Tổng Hợp Các Cách Câu Dẫn Thúc Thúc

Chương 4: Tổng Hợp Các Cách Câu Dẫn Thúc Thúc

Trước Sau

break

Ở trường cấp ba này, học sinh có thể tuỳ chọn chỗ ngồi, Trần Chỉ Chỉ không thích nghe giảng, cô thường ngồi ở phía sau, nhưng lúc này, cô lại chọn ngồi ở dãy bàn đầu một cách bất thường. Ngay cả Trình Linh cũng thấy điều đó thật kỳ lạ.

Ngay khi Trần Chỉ Chỉ ngồi xuống, Đặng Cảnh Trạch gõ lên bàn để ra hiệu cho mọi người trong lớp im lặng, lớp học ồn ào lập tức yên tĩnh, tất cả tò mò nhìn khuôn mặt xa lạ trên bục giảng.

Đặng Cảnh Trạch không để ý ánh mắt tò mò của mọi người, nhẹ giọng nói: "Cô chủ nhiệm của các em đã nghỉ sinh nên năm nay tôi sẽ thay cô ấy đứng lớp. Từ hôm nay, tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm kiêm giáo viên dạy môn sinh học của các em. Tôi họ Đặng. "
Lớp học của Trần Chỉ Chỉ là một lớp dành cho con nhà giàu, các phần tử gây rối lớn nhỏ trong trường đều tập trung ở lớp này. Chủ nhiệm lớp năm trước lo lắng không ai muốn tiếp nhận lớp nhưng năm nay Đặng Cảnh Trạch đã đến nhận.
Hầu hết học sinh trong lớp đều không quan tâm ai là giáo viên chủ nhiệm, dù sao thì ở đây cũng chẳng có ai đến để học tập thực sự, ai quản bọn họ cũng không quan trọng, họ cũng đều sẽ không nghe lời. Nhưng nhóm nữ sinh trong lớp được một phen náo loạn, vị chủ nhiệm mới này không chỉ trẻ tuổi mà còn rất đẹp trai!
Sau khi Đặng Cảnh Trạch tự giới thiệu bản thân, anh ấy bắt đầu bài học, chuyên tâm giảng bài, hoàn toàn không để ý đến những lời xì xào của mọi người phía dưới.
Ngay khi tiếng chuông tan học vang lên, Đặng Cảnh Trạch cầm giáo án rời đi, Trần Chỉ Chỉ đi theo ngay lập tức, không xa không gần, cho đến khi anh bước vào văn phòng, Trần Chỉ Chỉ đẩy cửa theo vào.

Khi Trần Chỉ Chỉ bước vào, Đặng Cảnh Trạch đã ngồi sau bàn làm việc, nghe thấy tiếng động, Đặng Cảnh Trạch ngẩng đầu lên, nhìn Trần Chỉ Chỉ bằng ánh mắt dò xét.

Văn phòng của Đặng Cảnh Trạch rất rộng nhưng chỉ có mình anh làm việc, có lẽ đây là phúc lợi của cháu trai hiệu trưởng, Trần Chỉ Chỉ nghĩ thật tốt để mình có thể câu dẫn anh.
“Bạn học Trần Chỉ Chỉ, em vào khi nào vậy?” Giọng điệu của Đặng Cảnh Trạch rất rõ, như thể lần đầu tiên nhìn thấy Trần Chỉ Chỉ.
Trần Chỉ Chỉ có chút không hài lòng, nghiêng người về phía Đặng Cảnh Trạch cười: "Chú Đặng, ŧıểυ bức của cháu ngứa quá, muốn chú sờ nó giúp."
Đặng Cảnh Trạch cầm bút trong tay một hồi, cũng không liếc mắt nhìn cô lấy một cái: "Đây là ở trường học."
Trần Chỉ Chỉ nghe thấy sự chối từ trong lời nói của Đặng Cảnh Trạch, nhưng cô không hề nản lòng: "Vậy nếu không ở trường, chú Đặng có giúp cháu sờ ŧıểυ bức không?"

Đặng Cảnh Trạch không nâng đầu lên, tiếp tục viết: "Không."

Trần Chỉ Chỉ tức giận, người đàn ông này thật là lạnh lùng? Anh ta không phản ứng gì cả, nghĩ đến điều đó, cô nhìn xuống vị trí dưới đũng quần của Đặng Cảnh Trạch, với một cái túi căng phồng, Trần Chỉ Chỉ nhúc nhích một chút và nhanh chóng đưa tay ra chạm vào vị trí đó.

Không ngờ Đặng Cảnh Trạch đang viết lại phản ứng còn nhanh hơn cô, không đợi cô chạm vào thì anh đã nắm lấy tay cô. Đặng Cảnh Trạch bò tay khỏi Trần Chỉ Chỉ, đưa tay lên xoa xoa vị trí thái dương của mình: "Trần Chỉ Chỉ, em thiếu ȶᏂασ à?"

Không phải lần đầu tiên Trần Chỉ Chỉ mất mặt trước mặt anh, lúc này cô còn hùng hổ nói: "Đúng vậy, chú Đặng, cháu chính là thiếu ȶᏂασ, chú Đặng muốn hay không đến ȶᏂασ cháu thôi, ŧıểυ bức đang ngứa quá, chảy nước ra rồi.” Vừa nói vừa vặn vẹo mông để chứng minh lời mình nói là thật.

Nghe vậy, Đặng Cảnh Trạch đứng dậy, Trần Chỉ Chỉ nghĩ rằng cuối cùng anh cũng đã thông suốt, nhưng ngay sau đó đã bị anh ta đuổi ra khỏi văn phòng không thương tiếc

 

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc