Tổng giám đốc gian manh chỉ yêu vợ

Chương 118 - Chương 108

Trước Sau

break
Rất nhanh An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch đã trở về An gia, lúc này Lãnh Hạ đã quay trở về, mà Lillian cũng đã về tới chỗ ở của mình.

Mẹ, chúng con đã về.

An Dĩ Mạch thấy Lãnh Hạ còn chưa ngủ, đã đi qua ngồi ở bên cạnh Lãnh Hạ, Lãnh Hạ nhìn bọn họ dịu dàng nở nụ cười, tuy nhiên, An Mặc Hàn thấy được tâm trạng của Lãnh Hạ cũng không như vậy, trong lòng của bà đang có chuyện gì.

Hôm nay mẹ gặp được cái gì? Mẹ giống như có chuyện gì, không bằng nói cho chúng con biết, chúng con cũng giúp mẹ giải đáp.

An Mặc Hàn ngồi ở bên cạnh An Dĩ Mạch, một tay còn ôm bả vai An Dĩ Mạch, lúc này dì Lan đưa tới điểm tâm và trái cây, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch ở trong dạ tiệc căn bản cũng không có ăn cái gì, dì Lan đưa tới vô cùng kịp thời.

Dĩ Mạch, con ăn từ từ thôi.

Lãnh Hạ thấy dáng vẻ An Dĩ Mạch ăn như hổ đói không nhịn được nói, chỉ là, đáy mắt lại mang theo nụ cười cưng chìu.

Mẹ, con nói cho mẹ biết, con cũng đã sắp chết đói, hu hu, ở trong bữa tiệc con có uống một chút nước.

An Dĩ Mạch một bên vừa đưa đồ ăn vào trong miệng mình, còn vừa nhìn Lãnh Hạ giải thích, An Mặc Hàn thấy cái bộ dáng này của cô khẽ nhíu mày, sau đó bưng nước qua trước mặt đưa cho An Dĩ Mạch.

Anh không ăn một chút sao? An Dĩ Mạch nhận lấy ly nước của An Mặc Hàn đưa tới uống một ngụm, sau đó cầm điểm tâm hỏi Mặc Hàn.

An Mặc Hàn lắc đầu một cái, anh không đói bụng, không cần ăn.

Đúng rồi, mẹ, mẹ còn chưa nói với con chuyện gì đã xảy ra? Hôm nay không phải mẹ đi thăm Huyên Huyên rồi sao? Sao mẹ trở về nhìn giống như có chuyện gì đó, hôm nay gặp phải chuyện gì sao?

An Dĩ Mạch nghĩ đến vấn đề An Mặc Hàn mới vừa rồi hỏi Lãnh Hạ mà Lãnh Hạ vẫn chưa trả lời, cho nên cô lại hỏi Lãnh Hạ một lần nữa.

Dĩ Mạch, ba của Dư Huyên, con biết là ai không?

Lãnh Hạ hỏi khiến An Mặc Hàn cau mày đẹp, cũng làm cho An Dĩ Mạch ngưng động tác trên tay.

Huyên Huyên không có nói qua, chỉ là, trước kia con dường như nghe mẹ Dư có nói đến, giống như cha ruột Huyên Huyên và bà ấy quen biết nhau là ở Nhật Bản, sau lại, bọn họ liền gặp nhau ở cái thành phố này, không biết vì sao, mẹ Dư một mình mang theo Huyên Huyên rời khỏi nơi đây, đi nước ngoài, sau đó bọn họ vẫn sống ở nước ngoài. d1d1lqqđ

An Dĩ Mạch thong thả nói, nghĩ đến mẹ Dư, trong lòng của cô là một hồi thương cảm, chỉ có điều, An Dĩ Mạch không có phát hiện khi cô nói mẹ Dư Huyên quen biết ba Dư Huyên sau đó, gương mặt Lãnh Hạ có chút phức tạp, lại giống như sớm nằm trong dự liệu của bà.

Mẹ, mẹ có quen biết mẹ Dư Huyên hay không?

An Mặc Hàn hỏi, An Dĩ Mạch nghe đến đó cũng có chút kinh ngạc nhìn Lãnh Hạ, cuối cùng, Lãnh Hạ vẫn gật đầu một cái.

Không sai, mẹ biết bà ấy, chỉ là, kể từ khi bà ấy đi nước ngoài về sau chúng ta cũng không có liên lạc qua, hôm nay nhìn thấy Dư Huyên, nhìn kỹ cô bé một chút mẹ liền cảm giác vô cùng quen thuộc, sau lại, Nam Huyễn dẫn mẹ đi gặp mẹ của con bé, thì ra là, mẹ đoán không sai, quả nhiên là bà ấy.

Lãnh Hạ than thở một tiếng, nhìn Lãnh Hạ vẻ mặt thương cảm, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn biết Lãnh Hạ và mẹ Dư Huyên trong đó nhất định có chuyện xưa, nghĩ tới đây, An Dĩ Mạch hai mắt tỏa sáng, nếu quả thật là cái bộ dáng này, như vậy, mẹ cô có thể biết cha ruột Dư Huyên.

Mẹ, mẹ và mẹ Dư quen biết nhau khi nào?

Thấy vẻ mặt An Dĩ Mạch, An Mặc Hàn cũng biết cô nghĩ đến cái gì rồi, thật ra thì anh cũng nghĩ đến một điểm này, nếu như mẹ và mẹ Dư quen biết nhau như trong lời nói, như vậy, mẹ có thể biết cha ruột Dư Huyên là người nào.

Nhìn An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch vẻ mặt mong đợi, Lãnh Hạ dịu dàng cười cười, sau đó giống như lọt vào hồi ức.

Bà ấy tên Dư Uyển, chúng ta quen biết đã sắp bốn mươi năm rồi, lúc nhỏ dọn nhà, ông ngoại và bà ngoại của các con dẫn theo mẹ và quản gia đến cái thành phố này, khi đó, đối diện nhà chúng ta chính là Dư Uyển và cha mẹ bà ấy, bắt đầu từ ngày đó, chúng ta trở thành bạn tốt. . . . . .

Tối hôm đó bọn họ rất khuya mới đi ngủ, Lãnh Hạ cũng vẫn luôn đang kể lại chuyện xưa của bà và Dư Uyển họ năm đó, những chuyện đã cách bà rất xa, bà chưa từng nghĩ tới sẽ ở tối hôm nay có lại một lần nữa đem chuyện xưa này nói cho hai đứa con của bà nghe.

Sau đó thì sao, sau khi mẹ Dư đi Nhật Bản?

An Dĩ Mạch tay nâng má hỏi Lãnh Hạ, hơn nữa cô cũng biết bắt đầu từ nơi này sẽ phải xuất hiện cha ruột của Dư Huyên rồi.

Sau khi bà ấy đi Nhật Bản, chúng ta mỗi ngày đều sẽ liên lạc, khoảng chừng 3 tháng, bà ấy nói bà ấy yêu một người đàn ông, chỉ là, người đàn ông kia đã có gia đình, hơn nữa, vợ của người đàn ông kia cũng sắp sinh.

Nói tới đây, vẻ mặt Lãnh Hạ trở nên có chút đau thương, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch nghe đến đó cũng có chút cảm giác không thể tưởng tượng nổi, bọn họ không nghĩ tới mẹ Dư thế nhưng sẽ thích một người đàn ông đã có gia đình.

Sau đó thì sao?

Về sau à, về sau, người đàn ông kia và vợ của ông ta cãi nhau, đi mua say, bà ấy không yên lòng ông ấy một mình, cho nên liền lén lút đi theo ông ấy, cứ như vậy đứng từ xa nhìn ông ấy uống một chai lại một chai.

Còn nhớ rõ khi đó bà ấy gọi điện thoại cho mẹ nói bà ấy nên làm cái gì bây giờ, muốn đi khuyên ông ấy một chút hay không, có muốn gọi điện thoại cho vợ ông ấy hay không, lúc đó mẹ còn đùa giỡn với bà ấy nói nếu như bà đi an ủi ông ấy, nói không chừng ông ấy sẽ thích bà đấy.

Mặc dù, mẹ chỉ đang nói đùa, nhưng không ngờ, chuyện thế nhưng lại thành sự thật, chỉ có điều, bà ấy không có chủ động đi an ủi ông ấy, bà ấy chỉ là đứng từ xa nhìn, nghĩ tới đợi đến khi ông ấy uống xong giúp ông ấy gọi xe taxi đưa ông ấy về nhà, nhưng là, người đàn ông kia thân phận khác với người thường, người đàn ông kia dưới tình huống đang uống say bị phục

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc