Tháng lương cuối cùng cũng đóng trọ hết, vì không có tiền đóng nên bị chủ trọ đuổi đi.
Đang lúc chán nản cô nhớ ra Cao Lãng - bạn cô nên cô gọi điện đến xin ở nhờ khi tìm được việc.
Sau khi biết được địa chỉ và mật khẩu của toà chung cư AW, Mộng Dao đã chuyển hành lí đến luôn.
Vừa bước vào bên trong Mộng Dao đắn đo suy nghĩ làm cách nào để cảm ơn Cao Lãng khi để cô ở nhờ ở nơi xa hoa đắt đỏ này.
Thấy người khó chịu, cô vội lấy khăn tắm trong hành lí rồi đi tắm.
Đang tắm bỗng nhiên tiếng mở cửa vang lên, Mộng Dao nhanh chóng quấn khăn tắm đi ra.
Vừa đi ra thấy người ngồi trên sofa là người khác.
Cô tròn mắt, người kia thấy vậy cũng ngẩng mặt lên. Hai mắt đối mắt, người kia dán mắt lên người cô, lúc này Mộng Dao mới để ý rằng mình đang chỉ quấn một chiếc khăn tắm, đôi chân mảnh mai trắng ngần không được chiếc khăn tắm che hết.
Những lọn tóc đen nhỏ vài giọt nước, bờ môi mọng cùng đôi mắt ngạc nhiên.
Đây là những gì trong mắt người đàn ông đối diện nhìn thấy. Mộng Dao ngại ngùng cười trừ rồi chạy đi vào phòng phía cuối
Đầu óc rối bời, cô tìm công tắc điện, bỗng một bàn tay từ sau bịt miệng cô lại.
Cô sợ hãi đẩy mạnh ra định kêu cứu nhưng tay bị giữ chặt lại không nhúc nhích được.
Sau đó nghe tiếng lạch cạch, giờ cô mới nhận thức được tay bị khoá lại bởi vòng sắt.
Sau đó cô bị đẩy ngã lên giường, tiếng lạch cạch lại vang lên.
Cô hoảng sợ cầu xin " Tôi không cố ý đi vào đâu, tha ... tha cho tôi đi làm ơn."
Giọng nói trầm trầm nhỏ tiếng: " Tha?''
Sau đó hắn ta bật điện lên, điện làm sáng cả căn phòng. Mộng Dao nhìn rõ mặt hắn, hắn cười lưu manh và đi tìm thứ gì đó.
Bị doạ sợ, cô không dám lên tiếng.
Đợi một lúc bình tĩnh lại mới biết tình huống lúc này.
Một tay bị còng, cái còng còn lại khoá vào đầu giường.
Và còn chiếc khăn tắm bị lỏng ra trong lúc phản kháng.
Đang hốt hoảng thì hắn ta đi vào trên tay còn cầm hai món đồ chơi người lớn. Cô hét lên: