Phong Hàm Niệm ngồi chiếc ghế quản lí của ông, nhận lấy tách trà từ Lưu Kinh Lý, giở giọng ra lệnh: "Tốt, vậy ông cho tôi lời giải thích đi, tôi không muốn ông ăn đến nôn ra đâu."
"Dạ dạ." Lưu Kinh Lý gật đầu lia lịa, sợ chọc giận cô :"Tối hôm qua, tại sao cô đi không trở lại, gọi điện thoại cũng tắt máy, không tìm được cô, nhưng tôi vội muốn chết, chờ cô rất lâu, cô lại không về, đúng lúc bạn cô hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì, dĩ nhiên tôi không khai rồi, tuy nhiên cô ấy nói giữa hai người là bạn thân nên chuyện gì cô ấy cũng biết."
Phong Hàm Niệm hừ lạnh: "Tối qua do bạn trai cũ cứ quấn lấy tôi nên mới gặp trục trặc, nhắc tới lại phát bực."
Quản lí Lưu cẩn trọng quan sát sắc mặt của cô, biết cô đã mắc câu, liền nói tiếp: "Cô ấy cầu xin tôi, để cho cô ấy đi thế cô, ban dang doc truyen dien dan le quy don vừa nghe xong tôi lập tức từ chối, nhưng mà cô ấy vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục năn nỉ, nếu như chúng ta không ai đi, dưới cơn nóng giận Tư Khảm sẽ là hậu quả khôn lường, tôi vì suy nghĩ đến đại cục mới bất đắc dĩ đế cô ấy đi thế."
Tay của Phong Hàm Niệm bắt đầu nổi gân xanh, hai mắt hiện lên cáu gắt, nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn bình tĩnh lên tiếng hỏi: "Thật? Nếu như ông dám gạt tôi, hậu quả ông cũng biết rồi đấy."
"Dĩ nhiên, tôi đời nào dám gạt đại ŧıểυ thư?"
Phong Hàm Niệm làm lơ lời Lưu Kinh Lý, bực tức lẩm bẩm: "Hạ Ngưng Âm chết tiệt, tôi khó khăn lắm mới có dịp tiếp xúc với Tư Khảm Hàn, vì cơ hội này, tôi phải bỏ ra biết bào công sức, thế nhưng lại để cô gái xấu xí như cô cướp đi, cục tức này không cách nào nuốt trôi."
Lưu Kinh Lý vừa nghe biết thời cơ đã tới, lại gần cô nhỏ giọng: "Đúng vậy a, chi bằng cô cứ tới hỏi Tư Khảm Hàn, giải thích cho anh ấy biết lí do, tôi tin chắc với nhan sắc của cô, hắn ta sẽ động lòng đến mê mệt."
Phong Hàm Niệm đứng lên, cầm túi xách quay người bỏ đi "Đúng vậy."
Hạ Ngưng Âm về đến nhà kì cọ thân thể lần nữa, toàn thân vì cọ sát mạnh trở nên đỏ hồng, vậy mà, dien dan le quy don mùi của người đàn ông vẫn cứ bám riết trên người cô, tắm hoài không trôi, rửa hoài không sạch, luôn nhắc nhở cô về chuyện tối qua.
"Khốn kiếp! Cưỡng gian! . . . . . ." Hạ Ngưng Âm liên tục mắng, bất kể mắng bao nhiêu lần, vẫn khôn nguôi được cơn giận trong lòng cô.
Hạ Ngưng Âm mặc quần áo tử tế đi vào bếp nấu lý mì, may hôm nay là ngày nghỉ, chứ không lại ảnh hưởng đến tiền thưởng của cô.
Trong cái rủi có cái may, Hạ Ngưng Âm vừa ăn vừa đi vào phòng khách tiện tay mở TV xem tin tức.
Cô gái dẫn chương trình phát thanh: "Xế chiều lúc một giờ hôm nay, một trong 50 công ty lớn nhất thế giới ‘Tập đoàn Tư Thị’ tổng giám đốc Tư Khảm Hàn tự mình đến họp ở chi nhánh công ty ở thành phố B, chính thức tiến hành kế hoạch." Lúc này trên màn ảnh xuất hiện một đám người, đặc biệt là sự xuất hiện nổi bật của Tư Khảm Hàn.
Tư Khảm Hàn lạnh lùng trước ống kính của phỏng viên, lạnh nhạt trả lời các câu hỏi của ký giả, cụ thể nói cái gì Hạ Ngưng Âm không rõ lắm, cô ngây ngô nhìn màn hình TV.
Mắt cô mở to hướng tới người đàn ông tuấn tú đó, giờ phút này anh giống như vị vua thống trị áp đảo tất cả mọi người, Hạ Ngưng Âm nhìn Tư Khảm Hàn trong TV so với Tư Khảm Hàn mình gặp quả là khác nhau một trời một vực, ngưng việc ăn mì, rất lâu sau vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.