Lâm Hiên cúi đầu , nhắm mắt lại Anh rể , tôi hiểu rồi !
Lập tức đi cho tôi ~! Lạc Ngạo Thực buông lỏng Lâm Hiên ra , chỉ vào cửa phòng quát
Ừ ! Lâm Hiên nhìn Lạc Ngạo Thực một chút , lại như có điều suy nghĩ nhìn phía Vũ Nghê , sau đó mới đi ra phòng bệnh !
Vũ Nghê bĩnh tĩnh nhìn việc trước mắt như không liên quan đến mình . Khi kịch tình kết thúc thì cô từ từ rũ ánh mắt xuống . Trong phòng bệnh , thời gian giống như dừng lại , yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe được tiếng hít thở của hai người . Lạc Ngạo Thực nặng nề thở dài , nhìn cô một cái , nhưng rất nhanh lại di chuyển tầm mắt sang chỗ khác
Hai tay để trong túi quần , làm cho người ta cảm thấy khoảng cách lạnh lùng Thì ra các người vẫn còn liên lạc ?!
Vũ Nghê không thèm phản ứng , mà chỉ nói lên vấn đề của mình : Lúc nãy tôi đã nhờ bà Vương đi tìm luật sư Lý rồi , giờ anh cũng đã tới , coi như việc sẽ dễ dàng hơn . Anh mau chuẩn bị giấy thỏa thuận li hôn đi , tôi sẽ ký tên ngay !
Em gấp gáp ly hôn vậy sao !? Ha ha , em cho rằng sau khi chúng ta ly hôn , về sau em có thể cùng hắn ở chung một chỗ ư ?! Lạc Ngạo Thực hừ cười một cái . Nếu em có cách suy nghĩ này , thì em đã lầm . Lâm Hiên không thể đến với em được , vì đã có Tư Vũ , bọn họ không thể nào ly hôn ! Nói xong , hắn từ từ hướng về phía Vũ Nghê.
Vũ Nghê châm chọc cười một tiếng , nét mặt khinh thường xuất hiện trên gương mặt gầy gò . Ánh mắt Lạc Ngạo Thực đột nhiên cứng đờ , môi mỏng từ từ thắt chặt , trên mặt có chút kinh ngạc
Cô !
Bây giờ nhìn cô , thật sự đáng sợ !
Gò má vô cùng gầy gò , hàm dưới nhìn rất sắc nhọn , hốc mắt gần như lõm xuống , cộng thêm ánh mắt châm chọc , thoạt nhìn như nữ phù thủy . Trở lại vấn đề chính đi , tôi không có nhiều thời gian dư thừa , lãng phí trong cuộc hôn nhân này . Vậy nên , ly hôn càng sớm càng tốt . Nếu như anh không có thời gian , tôi có thể tìm luật sư chuẩn bị !
Cô bình tĩnh đến độ khiến Lạc Ngạo Thực tức giận , cô vội vã ly hôn càng làm cho hắn gần như mất mặt . Trong cuộc hôn nhân này , đáng ra người phải bình tĩnh là hắn , Chỉ có hắn mới có quyền nói lời ly hôn
Hắn xoay người dùng sức thở dốc , cố gắng xóa tan sự bối rối , sau đó mới vui vẻ mở miệng Không cần làm phiền em , ngày mai luật sư Lý sẽ đem giấy thỏa thuận ly hôn đến đây !
Chuyện này thật là tốt , chúng ta sẽ được giải phóng ! Cuối cùng cô đã có thể tự do , rốt cuộc cũng không cần giống con chim bị giam trong lồng !
Em vui vẻ thật sao ?! Tâm tư không cảm thấy khó chịu ?!
Ha ha , anh đừng đùa . Không còn chuyện gì có thể làm tôi đau nữa ! Bi thảm lớn nhất cô đã từng trải qua , bây giờ không còn chuyện gì có thể làm cô xúc động Hôn nhân chỉ làm đau khổ lẫn nhau , đã là nhánh đào nát vụn , thì thà rằng chấp nhận
Lạc Ngạo Thực không có phản ứng , qua đến mấy giây , hai vai lay động khóe miệng nở nụ cười Em cho là có khả năng ?! Em giờ chẳng còn chỗ nào để tôi lưu luyến cả !
Trên mặt Vũ Nghê vẫn tươi cười , khóe miệng nâng cao Thật tốt , đoạn cũng phải đoạn cho đứt đôi đường , ghét nhất cái loại ly hôn còn phiền nhiễu vấn vương tơ lòng !
Lạc Ngạo Thực đưa lưng về phía Vũ Nghê , thong thả ung dung nói : Phiền nhiễu vấn vương tơ lòng ?! Ha ha , nói cho em biết . Đối với người phụ nữ khác , tôi còn có thể . Còn em thì , thật xin lỗi , chắc là không có phép lạ xảy ra . Trước kia dù sao em cũng còn xinh đẹp đến hoàn hảo . Nhưng là bây giờ , chậc chậc , nhìn gương mặt em , tôi chỉ có mà sởn-gai-ốc