Chương 115
“ Em nói bậy bạ gì vậy?” Anh nhíu mày, không biết sao cô lại nghĩ xa như vậy, nhưng nhìn thấy bộ dáng của cô, thở dài, bất đắc dĩ nói: “ Anh ít làm sinh nhật, bình thường thì mấy người bạn đều đưa quà thôi, anh cũng không để ý, cái này rất quan trọng sao?”
“ Cái này không phải điểm chính, chúng ta ở chung lâu như vậy, căn bẳn anh không có nói cho em bất cứ chuyện gì, cảm giác giống như.... Giống như chúng ta rất xa lạ.” Cô hờn giận phản bác lại.
Anh cau mày suy nghĩ, không nói gì, anh im lặng nửa phút xong anh mói nói : “ Anh nghĩ là anh giống như trước kia, nếu cùng ở chung một chỗ, anh nghĩ không nói, thì em cũng biết hết mọi chuyện, có lẽ anh sai rồi, anh không nói bởi vì anh cảm thấy không có gì để nói, nếu em thật sự muốn biết, em muốn nghe cái gì? Anh sẽ nói cho em biết.”
“ Anh! Cái này không phải trọng tâm!” Khi anh nói như vậy làm cho cô bớt tức giận đi một chút, nhưng cô vẫn cảm thấy buồn.
Anh thở dài, anh không theo kịp suy nghĩ của cô, thời gian trước khi đến sinh nhật anh, Nhã Tư biết anh không thích tổ chức sinh nhật, nên chỉ đưa quà thôi, anh thật sự không biết cô lại xem trọng sinh nhật của anh vậy.
“ Được rồi, bây giờ đã đến giờ ra về, chúng ta chuẩn bị về nhà, nếu trên đường em muốn mua cái gì anh mua cho em , được chưa?”
“ Được!” Lúc này cô mới cười lên, những lòi này đã thành công dời đi sự chú ý của anh, kéo ghế của anh ra, thúc giục nói: “ Nhanh lên đó, chúng ta đi mua đồ, sau đó thì về nhà ăn mừng.”
Anh bắt đầu đau đầu, anh ghét nhất làm này làm kia, cảm thấy không được tự nhiên, có chút hối hận, nhưng thấy cô vui vẻ, nhưng anh lại gặp phiềm toái, nghĩ vậy, khuôn mặt tuấn tú có chút lạnh: “ Không cần, tùy tiện làm một bữa ăn là được, em đừng làm quá.”
Cô hừ lạnh, có chút ủy khuất nhìn anh, rũ mắt xuống: “ Chẳng lẽ anh không muốn em thay anh tổ chức sinh nhật? Những cặp đôi khác đều muốn bạn gái thay mình tổ chức sinh nhật, anh lại ngược pại, anh có phải, không thích em? ”
“ Được rồi, em thích như thêa nào thì làm như vậy.” Anh quay mặt đi, biết rõ cô đang giả ủy khuất, nhưng lại không đành lòng, khẽ cắn môi, đáp ứng cô.
Một giây sau, cô nhảy loạn lên kéo anh đi, không có nửa điểm ủy khuất? Dùng lực kéo anh ra khỏi văn phòng, vừa đi vừa vui vẻ nói: “ Được rồi, chúng ta đi mua bánh sinh nhật nè, mua đòa ăn nè,... anh phụ trách xách đồ.”
Tư Khảm Hàn giật giật khóe môi, bất đắc dĩ nở nụ cười, tùy cô lôi kéo.
Cô yêu cầu anh dừng xe tại một tiệm bánh kem, mặt anh đần ra, trừng mắt nhìn cô, lạnh giọng hỏi: “ Em đừng nói cho anh biết, em muốn mua bánh kem ở nơi này đi?”
Hạ Ngưng Âm cười cười, , vẫn loi kéo anh vào cửa hàng, dương dương đắc ý nói: “ Anh đoán đúng rồi.” Nhìn các loại bánh kem, cô nhíu mày, không thể dời mắt, không biết chọn cái nào, đụng vào vai anh hỏi: “ Uy, Tư Khảm Hàn, anh thấy cái nào đẹp? Anh thích cái nào?”
“ Tất cả đều xấu hết!” Tư Khảm Hàn nghiêm mặt không muốn cùng cô đang vui vẻ, ngược lại cực kỳ chán ghét trừng mắt nhìn khắp phòng bánh ngọt.
Cô cungz không giận, chọn hương vị khoai môn, kêu người ta bọc lại, sau đó mới miễn cưỡng trả lời: “ Hừ, dừng tưởng rằng có thể làm em mất hứng, nếu anh nghĩ vậy, thì anh sai rồi.”
“ Vậy em hỏi anh làm gì?” Anh rất không vui hừ lạnh một tiếng, thấy cô tiến lên trả tiền, anh trực tiếp quay người đi ra ngoài, không có nửa điểm giống bạn trai đang chăm sóc bạn gái.
Nữ phục vụ nhìn anh với anh mắt say đắm, anh nán lại nhìn cô, cô mừng thầm che miệng lại cười, anh khinh thường nhìn cô, thật lâu chưa đến lượt của mình, nên cô hờn giận nhìn người phục vụ: “ Tôi muốn bánh kem? Sao lại chưa có? Làm ơn nhanh lên?”
“ Nhanh như vậy để làm gì? Cũng đâu phải sinh nhật cô, cô hối thì có được gì đâu?” nữ phục vụ liếc cô, cô thấy cô đẹp hơn nhiều, dựa vào cái gì cô ấy lại được ưu ái như vậy? Mà còn, là một soái ca.
“ Thái độ của cô như vậy là sao? Nói như thế nào thì tôi là khách hàng của cô, cô làm ơn tôn trọng khách hàng một chút.” Cô không kgoir tức giận, cô ta đang nói cái gì vậy? Ưu đãi như vậy, cô muốn hỏi thì đi tìm thượng đế mà hỏi.
Thấy Hạ Ngưng Âm tức giận, nữ phục vụ càng thêm lớn tiếng, để mọi người trong quán đều nghe: “ Hừ rõ ràng người đẹp trai kia không thĩhs cô, cô không biết xấu hổ lại cứ bám theo, không tự mình đa tinh tùi là cái gì? Chẳng lẽ tôi nói sai?”
“ Cho dù chuyện đoa như thế nào? Thì có liên can gì đến cô” Người xung quanh đều vây lại xem náo nhiệt, cô có chút không chịu nổi, cô chưa bao giờ gặp qua người như vậy, chuyện của cô và Tư Khảm Hàn thì có mắc mớ gì đến họ, cô ta nói chuyện khó nghe như vậy? Thật là lần đầu mới thấy.
“ Sao lại thế này.” Thấy cô chưa có quay lại , anh cảm rhaays lo lắng nên quay lại quán, thấy mọi người xung quanh bu lại xem náo nhiệt, mà đối tường lại là cô, anh giận dô7x đi qua, cầm lấy hộp bánh.
“ Còn không phải anh gây họa?” Măt cô đỏ lên trừng măt nhìn anh: “ Muốn làm sinh nhật cho anh, anh lại như vậy.” Nói xong, không đợi anh nói chuyện, cô giận đùng đùng bỏ ra ngoài.
“ Cô nói cái gì?” Khuôn mặt anh trầm xuống, dôi mắt lạnh lùng nhìn kẻ đầu sỏ.
“ Tôi, tôi không nói gì cả.” Nhìn thấy khuôn mặt anh gần như vậy, khuôn mặt cô đỏ bừng, e lệ cúi đầu, ôn nhu trả lời.
“ Cô không nói cái gì..” Tư Khảm Hàn nhíu mi, nguy hiểm đánh giá cửa hàng bánh ngọt, hừ lạnh một tiếng: “ trong một tiếng nữa, nơi này biến thành phế thải, co có tin hay không?”
Nữ phục vụ giạt mình, ủy khuất chu miệng lên: “ Tôi cảm thấy anh lhoong thích cô ta làm sinh nhật thay anh, vì cái gì lại miễn cưỡng mình? Lấy điều kiện của anh, anh kiếm được nhiều người tốt hơn cô ta hay sao?”
“ Tốt hơn?” Vốn là anh không muốn nghĩ cách đối phó những người này, nhưng mà nữ phục vụ này lại muốn như vậy, anh cảm thấy buồn cười, mà còn , cô ta còn làm cho Hạ Ngưng Âm phải khóc.
Giọng anh rét lạnh: “ Cô nói không phải là nói cô đi? Hừ, tự mình đa tình, khi nào thì tôi nói tôi miễn cưỡng chính mình hả? Với tôi, cô ấy là tốt nhất, như vậy là đủ rồi.”
Bị Tư Khảm Hàn nói như vậy, cảm thấy khó khăn, măt nữ phục vụ lièn đỏ lên: “ Anh rõ ràng không thích cô ta làm sinh nhật cho anh, không phải sao? Chẳng lẽ anh không miễn cưỡng chính mình? Tôi thấy cô ta không biết xấu hổ, cho nên mới cưỡng bức anh, đúng hay không?”
“ Đừng cho cô là đúng!” Tư Khảm Hàn trừng mắt nhìn cô: “ Tôi biểu đạt tình cảm của tôi làm sao thì là chuyện của tôi, cùng cô đâu có liên quan gì? Cô nên coi lại suy nghĩ của mình.” Nói xong, anh cười lạnh, nhìn thấy ánh mắt cô ngạc nhiên, châm chọc nói: “ Cảm thấy khó chịu sao? Co có nghĩ tới, vừa nãy cô nói như vậy, cô ấy cũng khó chịu?”
“ Tôi.....” Ánh mắt anh lạnh băng, giống như dao găm cắm vào cô, trên mặt cô nước mắt chảy xuống rất nhiều.