…]
Ha ha, thật ngây thơ.
Tôi càng thích thú hơn.
Tôi khoanh tay trước ngực, ra lệnh:
“Cút đi tắm cho sạch sẽ rồi qua đây hầu hạ tôi!”
Tạ Tư Vũ tức giận chạy vào phòng tắm.
Nửa tiếng sau, vẫn chưa thấy anh ra.
“Hệ thống, anh ta làm gì mà lâu thế?”
Hệ thống: [Đang đăng bài trên diễn đàn đấy.]
Tôi mở điện thoại lên và thấy bài đăng mới nhất của Tạ Tư Vũ.
[Làm sao để đối phó khi bị – quyến rũ?]
Cư dân mạng nhiệt tình: [Hình ảnh váy ngủ gợi cảm.]
[Link đến một trang web khiêu gợi, đảm bảo hiệu quả.]
[Quảng cáo sản phẩm: Đồ lót nam cao cấp, mặc vào vợ chắc chắn sẽ về sớm.]
Tạ Tư Vũ: [Tôi đang nói về cách đối phó! Làm thế nào để đối phó khi bị quyến rũ đây!]
Sau đó, anh lại đăng thêm một bài nữa.
[Cần gấp: Hướng dẫn chi tiết động phòng trong đêm tân hôn, rất gấp!]
Cư dân mạng nhiệt tình: [Anh bạn à, cho mình chia sẻ kinh nghiệm với nhé.]
Tiếp đó, tiếng nước chảy trong phòng tắm lại vang lên.
Một tiếng sau, tôi không chịu được nữa.
Điên rồi, bộ tiền nước không phải là tiền à?
Tôi tắt cầu dao điện.
Tiếng Tạ Tư Vũ hét lên từ phòng tắm:
“Quý Ninh, sao cúp điện rồi?”
“À, đứt cầu dao rồi.” Tôi bình tĩnh giải thích.
4
Tạ Tư Vũ tắm xong, mặc quần áo kín mít.
Dòng chữ: [Á à, tên đàn ông vậy mà lại chơi chiêu lạt mềm buộc chặt.]
Tôi nhìn đối phương từ đầu đến chân, rồi tiến tới định cởi đồ anh ra.
“Cô… cô làm gì vậy?”
“Tự cởi hay để tôi giúp?” Tôi hỏi.
Mặt anh đỏ bừng, ôm chặt lấy người mình.
“Quý Ninh này, cô còn là phụ nữ không?”
Hệ thống: [Tạ Tư Vũ: Cô ấy thật hung dữ, nhưng mà mình… hình như có gì đó không đúng…]
Tôi liếc xuống dưới, quả nhiên có chút khác thường.
“Có phải hay không, lát nữa anh sẽ biết.” Tôi hơi nóng lòng.
“Cô… cô chiếm được người tôi cũng không chiếm được trái tim tôi đâu!” Anh lạnh lùng cảnh cáo.
Cười chết, tôi cần trái tim của anh làm gì?
Tôi chỉ cần thân thể của anh thôi.
“Quý Ninh… dưa hái xanh không ngọt đâu!”
Anh siết chặt quần áo, cứ như một chàng trai còn trinh trắng vậy.
Hệ thống: [Có ngọt hay không, ăn thử mới biết.]
[Nữ chính, cứ thế mà chơi đùa anh ta đi!]
Tôi càng thích thú hơn.
“Tôi chẳng quan tâm nó có ngọt hay không, miễn là giải khát là được.”
Hơn nữa, tôi đang rất thèm muốn, nên đành dùng vũ lực vậy.
Tôi không thiếu sức lực lẫn thủ đoạn đâu.
Hệ thống cũng kích động theo.
[Nhanh lên! Nhanh lên! Tấn công!]
Tôi tự cởi đồ của mình, ngay lập tức mặt Tạ Tư Vũ đỏ lên, lan ra tới cả hai tai.
“Cô… cô bình tĩnh lại…” Anh lắp bắp.
“Quý Ninh, tôi không thích cô! Cô đừng phí sức nữa!”
Dòng chữ: [Người anh em à, cậu cứng đến như vậy rồi mà còn giả vờ nữa à?]
[Tăng liều lượng thuốc kích thích lên đi, anh ta cần được dạy dỗ!]
Tôi tát anh một cái, ra lệnh:
“Giờ thì có cảm giác chưa?
“Cút qua đây hôn tôi một cái!”
Anh cúi đầu, mồ hôi nhễ nhại, vẻ mặt như đang đấu tranh tư tưởng.
Tôi khoanh tay trước ngực, ra lệnh:
“Cởi đồ ra!”
Anh nghiến răng nghiến lợi, tức giận cởi chiếc áo phông.
Lộ ra cơ bắp săn chắc, không quá to cũng không quá nhỏ, rất vừa vặn.
Tôi không nhịn được mà chạm vào, cảm giác thật tuyệt.
Mặt anh đỏ bừng, môi mím chặt, trông như sắp phải hy sinh vậy.
“Hôn tôi.” Tôi ra lệnh.
Anh nghiến răng, tức giận hôn tôi.
“Kỹ thuật hôn quá kém.” Tôi nhận xét.
Thật là vụng về.
Anh luống cuống.
“Cô… đừng nói nữa.”
Dòng chữ: [Anh ta đang cố nhớ lại những gì đã tìm kiếm trên mạng đấy.]
“Tiếp theo nên làm gì chắc tôi không cần phải dạy anh đâu nhỉ?”
Giọng anh khàn khàn.
“Không cần đâu…”
Dòng chữ: [Nữ chính à, tốt nhất cô nên dạy anh ta kỹ hơn một chút.]
Tôi không nghe lời hệ thống.
Tôi không có kiên nhẫn để dạy anh.
Ba giây sau.
“Tạ Tư Vũ, anh có làm được không vậy?”
Một phút sau.
“Tạ Tư Vũ, anh nhẹ nhàng một chút.”
Một phút rưỡi sau.
“Được rồi, bắt đầu đi.”
“Xong… xong rồi…”
Tôi: ???
!!!!
“Xong rồi?”
“Tôi chờ anh một tiếng rưỡi, mà anh chỉ mất một phút rưỡi sao?”
Dòng chữ: [Không… không thể nào?]
[Lần đầu tiên gặp nam chính chỉ kéo dài được một phút rưỡi.]
[Không phải chứ, mọi người có chắc đây là nam chính không?]
[Tôi muốn ôm nữ chính quá đi mất.]