Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 512 - Chương 8.2: Đề Xuất Chia Tay

Trước Sau

break
Nếu như lần thổ lộ này đối tượng là một cô gái khác, nhất định cô gái kia sẽ hưng phấn, cảm động đến phát khóc!

Quan Tĩnh rất bình tĩnh ăn sạch đến miếng thức ăn cuối cùng trong khay, nhẹ nhàng buông đũa xuống. Anh vẫn chưa hiểu rõ về tôi đâu, tôi chẳng phải là một cô gái tốt đẹp như anh vẫn nghĩ, tôi rất tầm thường, quá tầm thường! Thực xin lỗi, tôi không thể chấp nhận!

Nói xong, cô cầm lấy chiếc túi của mình, gật gật đầu chào, rồi đi ra hướng cửa tiệm!

Lý Sấm cũng chẳng quan tâm đến ăn uống gì nữa, nhanh chóng chạy đuổi theo ra cửa. Đương nhiên là em có quyền cự tuyệt tôi, nhưng thực sự tôi rất thích em, mà một khi tôi đã thích, tôi sẽ không buông tha, nhất định sẽ theo đuổi em đến cùng...

Đang lúc Lý Sấm còn dây dưa thổ lộ với Quan Tĩnh, thì Vũ Nghê và Tưởng Vũ Hàng cùng đi đến, mà bọn họ cũng vừa khéo nghe được lời tuyên bố này!

Phó Vũ Nghê cũng đã gặp Lý Sấm vài lần, đương nhiên sau đó liền chào hỏi hai người! Tưởng Vũ Hàng đứng sau lưng Vũ Nghê, chỉ yên lặng gật đầu không nói gì hết!

Khi Quan Tĩnh nhìn thấy hai người ở trước cửa, đầu óc như trống rỗng, thấy Tưởng Vũ Hàng ở phía sau, cô liền hốt hoảng né tránh! Anh ấy sẽ không tức giận với mình chứ?

Tổng giám đốc và chủ biên Vũ Nghê cũng tới nơi này để dùng cơm sao? Lý Sấm mở miệng hỏi!

Vũ Nghê gật gật đầu, vội nói: Đúng vậy, tất cả mọi người đều nói đồ ăn ở nơi này ăn rất ngon, cho nên chúng tôi liền tới ăn xem sao! Ai chà, cũng không còn nhiều thời gian, không nói nhiều nữa, hai người đi trước nhé!

Bên kia có chỗ đó, đi nhanh một chút ... Lý Sấm lanh tay lẹ mắt chỉ vào bên trong nói!

Cảm ơn! Mọi người đang vội nên Vũ Nghê thật sự không kịp nói thêm gì nữa, đi thẳng đến chỗ Lý Sấm vừa chỉ!

Tưởng Vũ Hàng gật gật đầu, cùng Vũ Nghê nhanh chóng đi tới!

Trong lòng Quan Tĩnh thật căng thẳng, đầy chán nản, cô không che giấu nổi sự giễu cợt đối với bản thân. Cô đã tự đánh giá mình quá cao rồi, ngay cả nhìn thôi, anh cũng không hề liếc mắt qua cô một cái, cô đồng ý kết giao với ai, đó là chuyện của cô, anh cũng không hề tức giận!

******************* phân cách tuyến ******************

Quan Tĩnh vừa mới trở lại văn phòng, Tưởng Vũ Hàng đã gọi điện thoại!

Giờ phút này Tưởng Vũ Hàng gọi điện thoại cho cô? Có phải là anh đã nhấn lầm nút hay không?

A lô...” cô dè dặt cẩn trọng lên tiếng, nhưng lại không thể nói ra tên của anh!

Tới phòng làm việc của tôi một chuyến!

Nhưng một lúc nữa là đã đến giờ em phải lên hình cho chuyên mục!

Tôi đã gọi điện thoại cho chủ nhiệm của cô, bảo anh ta điều người khác làm rồi! Anh là tổng giám đốc MBS, chút chuyện này đối với anh hoàn toàn không phải là chuyện gì khó!

Nhưng em đã chuẩn bị đầy đủ cho buổi phát hình của chuyên mục rồi, em... chuyên mục của cô, trừ phi là có tình hình gì đó khá đặc biệt khác xảy ra, bằng không cô sẽ không đồng ý để cho người khác thay ca!

Tôi bảo cô đến, hơn nữa là ngay lập tức, cô hiểu chưa? Nếu cô còn dám cãi lại mệnh lệnh của tôi, từ hôm nay trở đi tôi có thể cho cô rời khỏi MBS! Anh nói ở trong điện thoại giọng đầy ngang ngược!

Vâng, em sẽ qua ngay lập tức! Quan Tĩnh nhịn xuống cơn tức giận, nhận mệnh, cúp điện thoại, đi về phía bên kia hành lang!

Để điện thoại xuống, Tưởng Vũ Hàng tức giận ném điện thoại di động “chát” một tiếng vào trên mặt bàn làm việc! Anh nặng nề dựa lưng vào lưng ghế sofa, tức giận đong đưa thân thể. Chiếc ghế ngồi cao cấp phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt chói tai!

Người phụ nữ đáng chết kia, dám xằng bậy bên ngoài ở sau lưng anh, định quyến rũ người đàn ông khác hả? Cô ta cho rằng, anh, Tưởng Vũ Hàng này, là cái gì đây?

Quan Tĩnh vặn mở cửa phòng, đi tới. Tìm em có chuyện gì sao?

Cô chuẩn bị chấp nhận sự theo đuổi của người đàn ông khác hả? Nếu đã như thế này, chúng ta hãy chia tay đi! Anh phong khinh vân đạm nói, dường như quyết định này với anh mà nói, không có gì ảnh hưởng hết!

Vừa vừa vào cửa, đã bất chợt nghe thấy quyết định này của anh, khiến Quan Tĩnh hoàn toàn không có cách nào tiêu hóa nổi tin tức này! Chia tay ư?

Đúng, chia tay! Anh lặp lại khẳng định, tựa lưng vào ghế ngồi của mình, nhàn nhã phun ra từng vòng từng vòng khói thuốc lá!

Vì sao? Chẳng lẽ anh đã có người phụ nữ khác, đối với cô, anh đã chán ngấy rồi sao?

Chẳng phải là cô đang hẹn hò với Lý Sấm đó sao? Đã như vậy, chúng ta cũng chỉ có thể chia tay, tôi Tưởng Vũ Hàng này, sẽ không cùng một người đàn ông khác dùng chung một người phụ nữ, như vậy dễ dàng bị bệnh truyền nhiễm! Anh nói đầy vẻ ghét bỏ, đồng thời cơn giận cũng bốc lên tận trời xanh!

Anh nói một câu phía trước, cô nghe mà chợt thấy xúc động, cho rằng là anh ghen, nhưng khi anh nói câu kế tiếp, cô nghe mà muốn khóc!

Không phải là anh ghen, mà là anh sợ bẩn!

Anh đang ở đó vũ nhục cô!

Nếu là một cô gái có chút cốt khí, lúc này nhất định sẽ lựa chọn kết thúc cái đoạn tình cảm không được ra mặt công khai luôn! Nhưng cô lại không phải là một cô gái có cốt khí, khi cô trao bản thân mình cho anh, cô đã thừa nhận, anh chính là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời này của cô!

Cô nguyện ý chờ đợi sẽ có ngày anh đột nhiên chú ý tới mình, thích con người mình, yêu chính con người mình! Cô chờ mong anh có thể cho mình một gia đình, cho cô một bến đậu ấm áp!

Cô vọt tới bên cạnh anh, lắc đầu giải thích nói: Không phải, em không chấp nhận sự theo đuổi của anh ta. Nếu vì nguyên nhân này, em xin anh, đừng chia tay với em!

Thật chứ? Anh còn nghi vấn, nhưng trong lòng cũng đã khẳng định rồi!

Thật mà! Cô cam đoan.

Vậy được rồi, nhưng tôi nói cho cô biết, tôi cũng không hề ngăn cản cô làm quen với người đàn ông khác, nếu như cô có yêu mến họ thì hãy nói với tôi một tiếng, chúng ta lập tức liền kết thúc! Anh nói rất vô tình!

Trái tim Quan Tĩnh rơi trên mặt đất giống như thủy tinh, trong phút chốc trở thành vỡ vụn!

Chẳng lẽ, anh đối với cô thật sự ngay một chút để ý cũng không hề có hay sao?
break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc