Tư Vũ hoàn toàn không hề nghĩ tới chuyện mình cùng Ryan nằm ở trên giường, nhưng gương mặt cô vẫn hất lên đầy kiên định nói: Đúng vậy!
Được, rất tốt... - Bùi Tạp Tư nổi điên quát một tiếng, càng gia tăng sức lực nắm cổ Tư Vũ. Em nguyện ý để trần thân thể cùng một chỗ với hắn, em nguyện ý để cho hắn đụng chạm vào em, em nguyện ý để cho hắn thay thế vị trí của tôi sao? Lạc Tư Vũ, tại sao em có thể tùy tiện như vậy chứ? Em cho rằng em tùy tiện lên giường với người khác cũng bình thường, giống như có thể ăn bất cứ cái gì đó, cũng chẳng có gì quan trọng hết, có phải không?
Anh thật sự không thể chịu đựng nổi, vì sao cô có thể thản nhiên đối mặt vấn đề này như vậy?
Lời nói của anh khiến cho Tư Vũ muốn bật cười. Thật không ngờ những lời này lại phát ra từ miệng Bùi Tạp Tư. Chuyện này hẳn không phải là một chuyện khó, nếu không đã không xuất hiện nhiều tình một đêm như vậy rồi !
Được, em đã có thể chấp nhận tình một đêm, vậy thì tối hôm nay em hãy chấp nhận tình một đêm với tôi một lần đi... hãy để cho tôi xuyên xỏ vào em...” Bùi Tạp Tư quát to đầy tức giận, buông lỏng cổ của cô ra, đưa cánh tay to khỏe tóm chặt vào nách cô, kéo vào phòng ngủ.
Tư Vũ hoảng hốt, hối hận, cô không nên chọc giận anh. Tạp Tư, anh đừng làm như vậy, Hoan Hoan đang...
Ha ha ... Bùi Tạp Tư cười lạnh lẽo, cánh tay dùng lực một chút trực tiếp đem thân thể cô áp chặt vào anh. Anh cực kỳ thiếu đứng đắn dùng phần bụng ~~ nhô lên ~~~ đâm vào cô. Con cái bây giờ cũng không sợ, tôi là chồng của em... Lại nói, tôi và em ân ái cũng là đa͙σ lý hiển nhiên mà. Em đem cái đó chơi đùa với người nước ngoài còn không sợ con gái em biết, mà với tôi thì em lại sợ hả? Lạc Tư Vũ, em cũng quá nặng bên này nhẹ bên kia rồi?
Tư Vũ khóc, giọng nói cực kỳ nhỏ: Không phải vậy, tôi không hề cùng anh ta làm cái gì hết, tôi chỉ mời anh ta ngồi uống cà phê một chút mà thôi!
Ngồi một chút, đúng vậy, ngồi ở trên thân của em một chút!
Không phải, chúng tôi cực kỳ trong sáng!
Được rồi, đừng có coi tôi như một đứa trẻ ba tuổi mà lừa gạt nữa! Một người phụ nữ đã sinh con, một người đàn ông thành thục, em dẫn hắn vào tận trong nhà lại có thể chỉ đơn thuần uống cà phê sao? Ha ha... tôi lại thấy là hai người vừa mới buông thả ở trên giường xong!
Cầu xin anh đấy, đừng vậy mà! Hoan Hoan còn đang ở trong phòng nghe nhạc, một lát nữa nó sẽ đi ra! Nếu anh muốn, để buổi tối lúc con cái đã ngủ, được không? Là người mẹ, Tư Vũ đành ép dạ cầu toàn thương lượng vì con gái!
Xin lỗi, tôi nhắc nhở em, nếu em không muốn con gái biết, em hãy nhỏ giọng một chút. Bằng không cho dù con gái có đứng ở chỗ này, ta cũng vẫn mặc kệ không đếm xỉa tới! Bùi Tạp Tư không hề có ý định hù dọa cô nửa điểm, anh đã nói thì chính xác sẽ làm thật sự!
Tư Vũ sợ hãi ngậm miệng lại, mặc cho anh lôi kéo vào trong gian phòng, quẳng cô ngã ở trên mặt đất!
“Bịch” một tiếng, Tư Vũ ngã nhào ở trên sàn nhà. Chiếc váy ngắn tới gối bị tốc lên tận eo, để lộ ra chiếc quần đùi màu da và đôi tất mỏng đầy khêu gợi. Đây không phải loại tất liền quần, mà là loại tất dài đến ngang đùi, tiếp đó ở mép đôi tất chân có móc khóa với hai sợi dây nhỏ kéo lên, cài đến ngang eo!
Không phải như vậy, chỉ là mặc như thế này có cảm giác thoải mái hơn, tất chân sẽ không bị tuột xuống dưới!
Bùi Tạp Tư hoàn toàn không thèm nghe lời giải thích của cô, dùng lực tóm lấy eo của cô, bàn tay kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống dưới: Em đã thích bị đàn ông đùa bỡn như thế, tôi sẽ không để em chờ nữa!
Lời vừa dứt, Bùi Tạp Tư cũng vừa vặn kéo xong qυầи ɭóŧ xuống, để trần nơi đó ra, chuẩn bị thương tổn Tư Vũ. Tiếp đó cũng không hề có bất kỳ sự mở đầu nào, anh liền động thân một cái vọt vào trong thân thể cô!
A ... Tư Vũ kêu lên đau đớn, hai mắt nhắm chặt! Vốn dĩ cô cũng rất chặt chẽ, bây giờ anh lại đâm vào từ phía sau, càng làm cô đau đớn hơn!
Bùi Tạp Tư nắm chặt phần eo của cô, khi anh tiến vào trong cô liền cảm giác được sự chật căng, sít sao, lúc ấy sự tức giận của anh mới giảm bớt chút ít. Thật tốt, đúng là vừa rồi bọn họ cũng không làm cái gì hết. Nếu như lúc anh vào mà thấy nơi ấy ẩm ướt, có lẽ... anh khó lòng bảo đảm rằng sẽ không trực tiếp bóp chết cô luôn!
Nhưng mà điều này cũng không thể hoàn toàn làm tan đi sự tức giận lẫn đau lòng của anh. Cô vậy mà lại đồng ý nhận chiếc nhẫn của người khác, đương nhiên cũng chuẩn bị gả cho người kia! Ha...Ha... Hóa ra ở trong lòng cô, anh cũng chẳng là cái gì hết! Nghĩ tới đây, động tác của anh liền càng thêm thô bạo, hạ lưu!
Rất nhanh sự đau đớn của cô khi bị anh cường hoan đã trở thành sự “thất linh bát lạc”, chỉ còn lại cảm giác khao khát lẫn run rẩy!
Dường như anh sợ toàn bộ những cái này chưa đủ độ, chưa đủ da^ʍ đãиɠ, liền tự mình phát ra âm thanh càng lúc càng lớn, lời nói trong miệng càng ngày càng khó nghe hơn. Chết tiệt, em lại thích đàn ông làm như vậy với mình có phải không? Lúc tôi đụng chạm với người đàn bà khác, không đụng chạm vào em, em liền không vui, cho nên em liền ầm ĩ đòi ly hôn, có đúng không? Nếu như em muốn thì hãy nói cho hết đi...Tiện thể em tính xem bụng em lớn chừng nào, em thích qua lại theo kiểu nào, tôi cũng sẽ mang hết khả năng ra mà phục vụ cho em. Cho dù nói thế nào đi chăng nữa, so với chó cái em cũng khỏe hơn, khà... khà!
Anh là đồ vô lại... anh hay buông tôi ra ... Toàn thân bị anh cường hoan nên không ngừng đu đưa. Tư Vũ tức giận đến chảy nước mắt, nhưng cô lại càng thấy giận mình hơn... cô vậy mà lại có phản ứng đối với anh!
Bộ phận giữa hai bắp đùi... tiết ra từng dòng... ấm áp, tưới khắp nơi đầu mυ"ŧ to lớn của anh!
Anh liên tục ra vào nơi kết hợp, rất nhanh một luồng dịch ấm áp từ bên trong đã xuất ra rất nhiều, làm nơi ấy trở nên trơn tru, khiến cho nơi chật hẹp trở nên lầy lội kinh khủng.
Còn nói tôi vô lại nữa sao, hãy nhìn cái bộ dáng thấp hèn của em xem! Bùi Tạp Tư móc từ trong túi quần ra chiếc điện thoại di động, hướng vào vị trí nơi đám cỏ dại lan tràn ra sức quay!
Đừng mà...” Tư Vũ muốn tránh né.
Nhưng mà anh làm sao có thể buông tha cô được đây. Anh liền kéo làn váy của cô lên rất cao, tại mỗi một vị trí đều quay rất rõ ràng... sau đó anh ném bỏ điện thoại, chuẩn bị đem của mình tiếp tục đẩy vào cái nơi đầy ẩm ướt kia...
Khi cái của anh tiến vào chơi đùa, liên tục phát ra âm thanh như nước vỗ bờ, càng đẩy cô vào nỗi nhục nhã sâu sắc, cô khổ sở bật khóc thút thít ...
Cốc cốc, cốc... mẹ à, mẹ làm sao vậy? Hoan Hoan gõ lên cánh cửa, lo lắng hỏi. Mẹ, có phải mẹ bị đau ở chỗ nào không vậy...
Ngay tức khắc người trong phòng đều dừng động tác lại. Tư Vũ lo sợ, quay đầu thấp giọng cầu xin. Anh hãy buông tha tôi ra, có được không? Tôi cầu xin anh, cầu xin anh mà! Nếu thật sự anh nghĩ muốn trả thù tôi, hãy chờ con đi ngủ đã!