Hôm nay không khí trong quán bar rất náo nhiệt, cô ca sĩ cứ một lần lại một lần, đứng trên bục cao trình diễn!
Như Y vừa nghĩ đến không biết ông chủ nào lại chơi sang chịu chi tiền mời ca sĩ nổi tiếng, bên kia DJ hưng phấn thông báo cho mọi người biết, một ông chủ mời rượu tất cả mọi người trong quán, nâng lý chúc mừng sinh nhật bạn gái, sau đó bài hát chúc mừng sinh nhật vui vẻ vang lên.
"Không biết ông chủ nào, thật hào phóng ——" Cao Hải hâm mộ, lời kế tiếp liền biến thành ngọt ngào."ŧıểυ Y, em chờ anh chở thành ngươi giàu có, cũng sẽ tổ chức sinh nhật như vậy cho em nhé!"
"Ha ha —— Vậy anh là người thứ hai đoán chừng bị cục chống tham ô bắt giữ rồi!"
"Vì chiếm được nụ cười của mỹ nhân, rất đáng giá!"
"Chớ có trêu chọc, em muốn đi vệ sinh!" Bụng của Nhan Như Y bắt đầu ấm ách!
"Thế nào, em cũng không thích nghe anh nói chuyện?" Cao Hải mất hứng chất vấn cô, bị một đám bạn bè không tốt cười nhạo, thật đúng là tức giận! Đám người kia, cứ như vậy không được nghe anh khoác lác sao?
"Không có, em cần đi thiệt mà!"
Nhìn ‘vẻ mặt là thật’ của cô, Cao Hải vội vàng đứng lên."Đi thôi, anh đi cùng em!"
"Ừ!" Tới chỗ như thế đương nhiên cần phải cẩn thận, cho nên khi đi toilet, Nhan Như Y chưa bao giờ dám đi một mình."Đi nhanh một chút!" Hôm nay trạng thái thật sự hỏng bét, vô luận như thế nào trong lòng cũng không cảm thấy thoải mái, cho nên anh nghĩ, sau khi đưa Như Y đi toilet, sẽ về nhà!
Vốn hai người bọn họ cùng đi, nhưng vừa đến khu dành cho khách VIP, một cô gái trẻ say khướt té nhào vào ngực hắn.
Cô gái nhỏ kia ăn mặc rất hấp dẫn, quần short cực ngắn, vừa hơi cử động qυầи ɭóŧ bên trong cũng có thể lộ ra, cô gái cả người đeo dính vào người Cao Hải, hai cánh tay mỏng manh như con rắn, dây dưa thân thể của hắn."Anh đẹp trai, mời em uống ly rượu, có được hay không à?"
"Uống rượu, tốt, chỉ anh một chút!" Cao Hải rất thích giữ thể diện cho người đẹp, thường quan niệm, cô gái nhỏ là để được chăm sóc!
"Không nha, liền ngay bây giờ!"
Có thể thấy, cô gái này tối nay coi như nhìn trúng Cao Hải rồi. Nhan Như Y dứt khoát không chờ Cao Hải nữa, tự mình đi đến toilet. Cô không thể chờ thêm được nữa!
Hơn nữa chỗ Cao Hải đang đứng cũng gần với khu vực toilet, cô chắc cũng không gặp vấn đề gì!
Khi đang chuẩn bị băng qua khoảng trống trước khu vệ sinh, cô không ngờ gặp được người đã để lại nhiều phiền muộn trong cô ——.
Anh đang nghiêng người, nghiêm túc nói điện thoại. Cô không nghe được nội dung nói chuyện, nhưng từ ánh mắt dịu dàng của anh, cô có thể đoán anh đang nghe điện thoại của người nào đó rất thân thuộc.
Hơn nữa, người đầu dây bên kia chắc chắn là bạn gái!
Bằng trực giác nữ tính, cô cho là mình nhất định không đoán sai!
Anh vẫn mặc bộ quần áo đi làm ban ngày, những lớp vải sang trọng không một nếp nhăn, chỉ là cà vạt đã được tháo ra khỏi cổ, cổ áo sơ mi nới lỏng một hột nút, làm cho người ta buông lỏng cảm giác. Tóc anh có chút xốc xếch, thêm vào đó ánh đèn chung quanh lúc sáng lúc tối, cùng với khung cảnh nam nữ ám muội, càng khiến anh tràn đầy dã tính!
Anh vẫn mê người, phụ nữ nào đi ngang qua cũng đều mê mải ngắm anh, ánh mắt họ lưu luyến không rời khỏi!
Đứng trong góc hẹp của khu đất trống, Hoắc Doãn Văn vừa mới ngắt điện thoại, quay đầu lại ——
Vừa thấy cô, vẻ mặt của anh thoáng cả kinh, sau đó nhíu mày rồi cau mặt! Nhan Như Y lúc đó hạ quyết tâm không để ý đến anh, không nhìn anh, lướt qua trước mắt anh vào toilet!
Nhưng khi cô đi từng bước đến gần anh, khi chuẩn bị thêm một bước nữa lướt qua chỗ anh đứng, anh một tay kéo cô lại——
********************** Cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi sự ủng hộ của mọi người ***********************
Nhan Như Y không thể không dừng bước."Anh làm gì thế?"
"Lại tới uống rượu?" Trong giọng nói, anh mang theo ý chỉ trích!
"Đây là sau giờ tan việc, tôi muốn làm gì, cũng không cần xin phép của phó tổng ngài đây!" Nàng kiên định, giọng nói khó chịu, khuôn mặt nhăn nhó, rõ ràng tựa như đứa bé bực bội vì không được như ý!
Như Y biết mình biểu hiện có chút quá đáng, không đủ thành thục, nhưng anh làm ra vẻ bề trên giảng đa͙σ lý với cô, mà khuôn mặt luôn ôn hòa, thật là lời nói không có căn cứ, huống chi đây là lúc tan việc!
Hoắc Doãn Văn giằn mạnh tay cô, kéo cô vào sát người mình, để cô nhìn sát nét mặt ghét bỏ của mình."Một thân toàn mùi rượu, em cảm thấy rất dễ ngửi, phải hay không?"
"Nếu như anh không thích ngửi thấy, bây giờ có thể buông tôi ra!" Anh thấy cô lại lộ ra ánh mắt khinh bỉ như hồi chiều chạy ra khỏi phòng làm việc, cô thật đáng ghét!
"Nếu như em không phải là trợ lý phiên dịch của anh, anh cũng chẳng muốn để ý đến em làm gì! Em bây giờ, làm anh rất thất vọng——" Hai chữ cuối cùng, anh nói cũng đặc biệt nặng nề, quả nhiên anh rất thất vọng
Cô uống hoài như vậy, sớm muộn gì cơ thể cũng sẽ bị tổn thương!
"Không sao cả, người căn bản không phân biệt được phải trái, không nói đa͙σ lý, thất vọng của anh đối với tôi mà nói không có bất kỳ đả kích nào!" Nàng trợn to hai mắt, lộ ra vẻ mặt còn tức giận hơn so với anh!
"Anh không biết phân biệt phải trái? Đến bây giờ em vẫn còn không biết tới sai lầm của mình?" Chân mày anh nhíu lại càng sâu!
"Tôi dĩ nhiên không sai!" Cả buổi tối giấu trong lòng lắm nỗi uất ức, vết thương bị anh mổ xẻ ra, cô được thể tiếp tục phát tiết."Rõ ràng chính là cô thư ký kia không kịp thời đem tài liệu cho tôi, mới đưa đến việc tôi chưa hoàn thành nhiệm vụ, anh lại quang minh chính đại chỉ trích tôi ngay giữa chốn đông người, rõ ràng chính là đang thiên vị người khác, anh kêu tôi làm sao kềm chế được cơn tức giân? Tôi không phục!"
Nói tới đó, Nhan Như Y giận đến nỗi mắt đã ươn ướt, nước mắt uất ức bắt đầu tuôn ra."Nếu quả như thật là sơ sót của tôi, phó tổng muốn chỉ trích thế nào cũng được, nhưng vấn đề căn bản cũng không phải lỗi của tôi!" Thế nhưng anh lại chỉ nhằm vào nàng mà phê bình."Anh làm như vậy căn bản cổ vũ nhân viên phách lối khi người, muốn họ không ngừng khi dễ tôi!"
Nhìn cô uất ức, trong đôi mắt của Hoắc Doãn Văn một chút thương tiếc cũng không có, rất lạnh lùng nhìn cô."Với thân phận phó tổng, anh hiện tại chỉ có thể nói cho em biết, nếu như em đem tinh lực như thế này đặt hết vào công việc, không phí hoài sức lực suốt ngày rượu chè say sưa, em sẽ hiểu chuyện ngày hôm nay chính là sai lầm của em, hiểu không?"
Còn nói lỗi của cô, còn nói cô sai lầm, con mẹ nó là cô đã sai!
Nàng nhanh mồm nhanh miệng làm một tràng, rồi quay người lại, chạy vào trong phòng rửa tay ——
Thiệt thoải mái!
Mắng xong thật sảng khoái!
********************** Cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi sự ủng hộ của mọi người *******************
Nhan Như Y tầm mắt mơ hồ, chạy tọt vào toilet nữ, bởi vì cô quá nhập tâm, nên căn bản không phát hiện lúc này trong phòng rửa tay có chút không bình thường ——
Không phát hiện ra có mấy người vội vã đi ra ngoài!
Cho đến cô an vị trong một buồng toilet nữ trống, rốt cuộc nghe được trong toilet nữ khác những âm thanh khác thường ——
Trong nháy mắt, cô bị hù dọa không ít, chỉ muốn mau chóng giải quyết vấn đề của mình, sớm rời khỏi nơi ám muội này!
Rốt cuộc cô đã ấn chứng câu nói kia. Đêm dài lắm mộng, sớm muộn gì cũng gặp phải quỷ, đi dọc bờ sông, cuối cùng cũng sẽ ướt giày.
Trước kia thường nghe nói, trong quán rượu rất nhiều nam nữ trực tiếp giải quyết nhu cầu trong toilet, nhưng chưa từng gặp qua, hôm nay coi như là cô đã đụng phải!
Hình như chính là toilet sát vách ——
Tiếng thở dốc vang lên, tiếng hai người rêи ɾỉ trong cơn kích tình, còn có tiếng va chạm ra vào!
Cô cực kỳ chột dạ, bọn họ không biết xấu hổ ở trong nhà vệ sinh nữ cái đó còn chưa tính quá, bọn họ còn quyến rũ nhau, và quyến rũ cả —— cô!
"A. . . . . . A. . . . . . Anh à, anh nhẹ một chút a. . . . . . Anh coi chừng làm hỏng của em rồi. . . . . . A. . . . . ." Cô gái rền rĩ, gầm gừ nho nhỏ!
"Anh làm hư cái gì của em chứ? Nói nhanh, muốn đem em làm hỏng chỗ nào?"
"Chính là chỗ đó nha, anh đâm mạnh vào hoa huyệt của người ta…. Không biết đâu. . . . . . Không biết a. . . . . ."
"Ha ha, em không nói ra, anh làm mà biết? Nói đi, anh hiện tại đang yêu em ở đâu?"
"Ai nha. . . . . . Không nói. . . . . ."
"Vậy anh không cho em nữa ——" Giọng nam nói xong, liền nghe ‘ xuy ’ một tiếng, giống như tiếng pít-tông rút ra khỏi mặt nước.
Nữ nhân kia lập tức kêu to."Đừng á. . . . . . Nhanh lên một chút cho em. . . . . ."
"Nói đi, em nói đi, em muốn anh làʍ t̠ìиɦ với em ở đâu?"
"Á, anh… Yêu em đi, đâm mạnh vào hoa huyệt của em đi!"
Động tác đâm vào của người đàn ông chợt mạnh lên, tiếng nước “lẹp nhẹp” vang lên, tiếng va chạm vào nhau càng lúc càng nhanh hơn, càng lớn hơn, người đàn ông ra sức luật động, tục tĩu đệm thêm những từ da^ʍ đãиɠ."Em thiệt là da^ʍ đãиɠ! Lẳng lơ như vậy! Thoải mái chưa này, thoải mái chưa này ——"
"A a a —— sẽ bị người khác —— nghe được —— a —— sát vách —— có người ——"
Thanh âm làʍ t̠ìиɦ càng diễn càng ác liệt, so với tiếng trống không biết làm tim người nhảy gấp bao nhiêu lần!
"Ha ha ha ha, đương nhiên là có người, còn là nữ nhân, đang cởi quần đi ŧıểυ kìa ——" Giọng người đàn ông ngông cuồng nói, vừa làʍ t̠ìиɦ với người đàn bà trong ngực, vừa nghĩ đến cô gái sát vách!
"Ghét, không được nghĩ đến người con gái khác ——" Giọng cô gái nũng nịu, ngâm nga "A….!"
"Anh không chỉ có nghĩ, còn muốn ——"
"Anh còn muốn thế nào, còn đủ sức muốn chơi nữa a ——" Giọng người phụ nữ dâm dật.
"Ha ha ——" Người đàn ông cười một tiếng, kêu lên."Mỹ nữ bên trong kia ơi, đi ŧıểυ một chút, đợi anh đến đây, sẽ làm cho em thấy sướиɠ a ——"
Như Y thật muốn mắng cho tên cuồng dâm kia một trận, nhưng cô biết nếu đôi co như vậy, hóa ra cô là đứa ngốc rồi. Gặp phải loại chuyện như vậy, mắng hắn, người đàn ông kia lại tưởng cô đang gợi ý với hắn? Hắn sẽ càng vui vẻ hơn!
Cho nên cô vội vàng chỉnh trang lại quần áo, chuẩn bị rời đi!
Nhưng cô không biết đã làm ra chuyện tốt gì, người cứ nóng ran lên, đó là một loại xao động chưa từng có, hô hấp của nàng cũng dồn dập hẳn lên ——