Chương 110
Bất quá, Ngưng Âm vẫn là cảm thấy được có điểm không đúng, không thể tin trừng lớn mắt, bất ngờ cười lớn: " Cô ấy cũng dám kiếm nam nhân? Cô khi nào thì lá gan lớn như vậy ?" Nói xong giật đầu nhẹ,,lôi kéo ống tay Lăng Tuyên, tò mò hỏi: "Đối phương là người như thế nào? Làm cái gì ? Có đẹp trai không?"
"Chưa thấy qua, bất quá, nghe Lan nói, là người rất xuất sắc, cùng Tư Khảm Hàn có điểm chung " Lăng Tuyên kể lại lời nói của Lan, "Nghe nói hình như là làm việc ở cơ quan chính phủ, bất quá chức vị kia cô ấy cứ nói lòng vòng, nhưng nha đầu ngốc vẫn không muốn làm rõ ràng."
Có thể so sánh với Tư Khảm Hàn ? Và là nhân viên cơ quan chính phủ? Nhưng nhân viên cơ quan chính phủ kia rất có nề nếp, muốn động lòng người cũng không dễ dàng, mà Lan có thể nói như vậy, Ngưng Âm ha ha cười rộ lên, thực rõ ràng là nói dối.
Ngưng Âm vẫn còn nghĩ đến"Lan sự kiện" chưa có phục hồi lại tinh thần, Lăng Tuyên liếc Ngưng Âm một cái, liền mở miệng , " em đừng cười vui vẻ như vậy, nếu em muốn biết thì trực tiếp gặp mặt Lan mà hỏi? Dáng vẻ không giống như em chút nào hết ."
"Cái gì?" Ngưng Âm không rõ, hồ nghi nhìn Lăng Tuyên, lại nhanh chóng nheo mắt, không dám nhìn Lăng Tuyên.
" Anh nói không có sai đâu?" Lăng Tuyên hỏi lại, " Anh dám chắc rằng em thích Tư Khảm Hàn? Phải không?"
" Anh!" Ngưng Âm có chút kinh ngạc, cô còn không có phát hiện bao lâu, như thế nào Lăng Tuyên nhanhnhư vậy liền đã nhìn ra?
Lăng Tuyên nhìn thấy biểu hiện của cô, tức giận nói: " em cho là mỗi người đều giống như vậy em vậy rất là ngu ngốc?"
Ngưng Âm cúi đầu, trầm mặc cả buổi, mới nói: "Này, Tuyên, tôi cũng rất thích anh ấy, chính là anh nhanh chóng phải đính hôn , tôi nên làm cái gì bây giờ?"
"Đi nói cho anh ta biết, em thích anh ta." Lăng Tuyên nhìn Ngưng Âm, còn thật sự nói.
"Chính là, anh ấy lại không thích tôi. . . . . ." Ngưng Âm thanh âm cúi đầu , có chút mất mác.
Lăng Tuyên cười cười, cũng đồng thời hỏi: " Em như thế nào biết? Anh ta có chính mồm nói với em sao?”
Ngưng Âm cúi đầu, nhớ tới anh cùng ở cùng một chỗ với Nhã Tư, " anh ấy đối với tôi cũng không tốt, hơn nữa, anh ấy đối với bạn gái tốt lắm ."
"Không nên nhìn vẻ mặt ngoài, anh biết, em thích anh ta, hơn nữa, nếu bọn họ có cảm tình tốt như vậy, vì cái gì Tư Khảm Hàn bỏ cô ta còn có thể có nữ nhân khác? Mà bạn gái anh ta cũng không có nói gì?" Lăng Tuyên thực sự nói.
"Cái gì?" Ngưng Âm hoài nghi chính mình có phải hay không nghe lầm , " Ý anh là anh ta có tình cảm với tôi? Có lầm hay không? !"
" Em không tin lời nói của anh? Anh từ khi nào thì nhìn lầm người ?" Lăng Tuyên không hờn giận nhíu mi.
"Làm như thế nào mà như vậy được, chính là. . . . . ." Ngưng Âm gãi gãi đầu, cô phải cùng Tư Khảm Hàn tên kia thổ lộ? Nghĩ đến liền cảm thấy được thân thể một trận rùng mình.
"Chẳng lẽ em ngay cả một nửa dũng khí giống Lan đều không có? Em nên học Lan, cô ấy rất dũng cảm nha." Lăng Tuyên ánh mắt nhu hòa sờ sờ đầu của cô, nói ra ý kiến của chính mình, chính mình hiểu được: "Của anh dũng khí đi đâu ? Điểm ấy sự cũng không dám bán ra bước đầu tiên? Có một số việc là muốn chính mình tr anh thủ , nếu anh không bán ra bước đầu tiên, có lẽ, anh để ý gì đó sẽ theo bên cạnh anh trốn đâu? Lúc này lấy sau còn muốn đứng lên tình hình đặc biệt lúc ấy sẽ không phải hối hận?"
Tim cô đập rất nhanh lời nói của anh đã làm cô hiểu được một chút, cô không biết trả lời anh ra sao nên chỉ biết cúi đầu, che giấu đi ánh mắt cử mình.
Tư Khảm Hàn ngồi ở một bàn khác cách chỗ bọn họ không xa, lẳng lặng nhìn thấy Lamgw Tuyên hỏi cô về chuyện của anh, đáy lòng anh nổi lên gợn sóng .
Lúc nào anh thấy bọn họ ở chung thì anh luôn cảm thấy ghen tỵ, anh lúc nào cũng cảm thấy họ, thoải mái tự nhiên, vô cùng thân thiết, cùng che dấu không được vui vẻ.
Có lẽ, bọn họ thật sự không có gì, chính là quan hệ đơn giản chỉ là bằng hữu, nhưng là lúc anh ở cùng Ngưng Âm thì không có giống như vậy, anh và cô lúc nào cũng là châm chọc nhau, hoặc cô bất đắc dĩ nghe theo anh, những líc thoải mái thì không nhiều lắm.
Trong lòng anh cảm thấy buồn, trong lòng cô anh là cái gì? Có lẽ đối với cô anh chẳng là gì?
Anh nhớ về quá khư, cô ít khi cười với anh, hoặc là châm chọc anh, nếu có cười thì chỉ cười cho có lệ, không thì dùng giọng nói lạnh lùng nói chuyện với anh hoặc là khinh thường anh
Không biết Lăng Tuyên nói cái gì, xa xa nhìn lại, ánh mắt của cô đều cười , nhìn cô cười, thực rất vui vẻ
Đột nhiên anh rất sợ nên anh mở to mắt,cô cười với Lăng Tuyên khanh khách không ngừng, nháy mắt, khuôn mặt của anh ta đều sáng lên, trên mặt biểu tình rất phong phú, rất hấp dẫn .
>> Truyện siêu hot đề cử 2016 : ba xa anh chi thuong em