Chương 147 Kiểm tra
"Làm cái gì? Đương nhiên là ăn cơm, sau đó đưa cô ấy về khách sạn!" Hoắc Doãn Văn làm như đó là chuyện đương nhiên nói!
"Thật?" Nhan Như Y nghi vấn!
"Vậy em cho là còn có cái gì?" Anh ngồi thẳng lại, nghi vấn mà hỏi.
"Cho là? Còn muốn em cho là cái gì sao? Hai người, anh và cô ấy là vợ chồng sắp cưới, muốn làm cái gì, em có quyền ngăn cản?" Giọng nói của cô rất chua, chua đến tự mình cũng nhíu lỗ mũi lại. Vừa nghĩ tới lúc trước Sở Tinh Nhiễm đi mua thuốc tránh thai, trong lòng Nhan Như Y liền vô cùng không có cảm giác, giọng nói của cô cũng càng ngày càng kém!
Nghe cô phát giận, bày ra bộ dạng đáng chê cười, Hoắc Doãn Văn không chán ghét, hơn nữa còn rất vui vẻ."Ghen à?"
Ghen? Loại dấm này, cô cũng không nguyện ý ăn, chỉ là trong lòng rất khổ sở. Bởi vì cô trừ tức giận, cái gì cũng không thể làm."Không có!"
"Ha ha, anh cùng cô ấy thật không có làm gì, không tin em tới kiểm tra!" Qua điện thoại, giọng anh trầm thấp, đặc biệt hấp dẫn!
Nhan Như Y cảm giác anh đang trêu đùa bên tai cô, gương mặt không tự chủ đỏ lên."Em không tin, Sở ŧıểυ thư chính là một đại mỹ nhân ——" Dù anh không muốn, chẳng lẽ Sở ŧıểυ thư không nghĩ sao?
Hiện tại cũng không phải là thời kỳ cổ đại, Đại lục là một mảnh đất cởi mở, huống chi là những người lớn lên và sinh hoạt ở nước ngoài?
Nhất định sẽ phải được thỏa mãn nếu có nhu cầu chứ?
"Còn chưa tin anh sao? Vậy thì tốt, hoan nghênh lãnh đa͙σ kiểm tra!" Hoắc Doãn Văn giả bộ có tiếng cũng có miếng, thẳng thắn vô tư!
"Loại chuyện như vậy làm thế nào kiểm tra? Cũng không phải là phụ nữ!" Nhan Như Y oán trách, làm nữ nhân bất trung, rất dễ dàng bị phát hiện, nhưng với đàn ông thì lại bất đồng!
Đầu bên kia điện thoại, Hoắc Doãn Văn truyền đến một cái tiếng cười, rất thấp lại hấp dẫn người khác thường."Chỉ cần em nghĩ tra, liền nhất định có thể đủ tra được. Em nghĩ ra chưa?" Một câu nói sau đó, anh lại thì thầm quyến rũ người yêu.
"Tra kiểu gì chứ?" Nếu quả như thật có thể tra được, cô đương nhiên là muốn tra!
"Này còn không đơn giản, ngửi xem trên người anh có hay không hương vị của phụ nữ khác, xem xem trên người anh có lưu lại dấu hôn của người con gái khác không, nếu không nữa thì liền trực tiếp xem xem anh có còn thể lực yêu em không —— như vậy, không phải tra ra được sao?"
Anh đã đưa cho cô một ý kiến hay. Nhan Như Y suy nghĩ một chút, thật đúng là thật tốt!
Chỉ là, hiện tại cũng đã buổi tối rồi, cô ở nhà, người kia ở nhà, hai người bọn họ ở cách nhau rất xa, làm thế nào có cơ hội kiểm tra?
Cô níu lấy lỗ tai của chú gấu lông nhung trên giường, cho hả giận."Anh căn bản là lừa gạt em? Chúng ta vừa không có ở chung một chỗ, em làm sao kiểm tra anh? Ngày mai sao? Anh sớm tiêu hủy chứng cớ!"
"Anh không có lừa gạt em!"
"Còn dám nói không có? Rõ ràng chính là như vậy!" Cô cường điệu!
Hoắc Doãn Văn chợt nói."Anh bây giờ đang ở dưới lầu nhà trọ của em!"
Nhan Như Y cho là mình nghe lầm."Anh nói cái gì?"
"Anh hiện tại đang ở dưới lầu, nếu như em bây giờ muốn kiểm tra, rất dễ dàng! Như thế nào, em không muốn xuống!" Hoắc Doãn Văn cao giọng, cười cợt, mời mọc!
Nhan Như Y cười khúc khích, vui vẻ tận đáy lòng. Anh lúc này còn có thể chạy đến nơi cô ở, chỉ có thể nói rõ. . . . . . Anh cùng Sở ŧıểυ thư, quả nhiên là không có gì!
"Tốt, anh đã tự mình đưa tới cửa, không có đa͙σ lý gì em không tiến hành kiểm tra?" Nói xong, Nhan Như Y bắt đầu thay quần áo, chuẩn bị ra ngoài!
"Cậu đi đâu mà tối thế?" Kha Văn nhìn người bừng bừng khí thế ra cửa, kỳ quái hỏi!
Nhan Như Y thả chậm bước chân, tìm lấy cớ nói."A —— Cao Hải tìm tớ ——"
"Là Cao Hải sao?" Kha Văn nheo mắt lại, ánh mắt lộ rõ chính là không tin lời của cô!
"Là —— a ——" Cô nói có mấy phần chột dạ.
"Chớ gạt tớ nha, căn bản cũng không phải là Cao Hải. Là Hoắc Doãn Văn, có đúng hay không? Hai người các cậu lại bắt đầu!"
Phản ứng đầu tiên của Nhan Như Y chính là lắc đầu, bác bỏ."Không phải, không phải, cậu cũng chớ nói lung tung, không thể nào!"
"Cái gì không thể nào, căn bản là anh ấy. Hôm nay chúng ta đi mua sắm, rõ ràng tớ đã đoán ra cậu vì Hoắc Doãn Văn mà muốn mua quần áo, có đúng hay không?" Sau khi về nhà, cô càng nghĩ càng không đúng, cái gì mà vì ŧıểυ Quân nhìn xem kiểu quần áo hàng hiệu, rồi ra mua hàng fake? Cái này căn bản không phải là khiến em trai mất mặt sao? Cô còn nghĩ ra, huống chi Như Y là chị gái làm sao lại không nghĩ tới?
Nhan Như y biết đã không thể gạt được bạn tốt, chỉ có thể buồn bực không lên tiếng.
Kha Văn hiểu bạn tốt đã thừa nhận, sau đó bật cười một tiếng."Thôi đi, còn nói là thấy Cao Hải, quỷ mới tin. Cao Hải lúc này tới tìm, nhất định cậu sẽ không thèm ra cửa gặp anh ấy!"
Nhan Như Y còn có thể nói gì? Ai bảo Kha Văn là bạn thân, nếu như cũng đoán không ra, vậy phụ lòng hai chữ ‘bạn tốt ’.
Cuối cùng, cô chỉ có thể thừa nhận."Đúng vậy, chúng ta lại hẹn hò cùng nhau. Chỉ là, chúng ta sẽ không có kết quả tốt. Kha Văn, cậu ngàn vạn lần không được nói cho người khác biết. Sớm muộn gì cũng phân ly!"
Giọng nói của cô nặng trịch, trong ánh mắt lưu chuyển nồng đậm thương cảm, cho người nghe cảm giác mối tình đáng lẽ vui vẻ lại thật khó khăn trôi qua.
Kha Văn lập tức bị ánh mắt của cô làm rung động, vội vàng bảo đảm."Cậu yên tâm, tớ cái gì đều không nói, nhất định cái gì cũng không nói!"
"Cám ơn cậu, vậy tớ đi xuống đây!" Nhan Như y cảm tạ. Sau đó đi ra khỏi phòng, cửa nhà vừa đóng, cô bật cười!
Kha Văn, cậu ngàn vạn lần không được trách tớ nha, tớ cũng là không còn cách nào!
*********************