Cùng Hoắc Doãn Văn lần nữa đi chung với nhau, Nhan Như Y không nói cùng ai, chỉ lặng lẳng tự vui trong lòng.
Thật ra, cô rất muốn nói cho bạn thân của mình biết, nhưng không thể. Thứ nhất, cô không phải là kẻ hay ba hoa, hơn nữa, ở cùng với người trong lòng không phải là chuyện để khoe khoang!
Đợi chút đi, chờ đến ngày có thể quang minh chính đại cùng anh nắm tay ở một chỗ!
Ngày ấy, Kha Văn tìm cô đi dạo phố, Nhan Như Y cũng không như ngày trước, cự tuyệt mà vui vẻ nhận lời! Cô lang thang trước quầy mỹ phẩm, rồi dạo quanh các cửa hiệu nam trang cao cấp!
Cô ngắm nghía vài bộ quần áo, rồi nhìn qua dãy cà vạt .
Kha Văn rất hiếu kỳ."Thế nào? Định mua cho bạn trai!"
Nhan Như Y thu hồi tầm mắt, nhìn bạn thân, lắc đầu một cái, mở to mắt nói dối."Không có nha!"
Kha Văn nheo mắt lại, không tin lời của cô."Tớ mới không tin đâu, nếu như không có bạn trai, cậu làm gì một mực nhìn thời trang dành cho nam giới như vậy?"
"A, vài ngày nữa ŧıểυ Quân làm MC trong một chương trình ở trường học, nên muốn chuẩn bị cho em ấy một bộ lễ phục chỉnh tề!" Nhan Như Y thuận miệng nói, không thể chia sẻ nỗi ngọt ngào ấy với bạn!
"Thật?"
"Tớ lừa cậu làm cái gì? Nếu như có bạn trai, tớ đương nhiên phải nói cho cậu biết đầu tiên rồi!" Nói xong, Nhan Như Y lại bắt đầu ngắm nghía mấy bộ vét. Có một bộ màu vàng gỉ sét, chất liệu vải mỏng nhẹ, vân chìm, xem ra vừa trang trọng vừa trẻ trung, rất thích hợp với anh!
Anh đưa cho cô một chí phiếu để tiêu pha, cô cũng chẳng biết nên mua cho mình cái gì! Thật ra, cô cũng hiểu được, về sau cùng anh ở chung một chỗ, phải chịu khó nâng cấp khâu thẩm mỹ của mình, y phục, trang sức… mới xứng với thân phận của anh. Đến lúc đó nên mặc, nên dùng gì, cô cũng nhất định sẽ mua thêm nhiều thứ.
Nhưng bây giờ, bọn họ phải giữ bí mật nha, cô mua trang phục đắt tiền đến hù chết người gì đó, thì có ích lợi gì đâu, còn không phải chỉ có nước đặt trong tủ quần áo để ngắm?
Cho nên, anh muốn cô đi mua sắm, vậy mua cho anh đi!
Ngày mai. . . . . . Hoặc là tí nữa, sau khi Kha Văn về rồi, cô có thể tới đây mua, hôm nay trước tiên chọn trước đã!
Kha Văn nhăn lỗ mũi, không hoàn toàn tin lời cô."Vậy cậu có đủ tiền mua cho ŧıểυ Quân bộ trang phục đắt tiền đến thế sao?" Hơn mười vạn !
"Tớ đâu có điên ! Làm sao có thể mua cho em ấy bộ trang phục quá đắt tiền như vậy!" Nhan Như Y chỉ chỉ lỗ mũi mình, nhỏ giọng nói.
"Vậy sao cậu vẫn còn ở lì trong shop này!" Kha Văn cũng nhỏ giọng nói!
Nhan Như Y kéo bạn tốt ra khỏi shop thời trang, cố làm ra vẻ rất thông minh lại rất keo kiệt."Thực ngốc, tớ đương nhiên nhìn kỹ hàng xịn, rồi ra xem hàng fake, chỉ tốn mấy trăm đồng, nhưng dĩ nhiên chất lượng cũng phải tốt nhất định!"
"A ——" Kha Văn gật đầu một cái, lại nhắc nhở."Chỉ là, ŧıểυ Quân nếu mặc hàng fake, nhất định sẽ bị bạn bè chê cười. Cầu xin cậu, còn không bằng mua quần áo nhãn hiệu trong nước, cũng có mấy trăm đồng, mặc lên cũng đẹp mắt!"
Nhan Như Y gật đầu."Không tệ, hoàn hảo cậu nhắc nhở tớ! Cứ quyết định như vậy!"
Nói là nói như vậy, nhưng kế tiếp Nhan Như Y lượn lờ quanh mấy shop chuyên dụng dành cho nam giới.
"Cậu làm sao vậy? Muốn cậu theo tớ để giúp tớ chọn vài bộ quần áo nha, sao cứ lượn quanh mấy shop dành cho nam giới vậy!" Kha văn rất không vui vẻ tả oán nói. Cuối tuần cô muốn đi f huyện thăm Chu Sùng, cho nên cũng muốn ăn mặc đẹp một chút!
Nhan Như Y không để ý lời oán trách của bạn, cô hiện tại thật chỉ muốn mua sắm cho anh thôi,… đây là quyền lợi của bạn gái đi ! Chỉ là, thật thông minh, cô gợi ý với Kha Văn."Thế nào, cậu không phải muốn mua quà tặng cho Chu Sùng sao?"
Kha Văn lúc này mới ngượng ngùng."Hoàn hảo cậu nhắc nhở, tớ quên mất!"
Nhan Như Y gật đầu một cái."Vậy còn không xem một chút! Chu Sùng rất bảnh bao, cho nên phải cẩn thận một chút, mà đồ tầm thường quá, coi chừng cậu ấy bỏ cậu đó——"
"Thôi đi, tớ sao phải nuông chiều anh ấy? Hơn nữa, chúng ta bây giờ cũng không phải là quan hệ trai gái, chỉ là bạn bè thôi, tớ sao muốn lấy lòng anh ấy? Anh ấy thích dùng đồ đắt giá, đắt đến muốn chết, tớ không đủ tiền!"
Kha Văn nói là nói như vậy, nhưng cũng đi theo Nhan Như Y dạo quanh khu lầu dành cho thời trang nam ——