Tổng giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 649

Trước Sau

break

Chương 649:

Editor: May

 

 

Lời Tương Tư vừa nói dứt, xe bỗng nhiên chuyển phương hướng một chút, tài xế muốn cười nhưng không dám cười, gương mặt chợt đỏ bừng, cả khuôn mặt Hà Dĩ Kiệt đều nghiêm lại, tối tăm giống như muốn nhỏ ra nước. Hắn nhấn nút một cái, buồng xe lập tức bị tấm ngăn chia không gian thành hai phần, dắc ý trên mặt Tương Tư liền vỡ nát một chút, cô len lén liếc mắt nhìn Hà Dĩ Kiệt, liền lặng lẽ lui vào trong góc, ánh mắt của hắn thật là đáng sợ...

 

 

Lúc này Tương Tư có chút hối hận, người đàn ông này sĩ diện nhất, bình thường cô và hắn đi ra ngoài xã giao, lần nào cô cũng bị hắn ép buộc giả dạng làm người vợ khéo léo, không thể tùy hứng và ngỗ nghịch chút xíu nào, quả thực chính là người phụ nữ cổ đại thờ phụng tam tòng tứ đức!

 

 

Nhưng những người đàn ông kia lại giống như rất hâm mộ hắn, liên tiếp tâng bốc hắn có phúc khí, tìm được một người bạn gái nhu thuận hiểu chuyện như vậy. Lần nào Tương Tư và hắn cùng đi ra ngoài đều sẽ giận dỗi, vì sao cô lại sắm vai nữ bộc hầu hạ hắn, sau đó hắn như là lão địa chủ diễu võ dương oai? Chủ nghĩa đại nam tử thật sự là nghiêm trọng đến không có cách nào nghiêm trọng hơn!

 

 

"Lặp lại lời nói mới rồi một lần nữa, tiểu Tương Tư..." Ngữ điệu hắn ôn hòa, không kiêu ngạo không nóng nảy, nhìn ánh mắt của cô không có gì ngoài tối tăm, thật giống như cũng không có tức giận. Tương Tư lại cảm thấy sợ hãi nói không nên lời, mỗi một lần sau khi hắn gọi cô là tiểu Tương Tư, đều "giày vò" cô đến gần như chết đi sống lại...

 

 

Thế nhưng, bây giờ là ở trên xe... cô không muốn!

 

 

"Em nói giỡn... anh không già một chút nào." Tương Tư lắc lắc tay nhỏ bé, lại rụt lui vào trong góc, Hà Dĩ Kiệt cũng không giận, môi lạnh cứ ngậm một chút ý cười như vậy, vuốt cằm nhìn cô.

 

 

Tương Tư nuốt nuốt nước miếng, khuôn mặt lại nặn ra một nụ cười: "Anh rất lợi hại, mỗi lần đều là em không xuống giường nổi..."

 

 

Ý cười Hà Dĩ Kiệt ngừng lại, lạnh lùng hừ một tiếng, mắt sáng như đuốc nhìn lại cô; "Xem ra, là tôi không khiến cho em hài lòng."

 

 

Tương Tư thất kinh, liên tục xua tay: "Không có không có, mỗi lần em đều rất hài lòng!"

 

 

"Nói dối không phải là đứa bé ngoan." Hắn bỗng nhiên dựa người sang, thân hình cao lớn bức cô vào trong góc nho nhỏ, thân thể hắn chặn tia sáng ngoài cửa sổ, đã bao phủ cô ở trong bóng mờ mông lung. Tương Tư dùng sức lắc đầu, biết lần này là mình quá phận, không nên nói ra lời như vậy ở ngay trước mặt người ngoài, nếu như truyền đi lời đồn đãi nhảm nhí gì...

 

 

"Hà Dĩ Kiệt..." Cô ôn nhu gọi tên của hắn, đánh bạo đưa tay ôm lấy cổ của hắn, nhẹ nhàng lay động, như làm nũng nhào vào cọ xát trong ngực hắn: "Anh đừng nóng giận, em nói sai... Xin lỗi có được không?"

 

 

"Tiểu Tương Tư... Tôi đã dạy em, nói sai hoặc làm sai chuyện gì, là phải trả giá thật lớn..."

 

 

Hơi thở hắn nhợt nhạt, nhẹ nhàng thở qua bên tai cô, khiến da đầu cô tê dại một trận, nghiêng mặt muốn né tránh, môi của hắn lại đè ép xuống, nhẹ nhàng cọ xát ở bên thùy tai của cô: "Nói đi, muốn xin tôi tha thứ như thế nào..."

 

 

Đầu lưỡi hắn nhẹ nhàng liếm hôn ở trên vành tai của cô, từng trận cảm giác tê dại lan tràn đến, thân thể Tương Tư hơi run rẩy lên, giọng nói cũng mang theo run rẩy; "Trở về... Trở về rồi nói tiếp... Có được không?"

 

 

Tròng mắt cô đầy nước, gợn sóng trong vắt nhìn hắn, lại khiến dục vọng hắn càng tăng lên mấy phần. Yêu cầu phương diện này của hắn luôn luôn mãnh liệt, chỉ là có đôi khi luôn phải lo lắng cô không chịu nổi, không có biện pháp hoàn toàn tận hứng. Hơn nữa da mặt cô nhóc rất mỏng, ngoại trừ ở trên giường, cũng không chịu làm ở những nơi khác, hắn ba lần bảy lượt muốn thay đổi đa dạng, cô lại xấu hổ đến khóc lên, hắn đành phải bỏ đi suy nghĩ này. Có một lần khó khăn lắm hắn mới bắt được cô ở trong bồn tắm, nhưng hai ngày sau cô lại không để ý đến hắn. Hà Dĩ Kiệt ngược lại rất buồn bực, thời gian quan hệ hai người bọn họ không tốt như vậy, hắn làm còn ác liệt hơn bây giờ, không phải cô cũng rất tốt ư?

 

 

Xem ra, phụ nữ thật sự không thể nuông chiều, hiện tại đã học được đạp lên mặt mũi! Chịu không nổi một chút ủy khuất! Cũng không biết ai nuông chiều ra tật xấu này!

 

 

"Tôi không đợi kịp." Hắn cười xấu xa, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua trên cổ thon dài của cô, sau đó hắn bỗng nhiên kéo mở hết khóa kéo áo lông, lộ ra váy liền thân nhung dê mềm mại ấm áp bên trong. Ngực nho nhỏ nhô lên đường vong cung duyên dáng, tay hắn lập tức liền dán tới, cách hai tầng quần áo nhẹ nhàng vuốt ve, vừa xoa, vừa khiêu khích nói ở bên tai cô: "Tôi lớn tuổi, thật vất vả có hứng thú một lần, không nhanh rèn sắt khi còn nóng làm một lần, đợi lát nữa về nhà, lại không được, không có biện pháp thỏa mãn em đâu."

 

 

Tương Tư bị hắn xoa đến trực tiếp thở dốc, tựa ở trong ngực hắn thở hổn hển, lại vẫn dùng sức lắc đầu: "Hà Dĩ Kiệt... Đừng như vậy..."

 

 

Trên xe còn có tài xế đấy, mặc dù hiện tại bị tách rời ra, nhưng cô vẫn không có cảm giác an toàn. Mỗi lần người này đều kịch liệt giống như chiến tranh, cô cũng không muốn để cho tài xế nghe được động tĩnh dọa người gì rồi làm lật xe đâu, sau đó bộ dáng cả người cô trần truồng XXOO với người ta bị chụp được, hình khiêu dâm truyền khắp các nơi trên toàn quốc...

 

 

Tương Tư nghĩ tới đây, rùng mình một cái, lập tức đẩy Hà Dĩ Kiệt ra, nhưng không có thành công. Cô thấy đáy mắt hắn nổi lên dục vọng, nơi bụng dưới càng cảm thấy biến hóa rõ ràng của hắn nhất, cô càng sợ hơn, muốn nhanh chóng xóa bỏ suy nghĩ không tốt này của hắn.

 

 

break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc