Nghe xong những lời thương tâm , đột nhiên cảm thấy mình rất ngu ngốc . Là giận anh ta có kinh nghiệm chăn gối , hay vì anh ta khiến mình bị thương ?!
Chết tiệt , ngu ngốc cũng chính là mình
Khi biết anh ta lên giường cùng phụ nữ khác , cô lại tỏ ra đau khổ , rõ ràng đã nhận thức được , nhưng cớ sao lòng vẫn phải buồn ?!
Nhìn thấy gương mặt cô ảo não , anh biết mình đã nói sai . Nếu biết phải thế này , thà rằng nói dối cho rồi , có điều , cô ấy sẽ tin sao ?!
Hôm nay anh vắt hết óc để nói với em chuyện này , chứng minh anh không cố ý làm tổn thương em ?! Được rồi , em đã hiểu . . . .
Không , chỉ là anh muốn cùng em tham thảo về sự phát triển xã hội , vấn đề này vô tình dính đến , tựa hồ có chút nhạy cảm ! Để có thể nghiêm túc nói chuyện , anh sửa tư thế , ngồi đối diện cô
Anh ta thật trơ tráo , trong lòng cô thầm thán phục , trên miệng thở dài : Tư tưởng của anh thấp kém , rất biết ăn theo xu hướng nịnh hót !
Vũ Nghê , em xuất thân học ngành kinh tế , vậy anh có một quan điểm muốn tham khảo cùng em . Không được cự tuyệt , đồng ý chứ ?! Lạc Ngạo Thực thành thạo xoay chuyển đề tài , cố gắng xóa bỏ những điều không vui .
Ừm ! Chạm đến lĩnh vực nghề nghiệp , nếu như tránh né có vẻ kiểu cách
Tốt , nhưng mà anh muốn nói trước , chẳng qua chỉ là thảo luận , nhất định không được tức giận ! Người nào đó lo lắng dự phòng nói ra
Lạc Ngạo Thực khẽ mỉm cười , tiếp theo lời lẽ sai trái : Ừ , vậy thì anh nói tiếp suy luận của mình . Điều đó đồng nghĩa với việc đa dạng hóa chính là thúc đẩy phát triển cho nền kinh tế - xã hội , kết luận cho thấy ~ sεメ càng đa dạng hóa mới có thể tiến bộ vượt bật . . . . . .
Bốp . . . . . . bốp . . . . . . bốp . . . . . . Anh một mực huyên thuyên khiến cô không thể không cho một tràng pháo tay .
Anh nói xong quan điểm của mình rồi đấy , em thấy đúng không ?! Khóe miệng nâng lên , chờ đợi khen ngợi
Vũ Nghê nheo cặp mắt , cười châm biếm , nhả ra hai chữ : Phân chó !
Người đàn ông nhíu mày thật lâu , nụ cười trên mặt biến mất : Em có thể phản bác quan điểm của anh , nhưng không được dùng lời lẽ thô tục , thế này chẳng khác gì tự phá hủy hình tượng của mình !
Ha ha. . . . . . Lạc Ngạo Thực nằm ngã xuống giường , ôm bụng cười to , quả nhiên là giọng điệu lém lỉnh , dè đâu anh lại bị nói là khỉ . Ha ha , Vũ Nghê , nếu quả thật như thế , anh nhất định sẽ dắt em cùng nhau hái quả dại ở trong rừng sâu , sai em bắt chí trên đầu của anh !
Tiếng cười càng lúc càng chói tai , khiến ánh mắt cô như mờ đi : Kiên quyết tổn thương em xong , lại còn không biết kiêng sợ , cố ý tìm em vui vẻ, anh luôn vô tình như vậy , đừng hòng em quan tâm anh !
Anh chợt ngồi dậy , ôm chằm lấy cô , môi mỏng đè lên môi đỏ mọng .
Ưm . . . . . .
Nụ hôn trước giờ chưa từng ấm áp như ngày hôm nay , cụ thể xem cô như đứa con nít mỏng manh , cẩn thận ngọt ngào mà hôn
Lạc Ngạo Thực nâng cằm Vũ Nghê , mỗi một lời nói khẽ hôn nhẹ một cái : Không phải muốn trêu chọc em , mà là anh đang cố gắng thu hẹp khoảng cách giữa hai chúng ta , không ngờ em lại tức giận như thế . . . . . .
Làm sao không giận được chứ ?! Đôi tay cô dùng sức đẩy anh . Không giải thích thì bị anh ngược đãi uy hiếp , em cũng chỉ muốn phụ giúp giặt đồ , vì sao không thể ?!
Coi như là anh đau lòng , không muốn để em làm , chẳng lẽ có vậy mà em không vui ?! Bị đẩy ngã một cách bất ngờ , nửa đùa nói . Trời ạ , không ngờ cô ấy vẫn còn canh cánh chuyện này trong lòng . Ở trong công ty anh thường nghe thấy phụ nữ có chồng than vãn việc nhà , giặt đồ , chăm sóc con cái , kêu la oai oái ——
Người ta là người ta , còn em là em , sao anh cứ phải so sánh ?! Họ gặp con cái mỗi ngày , còn em thì sao ?! Khi Lạc Dật đứng trước mặt em , em còn không biết nó là con trai của mình . Khi người khác nói nó giống em , em lại một mực phủ nhận . . . . . . Vì thằng bé , em chịu thỏa hiệp với anh , vì thằng bé , em đồng ý giả vờ yêu đương , em . . . . . . cái gì em cũng phải nhịn . Nói trước quên sau , anh còn không muốn để em đến gần Lạc Dật . . . . .
Lạc Ngạo Thực thở dài , cắn môi mỏng : Thân cận con cái có rất nhiều cách , nhất định em phải lựa chọn cách này hay sao ?!
Vâng , đó điều em muốn , anh không phải cũng vậy sao ?! Nếu không làm sao anh lại ôm hôn thằng bé ?! Nói cho anh biết, bắt đầu từ giờ trở đi , dù em làm gì đối với Lạc Dật , anh cũng không được can thiệp vào chuyện của em , nếu anh dám dùng bạo lực với em , thì em sẽ không bỏ qua cho anh ! Nói xong , Vũ Nghê nhảy xuống giường.
Đi đâu ?! Lạc Ngạo Thực đứng dậy kêu
Cô khinh bỉ nhìn anh , xoay người đi ra cửa : Tư tưởng sai lệch , dĩ nhiên không cần anh chỉ dạy em !