Editor: Tuyen83
Một bữa cơm mọi người ăn đều rất vui vẻ, dĩ nhiên, trừ Hàn Ngữ Yên, từ đầu đến cuối cô cũng không có đối đáp với An Mặc Hàn, còn Lillian thì giống như rất có hứng thú đối với An Dĩ Mạch, điểm này làm cho cô có chút mất mát, dĩ nhiên nỗi hận của cô đối với An Dĩ Mạch càng thêm sâu.
Cho đến lúc kết thúc, Lillian nói một câu làm cho An Dĩ Mạch không giải thích được cảm giác thân thiết đối với Lillian.
An tiểu thư hình như rất thích thức ăn cay, cái này cũng giống với tôi trước đây.
Bây giờ cô Lillian không còn thích nữa sao?
An Dĩ Mạch nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt đầy nghi hoặc, khiến Lillian lộ ra ý muốn bảo vệ, bà lắc đầu một cái, để cho mình tỉnh táo lại, mới mở miệng nói chuyện.
Thích, chỉ là không thể ăn.
Lillian không có nói nguyên nhân, mặc dù An Dĩ Mạch nghi ngờ, nhưng không có hỏi đến, đây là người ta *, cô không tiện hỏi, chỉ là, chẳng biết tại sao cô lại thấy thương Lillian, bởi vì, khi Lillian mới vừa nói không thể ăn cay được cô thấy rõ ràng trong mắt của bà buồn bã, lúc ấy cô đang suy nghĩ, cô Lillian, cũng đã từng có một quá khứ không muốn người biết đến, cũng bởi vì chút quá khứ này, bà ấy mới không thể đi làm việc mình thích, ăn những món mình thích.
Thật xin lỗi.
Nghe được An Dĩ Mạch nói xin lỗi với mình, Lillian cười cười, lúc nhìn An Dĩ Mạch giống như là đang nhìn con của mình.
Không có việc gì, đây là chuyện rất lâu về trước, đúng rồi, tổng giám đốc An, tiệc sinh nhật tối nay của giám đốc Thượng Quan tôi nghĩ tổng giám đốc An cũng sẽ tham gia chứ.
Lillian chuyển chủ đề, Dĩ Mạch cũng không có nói gì, vẫn cẩn thận nghe bọn họ nói chuyện, chỉ là, nói đến tiệc sinh nhật của nhà Thượng Quan, tâm tình của cô cũng rất tốt, cũng đầy thích thú, nhưng cô tính xem kịch hay miễn phí ở nhà Thượng Quan, nhưng mà nghĩ đến Lillian đứng cùng với Thượng Quan Niên, tất nhiên cô sẽ không vui vẻ, dù sao cô rất thích cô Lillian, dĩ nhiên mặc dù cô không thích Thượng Quan Hồng, chỉ là, đối với Thượng Quan Niên, cô vẫn là khâm phục.
Đến lúc đó vãn bối tự nhiên sẽ tham gia, mong rằng đến lúc đó cô Lillian có thể ở trước mặt của tổng giám đốc Thượng Quan giúp Mặc Hàn một chút, cũng để cho hợp đồng của chúng ta có thể tiến hành bình thường.
An Mặc Hàn nói một cách khiêm nhường, khiến cho Lillian nhìn anh với cặp mắt khác xưa, nhưng phải biết rằng An Mặc Hàn là người đứng đầu trong giới kinh doanh, anh có thể khiêm nhường với người lạ ở trước mặt người cùng lứa tuổi với mình, quả thật không dễ dàng, chỉ một điểm này, Lillian cũng cảm giác An Mặc Hàn có thể có được địa vị và tiền tài như ngày hôm nay, chuyện rất đương nhiên.
Tổng giám đốc An khách sáo rồi, tôi đã hẹn với tổng giám đốc Thượng Quan, nhưng đến lúc đó tổng giám đốc An không cần đùa bỡn phá hư hào hứng là được rồi, dù sao đây là nơi gặp gỡ của người trẻ tuổi các cậu.
Cô yên tâm, Mặc Hàn biết chừng mực, dĩ nhiên, cũng sẽ không làm khó cô Lillian.
Tốt lắm, cứ quyết định như vậy, thời gian không còn sớm, chúng tôi đi về