Nếu cô đem sợi dây chuyền này bán cho tôi, sau này tôi nhất định sẽ thường xuyên ghé cửa hàng, quản lí, cô nên cân nhắc kỹ càng đi! Bùi Tạp Tư đúng lúc tung một cái mồi nhử, trong lòng anh soạn sẵn, người quản lí này nhất định sẽ đem dây chuyền bán cho anh.
Quản lí vừa nghe đến lời hứa hẹn của người khách hàng lớn này, rốt cục quấn quýt hạ quyết định. Tiên sinh, nếu ngài vừa ý kiểu dây chuyền 'Ánh sao đêm' này như vậy, tôi đây liền làm trái hạ nguyên tắc, đem kiểu 'Ánh sao đêm' này bán cho ngài sao? Nhưng nơi này chúng tôi có quy định, nếu làm trái với điều ước phải đền 30% tiền đã đặt cọc. Mà phu nhân đặt mua này đã thanh toán tiền đặt cọc là 50 vạn, chúng tôi phải trả vị phu nhân này 15 vạn! Ngài xem - -
Hừ, 15 vạn này tôi trả! Anh không quan tâm đến tiền, anh nhất định phải có sợi dây chuyền Ánh sao đêm' này .
Rất nhanh Bùi Tạp Tư thanh toán xong và trở thành chủ nhân của sợi dây chuyền 'Ánh sao đêm' này! Bùi Tạp Tư nhịn không được tưởng tượng, tối hôm nay Tư Vũ nhìn thấy kiểu dáng này sẽ biểu cảm ra sao, cô nhất định rất cao hứng. Mà cô hẳn sẽ không che giấu cảm xúc bản thân, cao hứng mà nói, rồi nhất định nhào vào trong lòng anh, cho anh một nụ hôn thật to.
Nghĩ đến buổi tối hôm ấy anh đùa giỡn cô, bộ dáng chân thực đáng yêu của cô, anh liền nhịn không được cười rộ lên.
Mà Bùi Tạp Tư đem quá nhiều tinh lực đầu đặt vào chuyện ảo tưởng khi tặng dây chuyền cho Tư Vũ sẽ cao hứng ra sao, căn bản không có nhìn đến Diệp Chức Nhân đối với kiểu dáng này cũng vô cùng hứng thú!
Thì ra ánh mắt anh tốt như vậy, cám ơn anh chọn quà cho em! Cô ta hướng anh nói, trước một bước đoạt lấy cái hộp cô bán hàng đưa qua!
Bùi Tạp Tư bỗng nhiên tỉnh ngộ, bộ dáng từ trên trời giáng xuống nói. Chức Nhân, thật xin lỗi, kiểu này không phải tặng cho em - -
Không phải chứ? Anh sẽ không xấu như vậy đúng không? Vẻ mặt Diệp Chức Nhân không thể chấp nhận, vừa ngạc nhiên vừa mang theo vài phần xem thường. Anh theo giúp em tới đây mua dây chuyền, nhưng hiện tại anh mua một kiểu, vậy mà nói không phải mua cho em sao?
Ở nơi công cộng Bùi Tạp Tư không có thói quen nổi giận, anh vẫn duy trì sự lễ độ cơ bản, lại nói một lần. Em có thể tự mình chọn một kiểu, sau đó anh tới trả tiền!
Coi anh để ý kiểu 'Ánh sao đêm này như vậy, Diệp Chức Nhân cũng đoán được anh nhất định là muốn tặng cho của vợ anh. Là người phụ nữ luôn có lòng ghen tị, càng không chiếm được càng nghĩ có được, Diệp Chức Nhân cố ý giả ngây giả dại, làm nũng nói: Nhưng người ta cũng thích kiểu này thôi, em cũng muốn mà!
Bùi Tạp Tư thở dài một hơi, xoay người hỏi quản lí. Còn có thể đặt thêm kiểu này không? Nếu như có thể tôi hiện tại liền trả tiền đặt cọc trước!
Quản lí hơn ba mươi tuổi, cười lắc lắc đầu. Trong cửa hàng chúng tôi các sản phẩm đều chỉ có một món. Mà viên 'Ánh sao đêm' này là do chính tay nữ nhà thiết kế Thang Hàm Lôi , đây là tác phẩm duy nhất của năm nay ---
Duy nhất? Một năm mà chỉ thiết kế một kiểu như vậy sao? Diệp Chức Nhân cảm giác rất kỳ quái hỏi. Cô ta nghe nói qua tên nhà thiết kế này rồi, là người Canada Hoa kiều, người ở Đài Loan, cũng là em gái tổng giám đốc Thang Duy Thạc của tập đoàn Thang thị ở Đài Loan, mà chồng của cô còn lại là phú hào nổi tiếng ở Bắc Mĩ Lâm Triết Hàn!
Quản lí trả lời ngay vấn đề nữ khách hàng. Bởi vì chồng của ŧıểυ thư Thang Hàm Lôi, hi vọng cô ấy có thể ở nhà giúp chồng dạy con nhiều hơn, mà phu nhân Thang Hàm Lôi cũng muốn đem càng nhiều thời gian dành cho chồng, cho nên cô ấy hiện tại mỗi năm chỉ tự mình thiết kế một kiểu bán ra ngoài. Những kiểu khác, đều được các nhân viên của cô ấy phụ trách! ##Các bạn đang đọc truyện ở dd Lê Quý Đôn##
Lông mày Bùi Tạp Tư nhíu lại, anh hiện tại, thực muốn thu hồi lời nói vừa rồi, thật muốn đánh mình hai cái tát. Chức Nhân, em xem như vậy có thể không? Em có thể ở chỗ này tùy tiện chọn ba lễ vật, bao nhiêu tiền anh đều không để ý, có thể không?
Diệp Chức Nhân nhìn Bùi Tạp Tư một hồi lâu, sau đó cũng cực kỳ xấu hổ nói: Anh yêu, nếu em không thích sợi 'Ánh sao đêm' này, em nhất định sẽ nhường cho anh, nhưng là thật sự rất không khéo, em cực kỳ thích - -
Nhìn bộ dáng hai tay cầm chắc sợi dây chuyền, Bùi Tạp Tư cảm giác giống như một vật quý báu gì đó của mình bị người khác đoạt đi mất, trong lòng trừ bỏ không thoải mái còn có phần thương tâm cùng đau lòng.
Nhìn biểu tình rối rắm của anh, Diệp Chức Nhân cố ý hỏi. Tạp Tư, em chỉ biết anh nhất định nói lời giữ lời, đúng không?
Nam tử hán đại trượng phu, chính mình tự nói ra, đương nhiên phải thực hiện. Bùi Tạp Tư âm thầm thở dài một hơi, xoay người hướng cửa chính của hàng đi ra. Thôi, em đã thích liền cho em đi! Haizz, chính là kiểu dây chuyền này đeo trên cổ cô ta, cực kỳ đáng tiếc! Khí chất của cô ta căn bản không xứng, sợi dây chuyền này mang vẻ đẹp ngọt ngào không tranh sự đời.
Thôi, thôi, dù sao Tư Vũ cũng không có thấy qua sợi 'Ánh sao đêm' này, về sau anh có thể đi đến nhiều cửa hàng kiếm cho cô, hoặc là ra cửa hàng có tiếng ở nước ngoài đặt hàng, nhất định sẽ đưa cho Tư Vũ kiểu thích hợp với cô nhất!
Đạt được 'Chiến lợi phẩm' Diệp Chức Nhân cao hứng, cước bộ khẩn trương đuổi theo Bùi Tạp Tư - -
Ra khỏi cửa hàng, cô ta nịnh nọt ôm lấy Bùi Tạp Tư, dùng hết tất cả vốn liếng an ủi Bùi Tạp Tư. Anh yêu, anh sẽ không giận em chứ?
Sẽ không! Bùi Tạp Tư mở cửa xe, chuẩn bị lên xe!
Anh không cần tức giận, em hiện tại sẽ bồi thường anh thật tốt! Cô ta cố ý dùng dáng người yêu mị của mình đi cọ xát Bùi Tạp Tư, ôn nhu như nước! Người đàn ông bình thường đều không kháng cự được sự lẳng lơ này!
Bùi Tạp Tư nhếch môi mỏng lên, dưới ánh đèn neon hai má anh càng kéo cao lên, rõ ràng là cực kỳ mất hứng!
Diệp Chức Nhân vòng tay trên cổ anh, đẩy anh vào trong xe! Sau đó, nhiệt tình hôn môi anh, rồi mở miệng nói một tiếng thực xin lỗi.
Quả thật Bùi Tạp Tư bị người phụ nữ này làm cho cực kỳ khó chịu, thật muốn trừng phạt cô ta một phen. Sau đó, anh đạp xuống chân ga, hướng về nơi vắng vẻ - -
Đừng - - uh`m - -
Từng tiếng thở dốc nóng bỏng, tiếng rêи ɾỉ, còn có tiếng quần áo cọ xát , tràn ngập trong chiếc xe xa hoa!
Dáng người phụ nữ đầy đặn, quần áo tụt xuống môt nửa, lộ ra đường viền hoa của nội y đang gắt gao bao bọc da thịt cô ta. Chiếc váy ngắn bị kéo về phía trước, hoàn toàn lộ ra đôi chân dài trắng như tuyết, thậm chí có thể nhìn thấy cái quần chữ T hãm nhập vào bên trong. Cô ta dùng bộ ngực đầy đặn mê người ma sát qua lại ngực của anh, ngón tay lại càng mang theo hấp dẫn cởi quần áo anh ra.
Bàn tay to người của đàn ông cũng dọc theo lưng mềm mại phía sau cô ta, một đường hướng tới cái mông của cô ta, một bàn tay to khác chuẩn bị cởi bỏ qυầи ɭóŧ của bản thân.
Màn biểu diễn sắc tình càng ngày càng trở nên quá giới hạn, không khí cũng càng ngày càng trở nên cực nóng, dâm loạn không chịu nổi - -
Ngay thời điểm yêu đương vụng trộm được cho là kịch liệt nhất, một tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên - -
Bọn họ hai người tiếp tục vặn vẹo cơ thể, nghĩ muốn phát tiết cho xong trước, nhưng âm thanh điện thoại quả thật phá đi tất cả tiết tấu, càng ngày càng tẻ nhạt vô vị.
Bùi Tạp Tư đẩy thân trên người ra , sau đó cầm lấy điện thoại. Chuyện gì? Bởi vì cảm xúc dâng cao lại không có chỗ phát tiết, cho nên anh rất tức giận.
Xin lỗi, em có phải quấy rầy anh làm việc không? Âm thanh Tư Vũ áy náy, tiếp theo lại nói. Thực xin lỗi, em chính là muốn hỏi một chút chừng nào thì anh về nhà!
Tiếng nói mềm nhẹ nhất thời khiến Bùi Tạp Tư áy náy vô cùng, chột dạ không thôi. Bùi Tạp Tư hướng người phụ nữ còn cưỡi ở trên người mình, làm một ánh mắt 'Đừng lên tiếng'. Thì ra là em, trước khi nghe điện thoại anh không có để ý xem ai gọi tới. Thật có lỗi, vừa rồi giọng điệu hơi lớn môt chút!
A...! Tâm Tư Vũ cuối cùng buông xuống truyền tới cổ họng, cô còn tưởng đã chọc anh tức. Vậy chừng nào thì anh có thể về nhà!
Cũng sắp rồi !
Em nghĩ muốn chờ anh, em có cảm giác chúng ta đã rất lâu chưa gặp mặt nhau rồi !
Bùi Tạp Tư cười nhẹ, đối với người phụ nữ sủng nịnh ôn nhu cười. Làm sao có thể chứ, khi trời tối anh không có ôm em cùng Bảo Bảo ngủ sao?
Tư Vũ tâm tư đơn thuần liền nghĩ muốn nói cái gì liền cái đó. Đó là khác nhau, anh mỗi đêm rất khuya mới về nhà, trở về thì em cũng buồn ngủ rồi, căn bản không kịp trò chuyện với nhau! Sau đó buổi sáng anh lại đi làm rất sớm, hai vợ chồng đều không có thời gian dành cho nhau!
Cô không nặng không nhẹ, không làm nũng cũng không nén giận mà nói, nhưng những câu này lại đánh vào tâm của Bùi Tạp Tư. Thực xin lỗi, gần đây anh quả thật bận quá, anh hiện tại trở về nhà, em chờ anh!
Vâng, vậy khi anh lái xe nhớ cẩn thận chút nha..., em chờ anh, anh phải nhanh đó...! Nói xong, Tư Vũ rất sợ chậm trễ thời gian của anh, khẩn trương cúp điện thoại!
Nhìn anh kết thúc cuộc nói chuyện, Diệp Chức Nhân cố ý khiêu khích nói. Hiện tại cảm thấy có lỗi với vợ anh rồi à? Đàn ông các anh nha, chuyên lừa gạt phụ nữ, đem phụ nữ xoay vòng vòng đùa giỡn!
Bùi Tạp Tư không có đáp lại, anh thừa nhận, anh lừa Tư Vũ. Nhưng bị cô ta kích động như vậy, anh không khỏi có chút sĩ diện: Sao có thể như thế chứ?
Ha ha, chẳng sao cả, em chính là biết hiện tại anh không dám đụng vào em, chuẩn bị đem em ném ra giữa đường, căn bản không để ý cảm giác của em, tàn nhẫn ném em đi! Diệp Chức Nhân điên loạn hét lên, cô ta bị cảm xúc bức điên rồi. Anh là đang khi dễ em, không có suy nghĩ - - đồ vô lại, đồ vô lại - -
Ai nói? Anh có cái gì không dám đụng vào của em! Nói xong, như là chứng minh lời nói của mình là đúng, Bùi Tạp Tư điên cuồng va chạm người cô ta - -
*************** phân cách tuyến **************
Quả nhiên như lời anh nói, Bùi Tạp Tư trở về nhà rất nhanh . Tư Vũ khổ sở chờ đợi anh vài ngày, rốt cục gặp được chồng của chính mình. Cô mang cái bụng lớn, khẩn trương tiến lên tiếp nhận đồ của chồng cởi ra! Chồng, anh có mệt không?
Người đàn ông đem áo khoác tây trang đưa cho Tư Vũ, hai tay Tư Vũ đặt trên lồng ngực của anh, ngửa mặt lên theo dõi khuôn mặt anh tuấn của anh có chút mỏi mệt - -