Chương 129
Trời lanh run, cô nhớ, khi Tư Khảm Hàn nhận được cái bọc cũng không có động tĩnh gì, khi đó làm cho Lam Trung tức giận, đánh cô một trận, cảm giác kia làm cho cô nhớ rõ ràng.
Hạ Ngưng Âm khó khăn chuyển động mí mắt, lại không được nhiều, suy nghĩ đã bị ngắt lời, một giọng nam nặng nề tiến vào lỗ tai cô: “ Chết tiệt, Tư Khảm Hàn không phải rất thích nữ nhân này sao? Vì cái gì không chịu lấy dự án đấu thầu để đổi lấy cô ta.”
Một nam nhân khác nói: “ Thật ra tao cũng cảm thấy có cái gì đó không đúng, từ trước đến nay Tư Khảm Hàn không thiếu nữ nhân, tao nghĩ hắn sẽ không vì một người phụ nữ mà buông tha trăm triệu, cho dù cô ta có là tân nương,,xem ra chúng ta đã quá đánh giá cao sự tồn tại của cô ta, mà còn, chuyện của mẹ hắn ta cha ứ hẳn cũng không đễ dàng buông tha, nếu không chúng ta nghĩ ra biện pháp khác? ”
Lam Trung vừa nghe xong, tức giận càng sâu: “ Muốn nghĩ biện pháp gì? Lại còn có biện pháp khác? Hiện tại chỉ có thể đem ngựa chết chữa thành sống, chúng ta đi giáo huấn nữ nhân kia một chút, ta không thể khinh địch như vậy, ta muốn Tư Khảm Hàn trong tay, ta muốn để cho hắn trả giá bằng máu.”
Hạ Ngưng Âm vừa nghe xong thì hoảng sợ nhúc nhích người, những vết roi chưa khép lại lại bắt đầu rách ra, thiếu chút nữa cô hít thở không nổi.
Mí mắt sưng đỏ của cô một lần nữa không ngừng giật giật, than thể cứng lại, hoảng sợ run rẩy, bất an hướng góc tường tựa vào, không thể tin lắc đầu, ở trong lòng an ủi chính mình, hẳn không, Tư Khảm Hàn sẽ cứu cô, hôm nay bọn cô kết hôn, làm sao mà anh ấy không đến cứu cô được.
Lúc này có một người đi đến, không có ý tốt nhìn cô.
Lam Trung từ từ đến gần cô, lấy miếng vải trong miệng cô, dùng lực nắm cằm cô, không cho cô nói chuyện, đùa giỡn nói: “ Hạ Ngưng Âm phải không? Chậc chậc, thật đúng là chật vật, cô đang chờ người yêu đến cứu sao? Bất quá đáng tiếc, nghe nói, cậu ta không cứu cô rồi.”
Cằm Hạ Ngưng Âm bị cầm đau nhức, lòng cũng thấp thỏm lo âu run rẩy, nhưng cô vẫn quật cường trừng mắt nhìn ông ta, phản bác như đinh đóng cột: “ Không, ông nói dối, anh ấy sẽ cứu tôi, ông chỉ châm ngòi ly gián.”
Tay nắm cằm cô càng dùng lực thêm, giống như muốn bóp nát: “ Tự lừa dối mình! Cậu ta? Vì sao bây giờ còn chưa đến?”
Cằm Hạ Ngưng Âm bị cầm khó chịu, nói không ra lời, chỉ có thể khinh thường trừng mắt nhìn ông ta, mãi đến khi ông ta buông tay ra cho cô tự do, ho khan vài tiếng, nuốt nước miếng, giọng
nói khàn khan khẩn trương truy hỏi nói: “ Không thể nào! Anh ấy sẽ cứu tôi, Hàn sẽ đến cứu tôi, ông nói dối.”
Lam Trung nhìn ánh mắt giả bộ bình tĩnh của cô, ông ta không còn bất kỳ lợi thế nào, toàn bộ việc ông làm đều uổng phí, hậu quả than bại danh liệt, ông không muốn nghĩ, thoáng chốc trong lòng bùng lên ngọn lửa, bình tĩnh hoàn toàn biến mất: “ Thật sao? Ta cũng hết sức mong chờ.”
Ông ta kéo mái tóc dài của cô, đem đầu cô đụng vào tường mãi đến khi đầu cô chảy máu đầm đìa té xỉu, ông ta mới đem cô ném sang một bên, vừa đi vừa quát lớn: “ Người đâu, đánh cô ta, chờ chúng ta ăn xong ta sẽ tiếp tục thẩm vấn cô ta.”
“ Vâng ạ.” Người bên cạnh lại cầm roi lên không ngừng đánh cô: “ Lam tiên sinh, cô ta ngất rồi.”
Sau khi Lam Trung ăn cơm xong, đi tới, nhìn Hạ Ngưng Âm thương tích đầy mình, anys mắt lạnh lùng: “ Đem cái bao thứ hai gửi đi, dùng nước làm cho cô ta tỉnh lại, không được ngừng.”
“ Nhưng mà, nếu tiếp tục, cô ta sẽ chết, hiện tại cô ta rất yếu rồi. ”
“ Vô nghĩa, chết thì thôi, cứ làm theo lời nói của ta.”
Qua một lúc, bên ngoài có người sắc mặt vui vẻ cầm diện thoại tới, đưa cho Lam Trung nghe, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: “ Lam tiên sinh, Tư Khảm Hàn gọi điện thoại đến, nói là kêu nữ nhân kia nghe điện.”
Khi đó Lam Trung nhìn điện thoại, trong lòng một trận mừng thầm, đối với cú điện thoại đắc ý nở nụ cười: “ Ha ha, Tư Khảm Hàn? Thứ mà ta muốn đâu?”
“ Lam Trung?” Đàu đây dsieenj thoại bên kia dừng nửa phút, lạnh giọng uy hiếp ông ta: “ Để cho cô ấy nghe điện thoại, không thì đừng mong được điều ông muốn.”
“ Cậu! Tư Khảm Hàn, coi chừng thái độ của cậu!” Lam Trung tức muốn hộc máu, trận nhục nhã này ông sẽ nhớ kỹ, khẽ cắn môi, giờ phút này ông không thể cúi đầu, im lặng bảo thuộc hạ đưa điện thoại cho Hạ Ngưng Âm, ông ta đi đến bên cạnh nghe lén.
Hạ Ngưng Âm bị nước hắt cho tỉnh, miệng bị đánh sung đỏ, khuôn mặt trắng nõn nà cũng bị thay dổi, vết thương chồng chất, nhìn điện thoại, cô vui vẻ nở nụ cười, nhịn đau, khan khan nói: “ Tư Khảm Hàn, là em, anh tới cứu em có được không?”
Điện thoại bên kia vhaanf chờ nửa khắc, truyền đến âm thanh đễ nghe tà mị: “ Hạ Ngưng Âm, sự việc xảy ra như vậy không còn gì để giấu, tôi cũng không muốn giấu diếm, nhớ cho rõ? Trướcđay tôi đã nói qua, đắc tội với người của tôi, đến bây giờ chưa có kết quả tốt, cô không biết sao? Tôi chỉ lợi dụng cô thôi.”
Giọng nói của anh vẫn ôn nhu như trước, nhưng nội dung cực kỳ tàn nhẫn.
Hạ Ngưng Âm nghe cảm thấy không thích hợp, những vết thuomgw trên người không cảm giác đau, bối rối lắc đầu, khóc nói: “ Không, không có khả năng, anh gạt em.”
Tư Khảm Hàn nhún vai buồn cười nói: “ Ha ha, cô không phải người quan trọng mad tôi muốn cứu?” Lời nói tiếp theo xoay chuyển: “ Lam Trung, muốn giết cứ giết, không cần nể mặt ta.”
“ Không, không thể nào, anh….” Hạ Ngưng Âm còn chưa nói xong, bị giọng cười của anh cắt ngang.
“ Ha ha.” Đầu bên kia điện thoại không có tạm ngừng nói tiếp: “ Cô vẫn không hiểu sao? Tôi đã lừa cô, ngay từ đầu tôi đã tính kế cô, lợi dụng cô, tôi làm như vậy đều có mục đích.”
“ Mục đích rât rõ ràng, vì để những người bên cạnh chú ý đến cô, làm cho họ cực kỳ thích cô, thậm chí ngày kết hôn hôm nay cũng do tôi an bài, quả nhiên bọn họ đã tin, bọn họ dùng cô để khống chế tôi, sự thật chứng minh kế hoạch của tôi rất thành công.”
Hạ Ngưng Âm kinh ngạc, liều mạng lắc đầu, cho dù bị đánh như thế nào, bị hành hạ, cô cũng không khóc, nhưng bây giờ cô khóc như mưa, cô càng không ngừng ấp úng: “ Anh đang nói dối em, em không tin, em không tin, vì cái gì anh phải làm như vậy? Anh không có lý do gì mà phải làm như vậy?”
Điện thoại bên kia truyền đến một tiếng hừ lạnh: “ Lý do? Thật ra tôi không muốn nói để kích động cô, nêu như cô đã muốn lú do, tôi cũng nói cho cô, cô chỉ là kẻ chết thay cho Nhã Tư, nếu tôi không làm như vạy, hôm nay người bị bắt là Nhã Tư, tôi chỉ muốn bảo hộ cô ấy, cô ấy mới là người yêu chân chính của tôi, tôi để mọi người đều biết cô là người yêu của tôi, làm cho mục đích của hj chuyển về cô, như vậy họ sẽ không làm tổn thương cô ấy, cô hiểu không?”
Hạ Ngưng Âm không thể chấp nhận được lắc đầu: “ Không, anh mói dối, anh nói dối, anh chỉ là không muốn em lo lắng mà thôi, anh nói dối…..”
Anh cười khẽ, chán ghét nói: “ Tôi cũng nhớ rõ rằng tôi chưa bao giờ nói anh yêu em, ngay cả thích cũng chưa nói, không phải sao, chính là cô tự mình suy diễn, mà thôi, từ giờ trở đi, cô sống hay chết tôi không quan tâm, đừng bao giờ gọi điện cho tôi nữa, hôm nay là ngày thành hôn của tôi, tôi không muốn nghe những cuộc điện thoại nhàm chán như vậy nữa, biết không?”