Bùi Tạp Tư ở gần như vậy khiến cho Tư Vũ bối rối luống cuống cả tay chân, một tay cầm muỗng nhỏ tay kia cầm chén sứ chuẩn bị đi lấy canh gừng, thì ngay lập tức phát hiện làm sai rồi, cô khẩn trương mang muỗng nhỏ đổi thành muỗng lớn. Một chén nước canh nóng ấm được đưa đến trước mặt Bùi Tạp Tư. “Anh mau uống cho xong đi!”
Bùi Tạp Tư phấn khởi nở nụ cười, trong lòng hiện giờ cảm động đến muốn khóc thầm nghĩ rằng có phải Tư Vũ đã tha thứ cho anh rồi không?
“Uống nhanh đi, nếu không để lâu bị nguội thì nó không còn công dụng nữa!” Tư Vũ thúc giục anh đồng thời tránh né ánh mắt nóng bỏng anh đang nhìn cô.
Lệnh vợ đã ban thì anh làm sao dám cãi lại, Bùi Tạp Tư lập tức bưng chén canh lên húp ba lần là nuốt hết sạch sẽ chén canh bao gồm cả gừng trong đấy.
“Anh nên gọi lái xe đến chở về Kim Úc Phủ Đệ đi!” Tư Vũ nhắc nhở anh rằng đã đến lúc anh cần phải trở về nhà.
“Quần áo còn chưa khô mà? Khi nào khô thì anh gọi điện thoại…”
“Được rồi!”
Tư Vũ chưa nói dứt câu bỗng nhiên toàn bộ đèn trong phòng bỗng chốc tắt hết, một mảnh tối đen bỗng dưng ập xuống che khuất ánh mắt của hai người họ. Theo cảm giác Tư Vũ nhìn về hướng cửa sổ, cũng là một mảnh tối đen. Không phải cố ý cũng không phải đứt cầu dao trong nhà, mà toàn khu vực nơi đây đều bị mất điện!
Anh nhìn không thấy cô, cô cũng không nhìn thấy anh, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của đối phương thì mới có thể xác định vị trí của nhau.
“Thật là xui xẻo, tự nhiên bị mất điện. Quần áo của anh nhất định sẽ không kịp khô mất?” Bùi Tạp Tư ảo não nói. “Ài, không tồi, ít nhất là anh đã tắm rồi. Ở đây em có đèn pin không?”
“Không có!” Tư Vũ mới dọn tới ở hơn mười ngày, cũng chưa bao giờ gặp loại tình huống này cho nên không kịp chuẩn bị để ứng phó.
Bùi Tạp Tư dò theo hướng phát ra tiếng nói của Tư Vũ, vương cánh tay về phía cô. Bàn tay lớn của hắn vương ra lập tức chạm vào ngực của cô.
“Anh làm gì đó….” Tư Vũ đập bàn tay anh, trong không gian tối đen vang lên một tiếng “Bốp”.
Tay anh sững giữa không trung, giọng điệu ủy khuất nói: “ Anh không có ý đó, anh chỉ muốn dẫn em đi đến ghế sofa ở bên kia….hắt xì….hắt xì…”
“Anh bận ít quần áo…”
“Không phải bận ít mà là không có bận. Em có thể lấy cho anh quần áo để anh khoác tạm vào được không?”
Cứ như vậy mà Bùi Tạp Tư kéo Tư Vũ đi ra khỏi nhà bếp, lần mò trong bóng tối anh đi theo cô tới phòng ngủ. “Anh dùng cái chăn được không?”
Tư Vũ xoay người kinh ngạc, trong bóng đêm mà trách cứ : “Anh không được vào cùng tôi. Tôi nghĩ rằng anh nên chờ ở ngoài phòng khách đi!”
“Anh sợ em sợ hãi…”
“Tôi không có sợ…” Vừa mới nói mấy chữ bỗng nhiên Tư Vũ cảm giác được trên chân có cái gì đang bò qua bò lại gây cảm giác ngứa ngáy. “ A….Con gián….a….”
Hoàn toàn theo bản năng, rõ ràng không nhìn thấy Bùi Tạp Tư nhưng không ngờ tới Tư Vũ lại chuẩn xác nhảy vào trong lòng anh, hai chân đang trên không trung mà đá loạn xạ….
Khăn tắm đang được anh vây bên hông bỗng rơi xuống, bên dưới “cậu bé” đang nằm im bỗng dưng “thức tỉnh”, ngẩng cao đầu nhưng lại bị ngăn cách bởi lớp vải lụa dệt mỏng manh từ quần áo cô. Bùi Tạp Tư có thể cảm nhận được nơi ẩm ướt, hơn nữa thật sự là anh cảm thấy yêu đôi chân đang quấn quanh eo mình….
Chết tiệt, hiện tại anh chỉ cần lột ra quần con của cô, “cậu bé” dưới hông anh đang sôi sục, nhất định là chỉ trong nháy mắt sẽ được thỏa mãn.
Hiện giờ anh lộ toàn bộ cơ thể, cho dù ngay khi ở gần hoa viên mê đắm lòng người kia thì anh cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bụng dưới đã nổi lên nhục dục cùng với “mùi vị” kia lập tức xông lên não Bùi Tạp Tư, anh lập tức lắc đầu nhằm xua tan ý niệm đang hoành hành trong não vô tình làm cho anh chóng mặt, đầu óc trở nên choáng váng.
Đang trong trạng thái hoảng sợ, Tư Vũ không để ý đến mọi việc đang diễn ra xung quanh, đồng thời không biết bản thân mình đã gây ra nhiều phiền toái cứ ra sức đá loại xạ chân trái. “con gián, con gián….”
Bùi Tạp Tư một tay đỡ lấy cô đang trên eo mình, một tay vuốt chân trái của Tư Vũ, quả nhiên khi tay anh chạm vào con vật ấy thì nó lập tức rơi xuống đất. “Tốt rồi, nó rơi rồi, đừng sợ, ngoan nào!” Bùi Tạp Tư dỗ dành bên tai Tư Vũ đồng thời vuốt ve sống lưng cô.
Tư Vũ vẫn không an tâm cho lắm. “Anh không đập chết nó thì đi ra ngoài đi!” Tư Vũ tiếp tục vặn vẹo cơ thể, mà nơi “tiếp giáp” giữa Bùi Tạp Tư và Tư Vũ cứ như thế bị ngăn cách bởi một lớp vải mỏng cứ “chà sát” qua lại.
“A…” Bùi Tạp Tư kêu lên một tiếng rêи ɾỉ, lập tức dùng lực giữ chặt Tư Vũ lại. Anh đã hạ quyết tâm rằng tối anh tuyệt đối chiếm được cô, nhất định phải có được cô!
Một vật cứng rắn đang “chạm” vào nơi nhạy cảm của Tư Vũ.
Nháy mắt Tư Vũ ngừng vùng vẫy, hai gò má trở nên ửng đỏ. “Thả xuống…thả tôi xuống…” a…a..chỉ cần là bé gái thì cũng biết cái kia là thứ gì. Huống chi cô không còn là cô bé nữa, cô đã là một người phụ nữ! Chân mình vòng quanh eo anh cũng đã cảm giác được rằng khăn tắm của anh đã rơi xuống đất.
Bùi Tạp Tư – hiện tại đang trần như nhộng.
Bùi Tạp Tư ôm chặt Tư Vũ, phả hỏi nóng bên tai cô khàn khàn nói: “Vợ à, anh không thể buông tha em…” dưới háng Bùi Tạp Tư dùng lực đẩy lên phía trên, “cậu bé” hung hăng va chạm hạ thể của Tư Vũ. “Cảm giác được không? Tất cả là tại em….mới có thể dâm thành dạng này!”
“Không…” Tư Vũ bỗng nhiên rêи ɾỉ, âm thanh nghe quá rất hổ thẹn, sung sướиɠ. Bỗng nhiên Tư Vũ không thể khống chế được cảm giác trống rỗng xuyên qua bụng dưới của mình…..
Có “kinh nghiệm” vài năm “trêu hoa ghẹo nguyệt” do đó Bùi Tạp Tư sao không cảm nhận được Tư Vũ đang kịch liệt phản ứng, làm sao có thể không cảm giác được cô đang không ngừng run rẩy….
Bùi Tạp Tư bắt đầu trở nên điên cuồng hôn lên mặt cô, môi cô rồi dần dần di chuyển xuống cổ Tư Vũ…!
Bóng đêm không chỉ che khuất tầm mắt của Tư Vũ mà còn làm lu mờ đi ý thức của cô, như hiện tại, trong đêm tối như mực, cho dù bạn có đưa bàn tay năm ngón ra cũng không thể nhìn thấy được chúng. Tư Vũ đã có thể tạm thời quên toàn bộ. Cô chỉ nghĩ muốn toàn bộ dựa vào cảm giác….
Tư Vũ mặc kệ để Bùi Tạp Tư ôm hôn cho đến khi bị anh đặt lên giường cô cũng không cảm giác gì.
Bỗng dưng Tư Vũ thuận theo ý mình khiến cho tâm Bùi Tạp Tư từ từ nóng lên, để tránh tình trạng bỗng nhiên bị cô cự tuyệt, anh chỉ đơn giản cúi người xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Trong giây phút này, tất cả yêu thương tựa như thủy triều dân lên, nụ hôn trên môi của anh khiến toàn thân Tư Vũ run rẩy, thật lâu, thật lâu, cô thuận theo tự nhiên nhắm mắt lại, đầu óc trống rỗng, cảm giác cả cơ thể như đang bay trong không trung, hành động của anh là “cưỡng bức” nhưng không hiểu sao tận sâu trong lòng Tư Vũ lại cảm thấy có một sự thỏa mãn, một cảm giác sung sướиɠ nói không nên lời.
Bùi Tạp Tư muốn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Tư Vũ, muốn tiếp xúc trực tiếp vào da thịt của cô vì thế anh thô lỗ xé rách chiếc áo Tư Vũ đang bận trên người, tay anh nhanh chóng phủ ngực cô, bờ môi anh di chuyển chậm rãi trên da thịt mềm mại của cô, nhẹ nhàng ngậm chặt nụ hoa đỏ hồng trên ngực, dịu dàng liếʍ mυ"ŧ, sau đó lại chuyển sang bên kia….
Tư Vũ bị anh khiêu khích theo phản xạ nâng nữa người lên cao, bên cạnh đó cô lại bị phân vẫn giữa hai luồng ý nghĩ nên đẩy anh ra và đồng thời lại muốn ôm anh càng chặt thêm, hai tay cô luồng vào trong từng sợi tóc của anh…
Đôi môi Bùi Tạp Tư hôn dọc theo chiếc bụng bằng phẳng của Tư Vũ một đường xuống dưới, bên cạnh đó cũng đang bận rộn kéo dây kéo trên váy của cô xuống, sau đó là váy, vớ, luôn cả chiếc qυầи ɭóŧ cũng bị kéo xuống.
“Bịch” ….toàn bộ quần áo của Tư Vũ đã bị anh ném xuống đất.
Bùi Tạp Tư nhẹ nhàng hết sức có thể đi đến nơi tư mật của cô, “cậu bé” lúc này đã to lớn đi tới hoa viên thần bí của Tư Vũ, trước tiên là thăm dò.
“ Ưm…” Tư Vũ lập tức có phản ứng, cơ thể mềm mại theo phản xạ mà vặn vẹo…
Xác định thân thể Tư Vũ đã hoàn toàn chuẩn bị kỹ càng, Bùi Tạp Tư đỡ lấy “cậu bé”…
“A---đau quá---“
Mặt kệ họ đã hoan ái với nhau bao nhiêu lần, nhưng mỗi một lần khi anh tiến vào đều làm cho cô đặc biệt cảm giác khẩn trương, nơi ấy tựa như buộc chặt của anh cùng một chỗ, như thể có răng trong ấy, đem của anh hung hăng cắn!
“A…Trời ạ, Tư Vũ, em đừng khẩn trương như vậy!” Bùi Tạp Tư thoáng dừng lại, hiện tại anh đã vào một phần ba. “Đừng khẩn trương, cứ giao tất cả cho anh, em sẽ không đau nhanh thôi!”
Tư Vũ cắn chặt răng, từ từ thả lỏng, để cho anh dẫn đường, rốt cuộc…
“A…” Tư Vũ bị của anh xuyên vào thẳng tắp, cô cảm thấy như có một trận xoay chuyển đất trời, bị anh thâm nhập sâu vậy, Tư Vũ cơ hồ muốn ngất đi, toàn thân chịu không ngừng run rẩy.
Bùi Tạp Tư giữ hai chân Tư Vũ. Nắm chặt lại. Đẩy đẩy một chút chút khoảng cách tiếp xúc trực tiếp của hai người. Bỗng anh ra vào mạnh mẽ…
Bùi Tạp Tư không ngừng hành động rút ra – đâm vào nơi hạ thể của Tư Vũ. Khiến cho nơi ấy co giật đạt tới cao trào, khiến cho âm thanh mà người nghe cũng phải đỏ mặt không kìm được nữa mà phát ra ngoài.
Thân thể cô run rẩy, suy yếu vì anh không ngừng xâm phạm phía dưới, lại đạt được một lần sung sướиɠ cực thỏa mãn, một dòng nước từ trong sâu nhất của cô trào ra, dính vào phía trên đầu “cậu bé”.
Tại nơi anh vừa rút ra, men theo đường ấy chảy ra một dòng chất lỏng, không ngừng chảy xuống, ẩm ướt một mảng trên dra giường.
Động tác của anh mỗi lúc càng trở nên cường liệt, mỗi một lần đâm xuống cơ hồ đem vật đàn ông hoàn toàn chôn sâu vào giữa cánh hoa kiều diễm của cô.
Mà anh cũng càng thêm nóng rực, căng trướng...
Sau vài lần dồn sức luật động, từ lỗ nhỏ trên đỉnh, từng dòng dịch thể đậm đặc ấm nóng, trắng đục từ anh phun trào không ngừng vào trong nơi sâu thẳm của cô...