Tổng Giám Đốc Ăn Trước Yêu Sau

Chương 120

Trước Sau

break

Chương 120

 

“ Nói hươu nói vượn!” Nhìn thấy anh ta có chút cao hứng, trong lòng anh ta là bạn, Hạ Ngưng Âm liếc anh ta một cái, hừ lạnh một cái : “ “Lâu rồi không gặp, so với lúc đầu vẫn còn lẳng lơ như vậy, thật là lãng phí khuôn mặt đẹp trai.”

“ Ha ha.” Ngôn Phong Mị giận quá hóa cười, tiến gần cô, ánh mắt ái muội: “ Tôi vẫn là bộ dạng này, chỉ có cô không hiểu ta thôi, bất quá, tôi là người tốt, hiện tại có thể cho cô hiểu tôi hơn như thế nào? Có hứng thí không?”

Ngôn Phong Mị làm cho người khác cảm giác nhẹ nhàng, không có cảm giác áp bức khó xử khi ở chung, nếu anh ta đã mời, muốn cám ơn anh ta đem cô từ trên đài ôm xuống, cô cũng đồng ý với anh, thật ra, cô cũng thích Ngôn Phong Mị, nɠɵạı trừ Lăng Tuyên, anh ta là người thứ hai cô có cảm giác muốn làm bạn.

Hạ Ngưng Âm không nói lời nào, xoay người đi làm thủ tục, Ngôn Phong Mị run sợ, nhưng rất nhanh nở nụ cười.

Hạ Ngưng Âm nháy mắt mấy cái, phóng điện với Ngôn Phong Mị dâng cười, đi tới cài bước, cảm giác Ngôn Phong Mị không có đi theo, xoay người cau mày: “ Như Thế Nào? Không muốn cho tôi tìm hiểu anh hơn hả?”

“ Làm sao có thể? Tôi luôn luôn giữ lời.” Ngôn Phong Mị nở nụ cười, chạy nhanh đến cạnh cô.

Nhíu mày, Hạ Ngưng Âm nhìn mobile phone: “ Sao không đẫn đường, thời gian của tôi cũng không nhiều lắm…” Cô nhớ chín giờ thì đóng cửa, trước bảy giờ, cô phải ở cùng với Tư Khảm Hàn, cho nên pahir rõ ràng với anh ta.

Hai người sóng vai đi ra cửa, Tư Khảm Hàn ở hướng bên kia, nên nhìn thấy bóng dáng cô, tính đi đến chỗ cô, lại nghe thấy tiếng người nói chuyện với cô, trong lòng hoài nghi, nhìn theo hướng đó, vừa vặn nhìn thấy Ngôn Phong Mị nghiêng mặt nói chuyện với cô với khuôn mặt tươi cười.

Loại tiewnga cười này lâu rồi không nghe? Tư Khảm Hàn cũng chẳng muốn nghe, trong lòng cười lạnh, ở bên anh thì ủy khuất như vậy, khó chịu như vậy, vì cái gì không biểu hện như bây giờ? Làm cho anh nhìn ra, mình là đồ ngốc, ngây ngốc đi lấy lòng cô, luôn nắm tay cô hỏi tại sao lại đối với anh như vậy.

Về phần tại sao, hiện giờ không phải đã biết sao? Nguyên nhân rất đơn giản, đó là cô có người mới rồi.

Tư Khảm Hàn không biết hiện tại tâm trạng của mình như thế nào, chỉ biết trong lòng tất cả các cảm xác đã bộc phát, trừng mắt nhìn hai người đang đi xa, Hại Ngưng Âm , anh muốn biết, tột cùng anh đã làm gì có lỗi với cô rồi hả? Tại sao lại đối với anh như vậy?

Mạnh mẽ bước về phía trước, không nói lời nào đuổi theo, khuôn mặt anh lạnh buốt như một tảng băng, đem mọi cảm xúc chon vào trong đáy mắt.

 

 

 

Đi ra khỏi cửa hàng, Tư Khảm Hàn chạy về phía hai ngupiwf dsang nói chuyện vui vẻ, lôi kéo tay Hạ Ngưng Âm từ phía sau, cô căn bản không biết đã xảy ra chiyeenj gì, không kịp phản ứng, đã bị ngã vào vòng tay quen thuộc.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh trong khoảnh cách gần, cô run sợ, khóe miệng đang cười cứng lại, không biết anh thình lình xuất hiện, hơi thở anh phả vào cổ cô, than thể không khỏi co rụt, không biết vì sợ hãi hay vì cái khác.

Tay ôm chặt chiếc eo nhỏ nhắn của cô, cúi đầu nhìn cô với ánh mát cảnh cáo, đảo mắt, khóe miện Tư Khảm Hàn nở nụ cười với Ngon Phong Mị, tầm mát trên người cô chuyển đến trên người Ngôn Phong Mị: “ Ngôn tiên sinh quen với bạn gái tôi sao?”

“ Ha ha, cũng có,có gặp vài lần, không thể nói là không quen.” Tư Mhamr Hàn xuất hiệ làm cho Ngôn Phong Mị có chút giật mình, tầm mắt rợ vào eo của cô, ý nghic chiếm hữu rất rõ rang.

Ngôn Phong Mị cười, khóe mắt chăm chú nhìn Tư khảm Hàn trong lòng Hạ Ngưng Âm, chỉ thấy cô đang lo lắng nhòn Tư Khảm Hàn, bộ dáng đó đã giải thích, rõ ràng, Tư Khảm Hàn đang ticws giận , không cho cô có cơ hôi mở miệng.

Không muốn cho Hạ Ngưng Âm gặp phiền toái, Ngôn Phong Mị cười nhợt nhạt: “ Vừa nãy gặp mặt, liền nói chuyện mấy câu, ánh mắt cảu tôi rất tốt, Hạ ŧıểυ thư cực kỳ cởi mở, làm cho người ta cực kỳ vui mừng, lần trước Hạ ŧıểυ thư đi rất vội, vì muốn báo đáp cô ấy, cho nên muốn mời cô ấy đi ăn cơm, nhưng mà rất tiếc Hạ ŧıểυ thư không có rảnh, phải về nhà, đúng lúc tôi không có việc gì , nên chở cô ấy về luôn.”

“ A…? Thật sự là rất khéo.” Dưới đáy lòng Tư Khảm Hàn hừ lanh một tiếng, từ đầu anh không có tin chuyện này, chuyện này nói lớn thì không lớn nói nhỏ thì không nhỏ, cũng hiểu trên đường thì cũng có lúc gặp nhau, nếu nói như vậy, chỉ có thể nói bọn họ có duyên, nhưng mà, cô ở chung nhà với anh, như thế nào lại cần cô đi mua dụng cụ trong nhà?

Chẳng lẽ cô mua cho cha cô? Không có khả năng! Tư Khảm Hàn lập tức phủ nhận đáp án này.

Lúc đi vào, trong khi đang nhàm chán, anh nhìn giá cả trong mỗi vật, mỗi cái đều là mười vạn nhân dân tệ, kinh tế nhà anh như vậy, cũng không đến mức mua một món đò như vậy về nhà, huống hồ, cô cũng không có nhiều tiền như vậy.

Mà Ngôn Phong Mị thì khác, anh ta có tiền, những thứ này với anh ta thì không đáng nhắc đến, chỉ cần anh ta muốn, anh ta có thể trực tiếp mua đồ nhập khẩu, anh ta cũng không đến nơi này mua đồ.

Cho nên, anh cho ra một cái kết luận,đó chính là, bọn họ gặp nhau tuyệt đối không phải ngẫu nhiên!

 

 

Ngôn Phong Mị cười sang sảng, phụ họa nói: “ Là… tôi cũng không muốn, Lão Nãi Nãi nhà ta thích cái đò kia, cho dù cái khác có tốt, bà cũng chướng mắt, vài ngày trước, bà ầm ĩ muốn một bộ mới, cho nên tôi mới đến xem, nên mới gặp phải Hạ ŧıểυ thư. ”

“ Là như vậy sao?” Tư Khảm Hàn rũ mắt xuống,trong lòng cười nhợt nhạt, giọng diệu nhẹ nhàng: “ ŧıểυ Âm cùng Ngôn tiên sinh rất có duyên, nếu Ngôn tiên sinh không bận, vì muốn cám ơn anh, chúng ta ăn một bữa cơm”

“ Không cần, Hạ ŧıểυ thư coa việc gấp, nếu muốn mời tôi ăn cơm, hôm nào rảnh đi, không cần vội.” Ngôn Phong Mị khoát tay, không để ý Hạ Ngưng Âm lắm: “ Đồ của cô chắc cũng nhanh được giao tới nhà, tôi đi trước, không quấy rầy.” Nói xong, cười lạnh với Tư Khảm Hàn, quay đầu bỏ đi.

“ Như thế nào? Em rất sợ hãi? Làm việc trái với lương tâm sao?” Sau khi Ngôn Phong Mị rời đi, sắc mặt người trong lòng càng thêm khó coi,thậm chí có chút run rẩy, môi anh để bên tai cô, nhỏ giọng nói

"Như thế nào? Ngươi cực kỳ sợ hãi? Là làm cái gì việc trái với lương tâm sao?" Ngôn phong mị sau khi rời đi, trong lòng nhân sắc mặt càng thêm khó coi, thậm chí có chút run rẩy, tư khảm hàn môi mỏng để tại bên tai của nàng, nhẹ giọng nói nhỏ.

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc