Vừa nói chuyện điện thoại, giọng nói đầy tức giận của Trình Linh đã vang dội cả bầu trời: "Chỉ Chỉ! Cậu có biết lão Đặng đã nói gì với mẹ tớ không! Lão Đặng đã ám chỉ tớ đang hẹn hò." Ngay sau khi mẹ tớ về đã bắt đầu tra hỏi chuyện tớ và ŧıểυ Quân Quân! Tớ đã rất tức giận! "
ŧıểυ Quân Quân là bạn trai mới của Trình Linh. Gia đình Trình Linh rất giàu có, cô từng là thay bạn trai như thay áo, khi tìm được người thật sự tâm đầu ý hợp lại bị Đặng Cảnh Trạch sớm bóp chết, cô không thể không tức giận.
Sau khi than thở một hồi, Trình Linh không quên hỏi thăm Trần Chỉ Chỉ: " Chỉ Chỉ, cậu với người đàn ông cậu câu dẫn thất bại lần trước thế nào rồi? Có ổn không?"
Trần Chỉ Chỉ có chút hụt hẫng không nói nên lời, ngập ngừng nói: "À ... cũng tạm ổn"
Trình Linh nghĩ Trần Chỉ Chỉ do dự vì xấu hổ, cười nói: "Haha, xấu hổ gì, ý cậu là gì? Lên giường với nhau chưa?"
Trần Chỉ Chỉ lại bắt đầu suy tư, bây giờ cô và Đặng Cảnh Trạch đã làm tất cả mọi việc, chỉ là chưa lên giường với nhau ... Trần Chỉ Chỉ đành phải nói sự thật: "Vẫn chưa."
Câu trả lời của Trần Chỉ Chỉ nằm trong dự đoán của Trình Linh, dựa trên sự hiểu biết của cô về Trần Chỉ Chỉ- người đã rất lâu không thích một ai.
“Là ai vậy? Hôm nào ra mắt hội chị em nhé?"
Dù có được chúc phúc hay không cũng đều không thể tránh khỏi, Trần Chỉ Chỉ không muốn giấu giếm Trình Linh, chuyện này cũng không thể giấu được lâu, vì vậy nói: "Cậu có thể không tin khi tớ nói ra, người đàn ông tớ đã tớ yêu ... là thầy Đặng ... "
"Tút tút tút..."
Trình Linh ở đằng kia cúp điện thoại.
Trần Chỉ Chỉ hẹn Đặng Cảnh Trạch đến dạy kèm vào cuối tuần.
Trước khi đến, cô bảo Đặng Cảnh Trạch gọi điện thoại cho mình, nếu không tìm được cô sẽ xuống dưới nhà đón, Đặng Cảnh Trạch chỉ cười và nói anh không giống cô, hay lạc đường như một đứa trẻ.
Khi Đặng Cảnh Trạch gõ cửa, Trần Chỉ Chỉ nghe thấy tiếng động ở cửa, vừa nghe thấy tiếng gõ cửa, cô lập tức mở cửa khiến Đặng Cảnh Trạch giật mình. Đặng Cảnh Trạch gõ đầu cô: "Sau này trước mở cửa ra, phải hỏi rõ ai ở bên ngoài, nếu có người xấu gõ cửa, em có mở cửa không?"
Trần Chỉ Chỉ lè lưỡi và nhăn nhó với Đặng Cảnh Trạch: "Em biết là anh, em nhìn thấy anh đi lên từ cửa sổ rồi mà..."
Đặng Cảnh Trạch không muốn cãi nhau với cô, trừng mắt nhìn Trần Chỉ Chỉ rồi yêu cầu cô lấy sách giáo khoa ra để bắt đầu học bài, Đặng Cảnh Trạch dạy kèm cho Trần Chỉ Chỉ tất cả các môn. Trần Chỉ Chỉ có chút tò mò hỏi: "Anh Đặng, anh đi du học ngành gì, sao cái gì cũng giỏi vậy?"
Đặng Cảnh Trạch nhướng mi: "Học y."
“Vậy tại sao anh lại làm giáo viên?” Trần Chỉ Chỉ tiếp tục hỏi.
Đặng Cảnh Trạch không trả lời, chỉ trừng mắt nhìn Trần Chỉ: "Hỏi nhiều như vậy, em không muốn học sao?"
Người này thực sự keo kiệt, thậm chí không muốn trả lời một câu hỏi của cô, Trần Chỉ Chỉ buồn bã liếc nhìn Đặng Cảnh Trạch, sau đó tiếp tục đọc sách.
Trước khi Đặng Cảnh Trạch đến, Trần Chỉ nghĩ đây là không gian riêng tư của hai người, cả thời gian và địa điểm đều thích hợp để hai người làʍ t̠ìиɦ, thậm chí cô còn đi tắm trước nhưng Đặng Cảnh Trạch đã đến đây cả buổi sáng mà vẫn rất nghiêm túc.
Trần Chỉ Chỉ bỗng chốc thấy rằng mối quan hệ của họ dường như trở lại như đêm họ gặp nhau lần đầu.
Đến bữa trưa, nhìn vẻ mặt của Trần Chỉ Chỉ đầy ảm đạm, Đặng Cảnh Trạch thấy cô không vui nên hỏi: "Em sao vậy?"
Trần Chỉ Chỉ không trả lời? Anh còn hỏi có chuyện gì ư? Anh không biết nhận ra là chuyện gì sao?