Chương 113: Học viện quý tộc
Trở lại công ty, Mộc Hàn Mặc liền bấm line số 2, bảo Lâm Phong đi thăm dò chuyện của Helala Trữ Mặc, mà hắn tiếp tục phấn đấu cùng với đống văn kiện mới tới.
Oa Oa ngồi ở nơi cách máy tính xa nhất, lật xem tạp chí, mặc dù có rất nhiều bài không biết, nhưng mà nhìn hình thôi cũng rất sảng khoái.
Nâng lên hai má, nhìn người kia đang chăm chú làm việc, dần dần lâm vào si mê, hai tròng mắt không hề chớp dõi theo bóng hình hắn, luyến tiếc dời đi. Mà ngay cả tạp chí trên bàn này cũng không thể hấp dẫn ánh mắt của cô.
Hai tay chống má, nằm sấp trên sô pha, lấm lét rình coi hắn. Mặc kệ nhìn từ góc độ nào, đều là một loại hưởng thụ, bộ dáng giống như một thanh đao sắc bén chưa tước khỏi võ, nhếch bạc môi khêu gợi, vẻ mặt chăm chú nghiêm túc.
Mộc Hàn Mặc giống như cảm giác được Oa Oa đang chăm chú nhìn hắn, ngẩng khuôn mặt tuấn tú lên, hướng tới cô dịu dàng cười, một đôi ưng mâu thâm thúy chứa đựng dịu dàng, đem ánh mắt si mê của cô thu hết vào mắt.
Oa Oa đứng lên, hai tay dán trên bụng, chậm rãi thong thả bước tới Mộc Hàn Mặc, một giây tiếp theo, Mộc Hàn Mặc liền đứng lên, hướng tới cô đi tới.
Oa Oa đứng tại chỗ bất động, chứa đầy ý cười nhìn Mộc Hàn Mặc đang hướng cô đi tới, hiểu rõ hắn là không muốn cô tới gần máy tính, bởi vì, gần đây hắn đang xem cuốn sách những điều cấm kỵ khi phụ nữ mang thai, chỉ cần trên sách viết, hắn đều nghiêm cấm cô.
Trong lòng ấm áp vô cùng, nụ cười trên mặt cũng ngọt ngào dị thường, Mộc Hàn Mặc bước đến trước mặt Oa Oa, đem tay cô nắm chặt trong lòng bàn tay "Máy tính sẽ phóng xạ, đừng dựa vào gần quá." Nói xong, liền ôm chặt cả bờ vai của Oa Oa, đi tới trước sô pha, đem cô an trí lên trên đó.
Chính mình cũng ngồi xuống bên cạnh cô "Còn có hai mươi mấy văn kiện nữa, xử lý xong, chúng ta liền trở về nhà, em ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, đừng tới gần máy tính biết không?" Bàn tay ấm áp xoa mái tóc dài tới vai, mềm mại mà đen bóng của cô.
Oa Oa cười lắc đầu "Lão công, anh đem văn kiện lấy đến đây đi! Em cùng anh làm." Tay nhỏ bé leo lên bờ vai của hắn, không ngừng lay động cánh tay hắn. Dáng vẻ làm nũng làm cho Mộc Hàn Mặc bất đắc dĩ lắc đầu, nở nụ cười "Được."
Nói xong, liền đứng lên, đi tớitrước bàn làm việc, đem văn kiện còn lại, cầm lấy đẻ trên bàn trà. Oa Oa lập tức lộ một nụ cười ngọt ngào "Lão công, anh ở trong này xử lý văn kiện, em giúp anh mát xa nha." Nói xong, liền đứng lên, ngồi chồm hỗm ở trên ghế sa lon, một đôi tay nhỏ bé nhu nhược không xương dọc theo bả vai dày rộng của hắn chậm rãi mát xa lên.
Mộc Hàn Mặc nghiêng đầu nhẹ nhàng in lên cái trán của cô một nụ hôn, liền không thèm nhắc lại, đem văn kiện cầm lên, đặt ở trên đùi, lưng dày rộng tựa vào trên ghế sa lon. Nhàn nhã lật xem, cảm thụ được lực đạo mát xa mềm nhẹ mà thoải mái trên vai, tâm mềm mại vô cùng.
Đồng thời, cũng làm cho hắn quyến luyến không thôi. . . . . .
Mát xa một lúc lâu, toàn bộ thân thể Oa Oa xụi lơ trên người Mộc Hàn Mặc, cảm giác hai cổ tay đau nhức khó nhịn, thân thể cũng mềm nhũn không muốn động, Mộc Hàn Mặc cũng chưa động đậy, tùy ý cô ghé vào bờ vai của hắn.
Đem những văn kiện kia xử lý xong, lúc này mới ôm chặt thân thể Oa Oa vào lòng "Mệt mỏi rồi?" Chóp mũi cùng chóp mũi của cô đối điện, vô cùng thân thiết cọ cọ "Chúng ta có thể về nhà ."
Oa Oa vươn hai tay, vòng trên cổ hắn, đem hai má chôn ở trong hõm vai hắn "Lão công, em muốn đi học." Tiếng nói mang theo một chút khàn khàn, hiện tại học, còn có thể học xong sao?
Thân thể Mộc Hàn Mặc cứng đờ, bàn tay to lớn yêu thương vỗ cái ót cô, thở dài một tiếng không thể nghe "Oa Oa, ở bên cạnh anh không tốt sao? Hiện tại em có thai, em đến trường làm anh lo lắng." Hiện tại trường học còn nhiều mà, nghĩ đến nơi nào học cũng đều được.
Hai tay vòng qua ôm cổ Mộc Hàn Mặc lơi lỏng vài phần, ngẩng đầu đối diện với cặp mắt thâm thúy của hắn "Lão công, em muốn thể nghiệm cảm giác giống như mọi người." Cô bây giờ, tựa như hoàn toàn không phù hợp với thế giới này, trở thành người khác loại trên thế giới này, nếu không phải gả cho một lão công có tiền có thế, anh tuấn lại dịu dàng, cô chỉ sợ rất khó để sống sót trên thế giới này.
Tuy nói có anh hai, nhưng anh hai không có khả năng chiếu cố cô cả đời, cho nên cô muốn đi học, hiện tại có bầu, đúng là thời điểm có thể học. Chờ sinh Bảo Bảo xong, hắn huấn luyện doanh lý huấn luyện, làm cho cô cũng có thể trở thành một cái hữu dụng nhân.
"Được, chờ một chút anh gọi Lâm Phong đi an bài cho em một trường học, nhưng mà, mỗi ngày nhất định phải để vi phu đưa đón, biết không?" Hai hàng lông mày nhăn tít cùng một chỗ, nghiêm thanh nhắc nhở.
Oa Oa vươn tay vuốt mày kiếm nhăn tít của hắn, khóe miệng câu lên một chút tươi cười "Được, để lão công đẹp trai lại dịu dàng của em mỗi ngày đón đưa." Nâng lên bàn tay nhỏ bé, nắm bắt đôi gò má tuấn mỹ không tỳ vết đang giương lên của hắn.
Mộc Hàn Mặc thì lại ôm thật chặt thân thể cô, để tránh phát sinh ngoài ý muốn, tùy ý Oa Oa giày vò mặt của hắn, không có chút oán hận nào, càng thêm không có một tia sắc mặt không chịu nổi nào.
Đợi cho Oa Oa buông tay, Mộc Hàn Mặc lúc này mới xoa bóp khuôn mặt trứng ngỗng của cô "Tính trẻ con!" Phía trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy tươi cười, ấm áp mà thấm vào ruột gan.
Oa Oa cầm bàn tay hắn, tay nhỏ bé đặt trong bàn tay của hắn. Hơi thở ấm áp, dọc theo bàn tay, lan tràn tới đáy lòng. Ngước đôi mắt lên nhìn hắn, chớp chớp tinh mâu "Anh không phải nói có thể về nhà sao? Không bằng chúng ta ngay bây giờ đi thăm trường học đi!" Quệt quệt cái miệng nhỏ nhắn "Bây giờ còn sớm, mới hơn 3 giờ." Ngón tay tường tận trắng nõn, cách tây trang, trong ngực hắn vẽ vẽ vòng tròn.
Mộc Hàn Mặc chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười "Được, em nói cái gì cũng đều được." Nói xong, liền ôm Oa Oa ôm lên, sau đó đem cô đặt lên sô pha, đi vào trước bàn làm việc cầm lấy điện thoại, nối line số 2 "Lâm Phong, cậu hiện tại đi liên hệ với một trường học, chị dâu cậu muốn đến trường đi học, tôi và chị dâu cậu lập tức đến văn phòng tìm cậu, sau đó cùng đi xem ngôi trường kia."
"Được, lão đại." Lâm Phong vĩnh viễn là nghe theo, sẽ không trêu chọc, một bộ dạng nói năng thận trọng, làm bớt đi không ít phiền toái.
Mộc Hàn Mặc cúp điện thoại, cầm lấy điện thoại di động trên bàn, bỏ vào chiếc túi chống phóng xạ, cất vào trong tây trang. Lúc này mới xoay người đi tới trước sô pha, giúp đỡ Oa Oa đứng lên, ôm cô đi tới cửa thủy tinh phía bàn công tác.
Đi tới văn phòng Lâm Phong, chưa gõ cửa, trực tiếp được thư ký dẫn vào văn phòng Lâm Phong. Lâm Phong đứng lên, liền thấy Mộc Hàn Mặc cùng Oa Oa đẩy cửa vào "Lão đại, chị dâu hai người tới, vừa mới liên hệ xong, trường học cách công ty không xa, ngồi xe mười mấy phút đồng hồ."
Oa Oa vừa lòng gật đầu, Mộc Hàn Mặc hướng tới Lâm Phong nhẹ gật đầu "Đi thôi!" Nói xong, liền mang theo Oa Oa xoay người rời khỏi văn phòng.
Lâm Phong theo sát sau đó, đi theo ra ngoài.
Ra khỏi công ty, xe đã được chuẩn bị sẵn, Mộc Hàn Mặc ôm Oa Oa vào, chính mình cũng ngồi xuống bên cạnh cô. Lâm Phong ngồi bên ghê phụ, chiếc xe chậm rãi xuất phát.
Bên trong xe, Oa Oa tựa vào lồng ngực Mộc Hàn Mặc, nhắm chặt đôi tinh mâu, giống như đang ngủ.
Mộc Hàn Mặc cũng không quấy rầy cô, bàn tay to mềm nhẹ vỗ về tóc cô, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, trong lòng suy nghĩ một vài vấn đề.
"Lâm Phong, Helala Trữ Mặc làm thế nào ra khỏi nhà giam?" nguồn : thichdoctruyen.com
Lâm Phong quay đầu, đôi mắt màu lam thu khuôn mặt tuấn tú của Mộc Hàn Mặc "Là được hoán đổi ra, hiện tại đang ở trong lao là Helala Trữ Mặc giả." Giới thiệu vắn tắt trả lời hắn vấn đề, liền quay đầu không nhìn Mộc Hàn Mặc nữa.
Mộc Hàn Mặc gật gật đầu, cúi đầu trầm tư một lát, đột nhiên ngẩng đầu "Đồng Vân Phong còn trong nhà giam không?"
"Không còn, cùng Helala Trữ Mặc được hoán đổi đi ra." Lâm Phong lúc nói những lời này thìhai tròng mắt phiếm hàn quang, đối với chuyện bọn người kia làm cho người khác tới thay thế mình ngồi tù rất là bất mãn.
"Kêu cục trưởng cục công an mới nhậm chức ra công bố lệnh bắt, cả Helala Trữ Mặc và Đồng Vân Phong. Đem những tội trạng của Helala Trữ Mặc và Đồng Vụ Vân bẩm báo với trung ương đi, nghĩ biện pháp làm cho bọn họ bị truy nã khắp cả nước, không có chỗ để đi." Đáy mắt thâm thúy phác họa một cái hàn quang thị huyết, lời ra khỏi miệng, càng thêm lạnh lùng không tưởng tượng nổi.
Giết cha mẹ Oa Oa, làm cho cô từ nhỏ đã chịu nhiều đau khổ như vyaaj, còn muốn có ngày lành. Nghĩ cũng đừng nghĩ, đã có can đảm tìm người thay thế, vậy thì chờ nhận trừng phạt nghiêm khắc hơn đi!
Lâm Phong nhẹ gật đầu với hắn, tiếp nhận mệnh lệnh.
Mộc Hàn Mặc nhìn thân thể cứng ngắc bé nhỏ trong lòng, tâm mền nhũn, bàn tay to lớn ôm vòng eo cô, siết thật chặt "Oa Oa, rất nhanh sẽ đến trường học."
Mộc Hàn Mặc vừa dứt lời, Oa Oa liền ngẩng đầu lên, nhìn hắn "Lão công, em không muốn Đồng Vụ Vân dùng mặt của em." Mặt của mình ở trên người của người khác làm cho cô nhìn không thoải mái. Hơn nữa, là ở trên người Đồng Vụ Vân, mỗi khi cô ta nổi nóng, tức giận, hay căm thù, cô giống như thấy được một mặt khác của mình, trong lòng chán ghét vô cùng.
Mộc Hàn Mặc cười khẽ một tiếng "Ha ha. . . . . . Được." Ngẩng đầu, nói với Lâm Phong "Lâm Phong, cậu đi phụ trách đem da mặt Đồng Vụ Vân lột xuống cho tôi." Dám dùng khuôn mặt độc nhất vô nhị của bảo bối hắn, còn muốn mượn chuyện này tới gần hắn, không khỏi quá ngây thơ đi.
Lâm Phong không nói chuyện, thật sâu nhìn chị dâu nhỏ trong lòng Mộc Hàn Mặc, yên lặng gật đầu, xem ra chị dâu cũng không phải chủ nhân thiện lương. Hơn nữa lại được lão đại dung túng, có thể có một ngày ngất trời hay không?
Oa Oa không nói lời nào, không phải trong lòng không sợ hãi, mà là, tâm phải ngoan. Sẽ không đáng thương cô ta, muốn dùng khuôn mặt của cô, vậy thì phải trả giá xứng đáng.
Ở bên cạnh hắn thì không thể mềm lòng, bằng không liền không xứng với hắn, sẽ mang đến phiền toái cho hắn, sẽ không lưu lại hậu hoạn.
Đồng Vụ Vân là nên bị trừng phạt, hi vọng cô ta trải qua những chuyện lúc này đây thì có thể hấp thụ giáo huấn, không cần lại giãy dụa vô vị. Cũng không cần có suy nghĩ lệch lạc, bằng không cô không dám cam đoan, sẽ trực tiếp kêu Mặc lấy tánh mạng của cô ta.
Chiếc xe hơi xa hoa dừng trước một học viện nguy nga chiếm diện tích ở hơn sáu ngàn mẫu, vài người đàn ông mặc chỉnh tề đứng ở trước cửa học viện.
Thấy xe Mộc Hàn Mặc đi vào, lập tức tiến lên đón "Hoan nghênh Mộc tổng đến học viện Hoa Thanh." Thân người hành đại lễ khom một cái chín mươi độ, mà người phía sau hắn cũng hành đại lễ này "Hoan nghênh Mộc tổng đến."
Mộc Hàn Mặc cũng không có nhìn bọn hắn lâu, chỉ hắn liếc mắt một cái, một đôi ưng mâu thâm thúy đánh giá trường học này, đánh giá trường học này có thể dung thê tử của hắn hay không.
Hiệu trưởng thẳng lưng dậy, thấy Mộc Hàn Mặc không để ý tới bọn họ, không khỏi có chút xấu hổ, lại khó mà nói ra lời, thấy thiên hạ nhỏ nhắn xinh xắn bên khuỷu tay của Mộc Hàn Mặc thì hai mắt sáng ngời "Đây là Mộc phu nhân đi! Mộc phu nhân thực sự rất có khí chất." Công phu trợn mắt nói nói dối không phải chơi.
Oa Oa nhìn hiệu trưởng tao nhã cười cười, liền không có động tác khác.
Mày kiếm Mộc Hàn Mặc cũng không nhăn lại nữa, trên mặt xuất hiện tươi cười giống như gió xuân "Lý hiệu trưởng, đây là phu nhân của Mộc mỗ, về sau cô ấy liền học tại đây, hi vọng hiệu trưởng chiếu cố nhiều hơn." Không phải hỏi, cũng không phải thỉnh cầu, là mệnh lệnh không cho từ chối.
Oa Oa không để ý tới bọn họ, khẩn cấp đánh giá học viện quý tộc xa hoa này. . . . . .